Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-09-26 22:30:33
Lượt xem: 12
Mã Lan cảm động đến rối tinh rối mù, đầu tiên là con trai cho tiền với phiếu, bây giờ đến con gái cũng kiếm tiền.
Cảm giác làm mẹ của bà càng ngày càng không có đất dụng võ.
TBC
Mã Lan và Tô Chí Phong cùng cân nhắc có phải nên mua một ngôi nhà mới hay không.
Bây giờ trong nhà đã thật sự có tiền, trước đó Tống Sở nhặt thỏi vàng, sau khi đổi tiền cũng không dùng bao nhiêu vẫn dư một khoản rất lớn, lúc đầu lo lắng muốn mua lương thực ở chợ đen, cho rằng phải dùng rất nhiều, kết quả nhà bọn họ lại được ăn lương thực thương phẩm. Mã Lan trở thành công nhân chính thức nên đãi ngộ cũng khá, Tô Chí Phong bây giờ thêm ba ca, mỗi tháng thu nhập cũng nhiều thêm ba đồng, bình thường tiền lương của cặp vợ chồng cũng tiêu không hết.
Bây giờ hai đứa nhỏ còn đặc biệt có tương lai, luôn cầm tiền về nhà.
Mã Lan cũng cảm thấy tiền này nhiều đến phỏng tay.
Hơn nữa, Mã Lan cũng muốn cho các con một môi trường tốt. Phòng này của bọn họ là lúc trước được đơn vị Tô Chí Phong phân cho, bởi vì chỉ có một chỉ tiêu của Tô Chí Phong cho nên diện tích phòng ở không lớn.
Bên ký túc xá này quá nhiều người ở, mỗi tối ngoài hành lang đều là tiếng hét ầm ĩ. Hai đứa nhỏ cũng thích học tập, bây giờ con của anh cả và anh hai còn thường xuyên đến nhà cùng viết sách, cái nhà này kiểu gì cũng không thích hợp.
Tô Chí Phong nói: "Nhà cửa cũng không dễ mua."
Mã Lan nghĩ đến bối cảnh thời đại hiện nay thì bắt đầu ưu sầu.
Thời đại này, nhà ở đều do đơn vị phân chia, không thể mua bán. Có thể mua bán cũng chỉ có những căn nhà riêng của dân cư gốc, nhưng nhà như vậy rất ít, người có nhà tự nhiên sẽ không bán. Dù sao ở nơi huyện thành như này, nhà ở và lương thực đều là đồ vật quý giá nhất.
Mã Lan vẫn không cam tâm: "Chúng ta thử vận may trước, xem ai có ý tưởng gì về phương diện này hay không. Tôi muốn mua nhà giống như loại nhà của cha mẹ đang ở, nhà có một khoảng sân nhỏ, sau này có thể trồng chút rau trong sân, còn có thể làm cho Sở Sở một cái xích đu. Tôi còn nghĩ làm phòng sách cho hai đứa nhỏ, con nhà chúng ta rất có tương lai như thế, tôi muốn cho bọn nhỏ môi trường tốt nhất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-164.html.]
Những ý nghĩ này thật tốt đẹp, Tô Chí Phong nghe cũng khao khát không thôi, ông tưởng tượng trồng nho trong sân, chờ nho chín, bế con gái nhà mình đi hái nho ăn.
Chuyện mua nhà này là chuyện lớn, mặc dù còn chưa thấy bóng dáng, nhưng ý tưởng này vẫn phải trao đổi cùng bọn nhỏ.
Vì vậy nhân lúc ăn cơm tối, cặp vợ chồng đã nói ý tưởng này với bọn nhỏ.
Tống Sở nghe xong, hai mắt sáng lấp lánh.
"Quá tốt rồi, cuối cùng con cũng có phòng riêng của mình."
Trời có mắt rồi, cô đã lớn như vậy, hai đời, cho tới bây giờ chưa từng ngủ trong phòng của mình. Hoàn cảnh trước kia tốt thì tốt, nhưng tiến sĩ muốn cô trông chừng khi đi ngủ, cho nên giường hai người trong cùng một phòng. Bây giờ tiến sĩ đã trưởng thành, không cần cô dỗ dành, có thể tách ra ngủ.
Giang Bác có chút không vui.
Mã Lan nói: "Tạm thời các con vẫn phải chen chúc một chút, nhà chúng ta mua, khả năng cũng chỉ có thể mua cái có hai phòng."
Tống Sở sững sờ: "Mẹ, không đủ tiền sao?" Cô còn có rất nhiều vàng.
Mã Lan nói: "Tiền chắc chắn đủ, nhưng nhà ở không dễ mua. Với lại nhà ta nhân khẩu ít, không thể mua nhà quá lớn."
Bà tốt xấu gì cũng là người biết lịch sử phát triển, nếu mua nhà quá lớn, sau này bị người ta đem ra bàn tán, vậy thì sẽ phiền phức, ngộ nhỡ bị người ta xem như tiểu tư bản mang ra xử lý thì sao?
Cho nên lúc mua nhà cũng chỉ mua hai phòng, cùng lắm thì đến lúc đó lại dùng rèm ngăn cách.
Thời đại này đối với phương diện kia cũng không được chú ý nhiều như vậy, rất nhiều nhà ba thế hệ chen chúc bên trong một phòng đấy.