Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:16:49
Lượt xem: 17
Ví dụ, chọn công nhân có tay nghề tốt, chọn máy công cụ và đàm phán với các công xưởng thép về nguyên liệu.
May mắn thay, khi hoàn thành công việc, Giang Bác cũng vừa lúc đến cửa.
Huyện trưởng Lữ khách sáo tiếp đãi cậu nhóc trước mắt, hết đưa sữa mạch nha, lại đưa nước đường đỏ.
Đối với nhân tài, Huyện trưởng Lữ cái gì cũng không tiếc, ông ta biết đối với quốc gia mà nói, loại nhân tài này có thể còn quan trọng hơn cán bộ như họ.
"Tiểu Bác, cháu đã chuẩn bị xong chưa?"
Giang Bác gật đầu, đưa cho Huyện trưởng Lữ một chồng bản vẽ thiết kế.
Huyện trưởng Lữ hoàn toàn không hiểu, liền hỏi: "Công lực như thế nào?"
Giang Bác biết ông ta là người ngoài nghề, nên không nói phức tạp, chỉ nói những số liệu đơn giản: “Chín mươi đến một trăm mã lực."
Huyện trưởng Lữ hỏi: "So với loại máy móc chúng ta đang sử dụng thì sao?"
Giang Bác nói: “Cái mọi người đang sử dụng, chỉ khoảng bảy mươi đến tám mươi mã lực."
Đây cũng coi như là cải tiến hơn rất nhiều rồi, Huyện trưởng Lữ không khỏi vui vẻ, sau đó rất nhanh liền phát hiện có chỗ không đúng: “Tiểu Bác, cháu đang nói về xe cũ của chúng ta sao?"
Giang Bác gật đầu.
"..." Huyện trưởng Lữ có chút một lời khó nói hết: “Những chiếc xe cũ kia đều đã dùng mấy chục năm rồi, động cơ xe mới khẳng định so với bản cái tiến này có lẽ còn tốt hơn."
Giang Bác cảm thấy đây không phải vấn đề của mình: “Cháu biết, nhưng vật liệu của các bác không tốt, vật liệu động cơ trên xe của tôi rất kém, muốn kỹ thuật phát triển cao thì phải song song có nền móng vật liệu tốt."
Huyện trưởng Lữ nghe vậy nhất thời nghẹt thở, như nghĩ tới điều gì đó sắc mặt có chút mất tự nhiên, cuối cùng chỉ có thể để Thư ký Lý mời Giang Bác đi ăn, còn ông ta lập tức ra ngoài gọi điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-183.html.]
Sau khi rời văn phòng, Huyện trưởng Lữ liền đến văn phòng bên cạnh để gọi cho xưởng máy móc bên kia: “Vật liệu được sử dụng trong chiếc xe Tiểu Bác là vật liệu tốt nhất từ công xưởng thép của chúng ta sao?"
Xưởng trưởng Cổ biết rằng Giang Bác là người không thể phật ý, thuận miệng liền nói: "Đúng vậy, tất nhiên là sử dụng vật liệu tốt nhất của chúng ta."
TBC
"Nếu đúng như vậy, đây chính là một nan đề lớn rồi."
"... Thật ra, có trộn lẫn một ít vật liệu không quá tốt." Xưởng trưởng Cổ cũng rất khó xử, thép quý như vậy, bình thường một cái ốc vít cũng không nỡ lãng phí, lúc đó sao có thể nguyện ý dùng nó làm đồ chơi cho một đứa trẻ con.
Huyện trưởng Lữ sờ sờ trán: “Chuyện này rốt cuộc nên giải thích như thế nào a?"
…..
Sau khi chờ Giang Bác quay trở lại phòng làm việc, Huyện trưởng Lữ liền giải thích: "Gần đây, công xưởng thép bên kia đã sản xuất được vật liệu tốt, cháu đi xem lại một lần nữa được được không, nhìn một chút xem có thể nâng kỹ thuật lên thêm một chút nào không?” Sau đó, ông ta còn nhấn mạnh: “Là mới ra mắt gần đây."
Giang Bác nhìn ông ta với đôi mắt không chút ánh sáng.
Huyện trưởng Lữ: "... Bác cam đoan, đầu năm nay sẽ tìm cho gia đình cháu một căn nhà nguyên căn!"
...
Đột nhiên, công xưởng thép huyện Bình An nhận được thông báo từ huyện, nói rằng lãnh đạo sẽ đến kiểm tra công việc.
Bình thường Huyện trưởng Lữ không quá nhúng tay vào công việc ở đây nên cũng ít khi đến kiểm tra.
Lúc này đột nhiên muốn tới, mọi người đều không khỏi nâng cao tinh thần, tất cả các bộ phận đều muốn thể hiện cho lãnh đạo nhìn thấy mặt tốt nhất của công nhân trong công xưởng.
Vào lúc Mã Lan nhận được tin báo, bà đang đối mặt với gió lạnh, dựa vào tường viết một câu chuyện trên mảnh gạch đỏ bằng bút sơn trắng, khi nghe thông báo lãnh đạo muốn đến kiểm tra, bà liền nói: "Kiểm tra thì kiểm tra thôi, tôi không có thời gian quan tâm."
Từ Mỹ Lệ nói: "Nghe nói Huyện trưởng còn đích thân tới đấy, tôi còn chưa gặp qua Huyện trưởng bao giờ."
Mã Lan một chút cũng không ngạc nhiên, Huyện trưởng đã tới nhà bọn họ hai lần, sau khi nhìn quá nhiều tự nhiên cũng thấy so với người bình thường không có gì khác nhau, đương nhiên, đây cũng là nhờ con trai cho bà cơ hội mở rộng tầm nhìn, thúc đẩy bà làm việc chăm chỉ hơn, sau này bà cũng muốn trở thành lãnh đạo.