3
 
  để lộ chút cảm xúc nào, rút tay , nở nụ   hảo:
 
"Tất nhiên là em hiểu,  , em sẽ đợi ."
 
Vậy nên Thẩm Toại yên tâm, cũng  theo.
 
Anh  gắp miếng cá  lọc xương đưa lên miệng : "Đường Đường, đây là lý do  thích em, em luôn hiểu chuyện."
 
Nhìn  đôi mắt  của  ,  một khoảnh khắc  thật sự  hỏi thẳng  , rốt cuộc   nghĩ gì về .
 
   kìm .
 
Bây giờ   lúc,   nghĩ gì về   quan trọng.
 
Điều    là   nghĩ gì về Lâm Thanh Nguyệt.
 
 ăn miếng cá   lọc xương kỹ lưỡng mà   đút, từ từ nhai.
 
 sẽ chờ, chờ đến khi thời cơ chín muồi.
 
Mọi thứ Thẩm Toại  đều là do  mang , nếu   dám phản bội .
 
 sẽ khiến   mất tất cả.
 
Vì   đến công ty của Thẩm Toại và gặp Lâm Thanh Nguyệt,   cuối cùng  nảy sinh sự đề phòng.
 
Vì , khi   về nhà  buổi tối,   trở nên đặc biệt dính lấy .
 
Theo tâm lý học, con  sẽ   một việc vô cớ, phía  hành động đó chắc chắn   lý do.
 
Vì , khi      thứ hai,   ngăn .
 
 đẩy n.g.ự.c  ,  thẳng  đôi mắt đỏ ngầu của  , “Thẩm Toại, chẳng    dạo   mệt ?”
 
Anh  nắm lấy tay , hành động gấp gáp và thô bạo hôn :
 
“Đường Đường, ở bên em, dù mệt,  cũng .”
 
 , lật  sang một bên, Thẩm Toại hôn trượt.
 
Ngực   phập phồng lên xuống, vì sự lẩn tránh liên tục của , cuối cùng   cũng từ từ nhíu mày.
 
  sâu  mắt  , nhướn mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-thoi-mien/chuong-3.html.]
 
“Cuộc chiến với Lưu Thị  dễ dàng , ngủ  , ngày mai  còn  họp.”
 
 nhắc đến công việc, Thẩm Toại cuối cùng cũng dừng .
 
Anh  đưa tay lên xoa trán, mệt mỏi :
 
“ ,  hai năm , Lưu Thị  nhiều doanh nghiệp trong nước,  khó để nhổ tận gốc.”
 
Nói ,   nắm lấy tay : “Đường Đường,  lẽ,  đến lúc em  mặt .”
 
  nhẹ: “Ai mà   bên cạnh   một bạn gái là nhà thôi miên, Lưu Thị bên  chắc chắn sẽ  gặp em.”
 
“Muốn lấy  bí mật,  thôi miên   đầu Lưu Thị là Lưu Tử Huyền, nhưng   cơ hội.”
 
Thẩm Toại càng nhíu mày sâu hơn,   im lặng một lúc, đột nhiên ngẩng đầu lên,  tiếp:
 
“Hay là, em thử tiếp cận Lưu Tử Huyền xem ?”
 
Không khí dịu dàng lập tức tan biến, khuôn mặt  trầm xuống, giọng  cũng trở nên lạnh lùng.
 
“Thẩm Toại,   em  quyến rũ   ?”
 
“Chỉ là tạm thời thôi!” Anh  nắm c.h.ặ.t t.a.y , lo lắng giải thích:
 
“Chỉ cần nghĩ cách gặp   ngoài công ty, khiến   buông lỏng cảnh giác, với khả năng của em, em  thể thôi miên  .”
 
“Mặc dù Lưu Tử Huyền  thâm sâu, nhưng dù  xảy  bất trắc,  thời khắc quan trọng,  sẽ đến cứu em!”
 
Sắc mặt  càng lúc càng u ám, lòng  càng lúc càng nặng nề.
 
Lời  của Thẩm Toại, thật sự khiến   ngờ.
Bao nhiêu năm qua,   giúp   giải quyết bao nhiêu ,    từng  những lời như .
 
 : “Anh  thể để Lâm Thanh Nguyệt  điều đó, chỉ cần cô   thể dẫn Lưu Tử Huyền  ngoài,  sẽ  cách thôi miên  .”
 
Ánh mắt Thẩm Toại đột nhiên lảng tránh,   ngập ngừng :
 
“Thanh Nguyệt    kinh nghiệm như em, cô  chỉ là một cô gái nhỏ, chuyện   nguy hiểm, nếu  Lưu Tử Huyền phát hiện  chúng    tay, Thanh Nguyệt sẽ  thể thoát .”
 
Nhìn   như , cuối cùng  cũng chắc chắn rằng, Thẩm Toại  chỉ đơn thuần là  tình cảm với Lâm Thanh Nguyệt, mà  lẽ  yêu cô  .
 
Một  đàn ông  thể thích hai  phụ nữ cùng một lúc, chuyện    thấy  nhiều.
 
   bao giờ nghĩ rằng, nó sẽ xảy  với chính .