Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 301

Cập nhật lúc: 2025-03-30 21:07:36
Lượt xem: 14

Thực tế, Tề Nhị cũng đã từng nghĩ đến việc khởi nghiệp, làm nên điều gì đó để thay đổi cái nhìn của mọi người. Nhưng anh không thể bỏ rơi cha mình.

Nhà Ma quá đặc biệt.

Khi mới biết rằng tất cả nhân viên ở Nhà Ma đều là quỷ, Tề Nhị cảm thấy sợ hãi đến mức không thể ngủ được cả đêm. Trước đây, anh là người vô thần, chẳng bao giờ sợ những điều này.

Nhưng giờ đây, sự tồn tại của Nhà Ma đã làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của anh, khiến anh nhận ra rằng thế giới này không chỉ có con người mà còn có cả quỷ và yêu ma.

Giờ chỉ cần nghe thấy tiếng gió thổi hay cỏ lay động, Tề Nhị lại cảm thấy sợ.

Anh đã uống rất nhiều thuốc, đọc rất nhiều sách, và nhờ tình yêu với cha mà miễn cưỡng vượt qua những nỗi sợ hãi này.

Tề Nhị cũng từng nghĩ đến việc rời đi, nhưng nếu anh đi, cha anh sẽ ra sao? Nhà Ma sẽ thế nào?

Hơn một nghìn nhân viên trong Nhà Ma, tất cả đều là quỷ. Họ không thể ra ngoài, không thể đi dưới ánh mặt trời. Dù đã có giấy tờ giả, nhưng tất cả chỉ là để che mắt người đời. Họ không có danh tính đầy đủ và không thể giao tiếp với xã hội.

Nhiều việc họ không thể tự làm, và không thể để lộ diện.

Tề Nhị không thể bỏ mặc họ, không thể.

Không chỉ vì cha anh, mà còn vì những con quỷ đáng yêu trong Nhà Ma.

Vì chứng mất ngủ và tình trạng sức khỏe kém, Tề Nhị luôn có quầng thâm dưới mắt.

Bác sĩ Trịnh rất thương anh, thường dùng pháp lực để chữa trị và bồi bổ cho anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/301.html.]

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

Cứ cách vài ngày, bác sĩ Trịnh lại đến thăm anh một lần.

Những căn bệnh vặt vãnh mà Tề Nhị gặp phải trong suốt nhiều năm, như đau cổ, thoát vị đĩa đệm, viêm họng và cận thị, giờ đây đều đã được chữa khỏi hoàn toàn nhờ bác sĩ Trịnh.

Mỗi khi anh mang hải sản đến Nhà Ma, Lâm Đại Tôm đều đóng gói vài cân tôm tươi ngon, đầy linh khí cho anh mang về. Chú Cát Tuấn Tài cũng hết lòng giúp đỡ, dạy anh cách làm ăn, cách giao tiếp và tránh những cạm bẫy trong công việc. Còn chị Miêu từ bộ phận nhân sự, thay vì chỉ lo công việc, lại luôn tìm cách mai mối cho anh. Chị ấy thường hỏi anh thích kiểu con gái nào, rồi lặng lẽ gửi ảnh các cô gái phù hợp cho anh, và hỏi họ có ưng không. Nếu họ đồng ý, chị sẽ xin số điện thoại để kết nối.

Mỗi người trong Nhà Ma đều dùng cách riêng của mình để chăm sóc và đối xử tốt với anh. Tề Nhị từ nhỏ đã là người sống tình cảm, ngay cả với người anh cả khắc nghiệt, anh cũng không nỡ cắt đứt tình cảm, huống hồ là với những người thân thiết trong Nhà Ma. Anh tự nhủ với mình, một khi đã quyết định ở lại Nhà Ma, anh sẽ không d.a.o động, không để những lời bàn tán và chế giễu từ bên ngoài làm ảnh hưởng.

