Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 167
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:31:14
Lượt xem: 13
Mặc dù những công cụ này được sản xuất trước khi thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nhưng nó tiên tiến hơn nhiều so với một số xưởng sản xuất máy móc vẫn sử dụng công cụ máy móc của xã hội cũ. Nếu có thêm hỗ trợ của kỹ thuật, chúng tôi có thể làm được nhiều việc tốt hơn, bây giờ đất nước đang thiếu nhân tài và nhân tài kỹ thuật thì đều ở bên trong các công xưởng lớn, cho nên…"
Giang Bác: "..."
Anh nhớ lại ký ức mà một giáo viên lịch sử đã nói với anh trong những ngày cuối cùng, ngày xưa khi chưa có máy móc hiện đại, người xưa thường dùng búa để đập và dũa để tạo ra những món đồ thủ công mỹ nghệ.
Cho nên anh đối với việc thời đại này đã có những công cụ của xưởng máy móc, thầm cảm thấy may mắn hơn rất nhiều.
Cuối cùng, anh cũng không còn lựa chọn nào khác.
Với sự dẫn dắt của Thư ký Lý, Giang Bác bước vào xưởng máy móc một cách thuận lợi và nhìn thấy tất cả thiết bị bên trong xưởng.
Những thiết bị này đều đã cũ từ lâu, đầu Giang Bác dù có kho tàng kiến thức vô hạn cũng không thể nhớ chúng thuộc thế hệ công cụ nào.
Xưởng trưởng họ Cổ tiếp đón rất nồng nhiệt Thư ký Lý: "Cảm ơn lãnh đạo đã hỗ trợ chúng tôi duy trì xưởng đến nay, Huyện trưởng Lữ có chỉ đạo công việc gì sao?"
TBC
Thư ký Lý nói: "Huyện trưởng Lữ rất quan tâm đến công việc của xưởng anh nên để tôi qua xem một chút rồi báo cáo tình hình với ông ấy, nhưng hôm nay tôi tới đây còn một việc nữa phải làm." Trong lòng ông ta đang chuẩn bị sẵn lời nói, nghĩ như thế nào để nói với họ rằng hãy để xưởng máy móc làm công việc sản xuất ô tô.
Ông ta nghĩ để Giang Bác nói thì tốt hơn nhưng ông ta không dám nói ra với anh.
Vì vậy, ông ta đã long trọng giới thiệu Giang Bác với Xưởng trưởng Cổ: "Vị này là trưởng quản lý kỹ thuật của dự án cải tạo động cơ huyện Bình An của chúng tôi - đồng chí Tô Giang Bác."
Xưởng trưởng Cổ: "..." Ông ta nhìn sang phía Giang Bác rồi nói với Thư ký Lý: "Haha, tôi không có nghe nhầm đấy chứ."
“Đúng là như vậy, chỉ là suy nghĩ của đồng chí Giang Bác là mỗi ngày muốn được học hỏi nhiều hơn cho nên Huyện trưởng Lữ cũng không thể cản lại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-167.html.]
Xưởng trưởng không biết nên phản ứng như thế nào, sau khi suy nghĩ ông ta vẫn đưa tay ra muốn bắt tay với Giang Bác: "Đồng chí Tô Giang Bác, xin chào."
Giang Bác cũng đưa tay chạm nhẹ vào ông ta, sau đó rút lại, anh tỏ vẻ không muốn tiếp xúc nhiều với ông ta.
Thư ký Lý nói: “Vẫn còn là một đứa nhỏ nên chúng ta không cần chú ý nhiều như vậy đâu.”
Tất nhiên Xưởng trưởng Cổ cũng không quan tâm, dù sao tin tức vừa rồi ông ta vẫn chưa tiêu hóa nên đầu óc còn đang mải suy nghĩ.
"Vậy hôm nay Thư ký Lý cùng đồng chí Tô Giang Bác tới đây là có việc gì sao? Chiếc xe trong công xưởng của chúng tôi đã được cải tiến lại rồi."
"Đồng chí Tô Giang Bác, cậu nói đi."
Giang Bác lấy bản thiết kế đã vẽ từ trong balo nghiêng ngả trên tay của mình. Lần trước, anh đã thêm một bánh xe vào chiếc xe ba bánh, nên hiện tại nó hơi giống một chiếc xe Go-kart (loại xe bốn bánh cỡ nhỏ).
Do điều kiện đường không tốt nên bánh xe đã được thay đổi lớn hơn một chút, xét về kích thước, hình dáng của chúng vẫn còn nhỏ hơn so với xe người lớn.
“Tôi muốn làm cái này."
Xưởng trưởng Cổ dù sao cũng là chủ của một xưởng sản xuất máy móc, vì vậy ông ta có thể nhìn hiểu bản vẽ, ông ta mỉm cười nói: "Xưởng chúng tôi không sản xuất xe ô tô đồ chơi."
Giang Bác lại nói: “Đây không phải xe đồ chơi, đây là xe có thể thay thế việc đi bộ và nó có thể đi lên vỉa hè.”
Nụ cười của Xưởng trưởng Cổ cứng lại: “… Điều này càng không thể làm được.”
Giang Bác nói: "Để tôi xem máy móc công cụ trước đã."
Thư ký Lý nói: "Xưởng trưởng Cổ, tại sao chúng ta không đi xem các công cụ máy móc trước?