NHẦM SÁT THỦ THÀNH NGƯỜI MẪU NAM - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-17 05:25:44
Lượt xem: 93

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Anh im nhúc nhích.

 

Sợ hiểu lầm, vội xua tay:

 

“Anh đừng lo, định , chỉ là gặp chuyện thôi.”

 

Giọng càng càng nhỏ.

 

“Những chuyện khác… nếu thì…”

 

Người đàn ông bất ngờ bước tới, cúi về phía .

 

Bóng râm của bao phủ cả hình nhỏ bé của .

 

So với dáng cao lớn, rắn chắc , như con búp bê nhỏ chỉ cần nắm là vỡ.

 

theo phản xạ, nín thở.

 

Anh khẽ , khóe môi nhếch nhẹ… trong khoảnh khắc , băng tan, để lộ thứ ánh sáng sâu như mặt nước hồ, nguy hiểm mà mê .

 

Giọng trầm thấp, từ tính của vang lên bên tai:

 

lo , nhưng cô thì nên lo … vì sẽ gì cô đấy.”

 

Nói xong, , thẳng tiến về phía khách sạn.

 

Chỉ còn ngây tại chỗ.

 

Một lúc lâu , mới ôm mặt hét khẽ một tiếng.

 

Trời ơi… gạ ngược ?!

 

là dân chuyên nghiệp, thật khiến run rẩy sợ mê mà!

 

Trên chiếc giường lớn trong khách sạn, và Uyên Sồ song song, khí im lặng đến kỳ lạ.

 

Để tránh lúng túng, đành tìm đại chủ đề để :

 

“Anh vì nghề ?”

 

Anh đáp gọn lỏn:

 

“Không gì khác.”

 

lập tức tưởng tượng bi kịch quen thuộc: một trai nhà nghèo, học dở dang, thất nghiệp sa chân con đường phục vụ khách nữ...

 

vội an ủi, giọng dịu :

 

“Làm nghề cũng tệ, bề dày lịch sử nghề nghiệp đấy chứ, đừng tự ti.”

 

Uyên Sồ hình như thích chuyện về “nghề” của , mày nhíu .

 

“Vào thẳng vấn đề . Cô gì?”

 

Vào thẳng thế luôn hả… nhanh nha.

 

xoa xoa hai tay, mặt đỏ bừng:

 

“Ừ… thì, chúng thể... bùm bùm bùm ?”

 

Anh cau mày chặt hơn:

 

bùm cô?”

 

Hả? Không ?

 

ngơ ngác:

 

“Vậy... bùm ?”

 

“Không .”

 

“Vậy… sờ thử… ờm… s.ú.n.g của nhé?”

 

“Không.”

 

“Nhìn thôi cũng ?”

 

“Không.”

 

“Tối thiểu cho em sờ cơ n.g.ự.c cái coi.”

 

“Dĩ nhiên là !!”

 

Giọng bất ngờ cao vút khiến giật cả .

 

, chỉ thấy đàn ông lúc lùi xa một chút, vành tai đỏ rực.

 

Ủa? Gì dữ trời.

 

Lúc nãy còn hỏi mấy câu “vượt giới hạn” hơn nhiều mà ảnh vẫn bình tĩnh lắm cơ mà?

 

Chẳng lẽ… n.g.ự.c là chỗ nhạy cảm nhất của ?

 

nghĩ nghĩ, hỏi thẳng luôn:

 

“Anh chỉ bán nghệ chứ bán ?”

 

Anh trầm ngâm một lát, gật đầu:

 

.”

 

Ồ, hóa là một trai trinh chính hiệu.

 

Vậy đêm nay chắc chỉ thể đắp chăn chuyện triết học .

 

chán quá, ngáp một cái:

 

“Thôi , tắm, cứ tự nhiên.”

 

Anh chẳng gì, vẫn đó, như quan tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nham-sat-thu-thanh-nguoi-mau-nam/chuong-2.html.]

 

Đến khi quấn khăn bước Uyên Sồ đang mép giường, cầm điện thoại của xem.