Hơn nữa, anh ở lại đây không chỉ vì tình cảm mà còn vì thấy được tiềm năng phát triển của Nhà Ma. Anh tin rằng một ngày nào đó, Nhà Ma sẽ trở thành khu vui chơi nổi tiếng nhất thế giới, được mọi người khao khát ghé thăm. Những kẻ từng cười nhạo và chỉ trích anh, rồi sẽ có một ngày phải nhờ cậy đến anh.

Hôm nay, anh đến Nhà Ma và đi thẳng đến phó bản Như Hoa. Đây là ngày thường, vì thế, phó bản không đông đúc như dịp lễ, nhưng vẫn có khá nhiều người. Nhìn xung quanh, anh thấy không ít học sinh tiểu học.

Nghe nói hiệu trưởng của một trường học, sau khi chơi phó bản Như Hoa, đã phát hiện ra một nhiệm vụ ẩn: [Kích hoạt nhiệm vụ - Tôi là thợ may tài năng]. Điều này khiến ông ta không khỏi ngạc nhiên và kinh ngạc. Sau đó, nhiều người đã khóc lóc, xin được gặp bà chủ Nhà Ma và để lại hàng loạt bình luận dưới tài khoản TikTok của Nhà Ma, hy vọng có thể tạo ra một nhiệm vụ mang tên "Học sinh chăm chỉ".

Tê Hồng Vĩ đã báo cáo về vấn đề này với Lê Diệu. Lê Diệu nghe xong nói: "Ông tự quyết định đi, việc thêm nhiệm vụ phụ không cần phải báo cáo cho tôi." Sau khi viết xong đề xuất, Tê Hồng Vĩ giao cho bộ phận nội dung sáng tạo, cuối cùng nhiệm vụ này được Như Hoa phê duyệt.

Tê Hồng Vĩ và Như Hoa đều thấy nhiệm vụ "Học sinh chăm chỉ" rất hay và thú vị. Họ quyết định mời hiệu trưởng và giáo viên của trường tham gia vào việc xây dựng nhiệm vụ này, chia thành các cấp bậc và môn học khác nhau. Sau khi hoàn thiện, nhiệm vụ được phân bổ ngẫu nhiên trong các phó bản.

Mặc dù không trực tiếp quản lý công việc này, Lê Diệu vẫn luôn theo dõi sát sao. Khi nhiệm vụ phụ hoàn tất, cô đích thân trải nghiệm thử và cảm thấy rất hài lòng. Nhiệm vụ này không chỉ có học tập mà còn có các bài kiểm tra bổ ích.

Sau khi xem xét, Lê Diệu quyết định nếu học sinh trung học và tiểu học được nhà trường tổ chức đến học tập tại Nhà Ma, sẽ được giảm 50% vé vào cửa. Cô còn tăng độ khó của nhiệm vụ lên một chút, đồng thời khuyến khích các em học sinh chăm chỉ học tập. Cô nói:

"Đất nước đang nghiên cứu công nghệ cao từ các vị diện khác, có thể chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ tiến ra vũ trụ. Các em cần phải nhanh chóng học tập để có thể khám phá những điều mới mẻ. Tương lai sẽ có cả bầu trời sao và đại dương bao la chờ các em."

Sau khi nhiệm vụ "Học sinh chăm chỉ" hoàn thành, hiệu trưởng của trường đã dẫn học sinh lớp 4 đến Nhà Ma để tham gia. Tại sao lại chọn lớp 4? Vì các em lớp 1, 2, 3 còn quá nhỏ, trong khi các em lớp 5, 6 thì bận chuẩn bị chuyển cấp, chỉ có lớp 4 là phù hợp nhất. Những học sinh này vừa đến, đã hoàn toàn bị cuốn hút vào nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ Học sinh chăm chỉ] không chỉ giúp các em học tập mà còn có rất nhiều phần thưởng nhỏ và danh hiệu danh dự. Người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ và nhận được danh hiệu còn được thông báo trên hệ thống của phó bản Như Hoa.

Loading...