Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 165
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:30:46
Lượt xem: 19
Tống Sở tiếp thu giáo dục trong thời đại này, cho nên lời nói này của Mã Lan, cô ít nhiều cũng có chút hiểu được.
Giống như bọn họ không thể quá giàu có, bởi vì bây giờ mọi người đều muốn làm đất nước giàu có hơn.
Mặc dù Tống Sở không hiểu vì sao phải quy định như vậy, nhưng dựa theo quy định mà làm việc thì luôn luôn không bao giờ sai.
Cô nói với Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, hai chúng ta lại phải chen chúc một chút."
Trong lòng Giang Bác vui vẻ không thôi, nhưng anh cảm thấy mình hẳn phải nên tức giận mới đúng, vậy nên khô khan nói: "Tùy ý."
Chuyện mua nhà này đương nhiên không phải chuyện mà Tống Sở bọn họ phải quan tâm, Mã Lan và Tô Chí Phong tự mình tìm người lưu ý là được, chuyện này cũng không phải nhất thời có thể hoàn thành, chỉ có thể thử vận may.
Tống Sở và Giang Bác thì bận rộn với sự nghiệp của mình.
Mỗi ngày Tống Sở đều tiếp tục viết cốt truyện cho cuốn sách mới của mình, sau đó thực hiện giáo dục tư tưởng cho Giang Bác.
Giang Bác mỗi ngày đều vẽ, sau đó tiếp nhận giáo dục một giờ. Bình thường Giang Bác còn biết phối hợp trả lời hai tiếng, ví dụ như nói: à, thì ra là vậy.
Nhưng hôm nay Giang Bác một phản ứng cũng không có, dù sao anh vẫn còn đang tức giận, không muốn phối hợp.
Ngược lại, Tống Sở tự mình làm mình cảm động đến hỏng rồi.
Cô đọc cho Giang Bác một câu chuyện về vụ nổ lô cốt.
Đọc đến đoạn vì muốn lô cốt nổ, vị liệt sĩ cách mạng kia đã hy sinh bản thân thì lại khóc như mưa.
Giang Bác nhìn cô khóc đến thở không ra hơi, bất đắc dĩ lau nước mắt cho cô.
Mỗi lần như vậy, rõ ràng là đang làm giáo dục cho anh, kết quả mỗi lần cô đều tự giáo dục chính bản thân cô.
Sau khi Tống Sở khóc xong thì tự mình lau nước mắt: "Anh Tiểu Bác, em phải cố gắng học tập hơn nữa, sau này có bản lĩnh, em muốn cống hiến cho đất nước, để đất nước chúng ta lớn mạnh, không còn có kẻ xâm lược."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-165.html.]
"Ừm."
"Câu chuyện này em nhất định phải viết vào trong sách, để càng nhiều trẻ em nhìn thấy. Chúng ta phải cho bọn họ biết, cuộc sống hôm nay của chúng ta có được không dễ dàng, phải học cách trân trọng, không bao giờ được làm một người sống mà không có ý chí."
Tống Sở nói xong, rồi lịch bịch chạy đi tiếp tục viết cốt truyện.
Giang Bác thấy bóng dáng nhỏ bé bận rộn của cô, bất đắc dĩ thở dài.
Sở Sở bận tâm đối với nơi này càng lúc càng nhiều, sau này liệu anh có thể đưa cô rời khỏi cái thời đại này không đây, Sở Sở liệu có bằng lòng rời đi không?
Giang Bác hiếm khi bắt đầu nhìn thẳng vào thế giới này, cái thế giới khiến Sở Sở yêu thích.
Mặc dù vẫn rất ghét bỏ, nhưng có lẽ có thể thử chấp nhận một chút.
...
Trong huyện, chuyện cải tạo xe đang tiến hành với khí thế rất sôi nổi.
Hiệu trưởng Tô đảm nhiệm cố vấn kỹ thuật, phụ trách chỉ đạo đám thợ cải tiến động cơ theo sơ đồ, lúc đầu Giang Bác mỗi lần đều chỉ phụ trách vẽ, trên cơ bản không quan tâm gì nữa.
Nhưng bây giờ cũng có chút thay đổi, thỉnh thoảng tan học, anh còn có thể thuận đường đến xem tình hình cải tạo một chút.
TBC
Mặc dù chỉ là quan tâm một vài câu mà thôi, cũng không làm gì khác, nhưng cái thái độ này đã làm cho Huyện trưởng Lữ và hiệu trưởng Tô vui mừng không dứt.
Huyện trưởng Lữ vui mừng, càng để bụng hơn đối với chuyện của Giang Bác. Vì để cho Giang Bác hài lòng, phía huyện bên này cũng tích cực trợ giúp Giang Bác tìm vật liệu làm xe nhỏ.
Nói thật, những thứ này đối với bọn họ mà nói thật đúng là không dễ dàng tìm được.
Dù sao xe chính là bảo bối, xe đạp ở thời đại này có cấp bậc như là BMW hiện đại, huống chi còn là những thứ như xe ô tô, trên người quả thực đều là bảo vật.
Vì thế Huyện trưởng Lữ sửng sốt dùng chuyện cải tiến xe này uy h.i.ế.p nói ra điều kiện, gom góp từ mấy huyện một cách đầy đủ cho Giang Bác.
Sau khi góp đủ, Huyện trưởng Lữ lập tức vội vàng bảo Thư ký Lý thông báo cho Giang Bác.