 

“Ê! Anh chút đạo đức nghề nghiệp nào hả!”

 

tức điên, nhào tới giật .

 

Anh cao mét chín, chân dài, tay dài chỉ cần nhấc tay lên là chẳng với tới nổi.

 

cứ thế kiễng chân, mà tư thế ... như đang tự ôm lấy , đụng cọ.

 

Mấy suýt nữa là úp mặt vô cơ n.g.ự.c rắn chắc luôn.

 

Uyên Sồ mím chặt môi, nắm lấy cổ tay , đè lên đầu giường, khống chế hành động của .

 

Giọng khàn khàn, kìm nén:

 

“Cô là thuê ?”

 

sững một chút, hiểu .

 

Hóa đang xem đoạn chat giữa hai đứa !

 

Chắc tưởng là khác “đặt” hộ

 

Phụ nữ tự thuê mẫu nam thì chứ! Thời đại nào mà còn phong kiến thế !

 

trừng mắt , giọng hùng hồn:

 

! Là đấy! Thì nào!”

 

Bàn tay đang giữ khẽ nới lỏng.

 

Anh chau mày, một lúc lâu, ánh mắt phức tạp như kiểu ghét mà vẫn thấy tội.

 

Rồi thấp giọng trách:

 

“Còn trẻ như , nghĩ quẩn thế ?”

 

ngẩn , mất vài giây mới tiêu hóa lời đó.

 

Sau đó càng nghĩ càng tức…

 

đoán đúng !

 

Tên đúng là một ông chú phong kiến chính hiệu!

 

“Đơn nhận.”

 

Người đàn ông lạnh lùng buông một câu, thả tay .

 

ngẩn lưng bỏ .

 

Gì cơ, ý là… chê hả?

 

Một nam mẫu kiểu mà còn dám chọn khách?

 

là lật trời! ngay cho một bài đ.á.n.h giá một dài năm trăm chữ!

 

Tức quá, bật dậy khỏi giường, vơ quần áo mặc vội, chạy hành lang hét theo:

 

“Anh thì khác ! Đợi đấy, sẽ mua gói hơn! Mười liền!”

 

Bóng dáng phía đột nhiên khựng .

 

Anh đầu, ánh mắt phức tạp:

 

“Cô còn tìm khác ?”

 

Anh sải vài bước dài, tới gần .

 

Giọng trầm, gần như đau đớn:

 

“Cô thể nghĩ thoáng hơn một chút ? Bỏ cái ý nghĩ đó … nhất định thế ?”

 

trợn mắt.

 

, quyền mà!

 

Chẳng lẽ chỉ đàn ông mới nhu cầu sinh lý ?

 

đang định cãi tay đôi với thì…

 

Sau lưng vang lên một giọng quen thuộc đến mức khiến sởn gai ốc:

 

“Bạch Linh San, em gì ở đây?”

 

cau mày .

 

Quả nhiên là cái bản mặt ghét nhất đời, là bạn trai cũ của .

 

Cam Hồng Tân.

 

Hắn khoác hờ một chiếc áo choàng lụa, cúc áo mở toang, cổ và xương quai xanh lốm đốm những vết hôn đỏ sậm.

 

Trên n.g.ự.c còn vài vết cào mờ mờ ẩn hiện lớp vải.

 

Chắc mới từ giường khác bò dậy.

 

Không lâu , phát hiện lén lút tăng ca, hẹn hò lăng nhăng khắp nơi.

 

Lúc bắt quả tang tại trận, chỉ thản nhiên kéo khóa quần, dựa đầu giường, rít một thuốc, phả vòng khói hảo:

 

“Chỉ là vui chơi thôi, đừng lo.”

 

Hắn còn chìa tay định kéo , giọng nhẹ như gió:

 

“Em là bạn gái chính thức duy nhất của mà.”

 

Những lời đó như một gáo nước lạnh buốt xối thẳng cơn giận sôi sục trong lòng .

 

Ngay khoảnh khắc , bỗng bình tĩnh lạ thường.

 

 

Loading...