Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 232

Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:55:10
Lượt xem: 21

Lướt qua một vài phòng, bà bỗng bị thu hút bởi một buổi livestream về hải sản tại nhà hàng Vượng Ký.

Trên màn hình, một anh chàng mũm mĩm đang ăn tôm, mỗi lần một con, ăn vô cùng ngon lành.

Sau khi được sự đồng ý của chàng trai, bà Văn và con trai cùng xem.

Hải sản trông rất tươi ngon, người ăn lại cực kỳ có tâm, nhai kỹ nuốt chậm, vẻ mặt đầy thỏa mãn.

Bà Văn nhìn mà thấy thèm. Nhưng xem được một lúc, bà bắt đầu cảm thấy hơi chán.

"Cũng chỉ là livestream ăn uống thôi mà, có gì đặc biệt đâu. Trên điện thoại cũng xem được." Bà Văn lẩm bẩm.

Quan trọng là bà chỉ có thể nhìn, không thực sự được ăn.

Ngay lúc bà định tắt livestream, màn hình bỗng hiện lên một dòng thông báo:

[Phát hiện bạn có nhu cầu. Có muốn kích hoạt tính năng cảm nhận vị giác không? 10 tệ/phút.]

Bà Văn sững người.

Cảm nhận vị giác? Là gì nhỉ?

10 tệ một phút, cũng không quá đắt.

Bà tò mò mở thử một phút.

Khoảnh khắc kích hoạt, đầu lưỡi bà lập tức cảm nhận được hương vị tươi ngon tuyệt hảo. Sự ngọt béo của tôm hòa cùng mùi vị đậm đà khiến bà như được đưa lên chín tầng mây.

"Aaah!"

Bà thực sự nếm được vị giác của người đang ăn trong livestream!

"Trời ơi, công nghệ gì đây? Làm sao mà thực hiện được?" Bà Văn kinh ngạc đến mức suýt đứng bật dậy.

Chẳng lẽ vị giác cũng có thể chia sẻ?

Nếu vậy, còn thị giác thì sao?

Bà chợt nhớ lại khi nãy, lúc xem livestream của nhóm Giang lão đại, hệ thống có hỏi bà muốn chọn góc nhìn thứ nhất hay thứ ba.

Chẳng lẽ... góc nhìn thứ nhất chính là chia sẻ thị giác với Giang lão đại?

Bà Văn không thể tin nổi. Bà tiến sát màn hình livestream, đưa tay lướt qua lướt lại như muốn tìm kiếm gì đó.

Văn Thành Lân nhìn một lúc, rồi nghiêng đầu hỏi: "Mẹ ơi, mẹ đang tìm chức năng tìm kiếm à?"

Bà Văn quay lại, mắt sáng lên: "Con biết ở đâu không?"

Văn Thành Lân không trả lời, mà gọi lớn: "Tiểu Phong! Tiểu Phong!"

Ngay lập tức, một giọng nói vui vẻ vang lên, nghe giống như loa thông minh Xiaomi:

"Có đây!"

Văn Thành Lân đắc ý nói với mẹ: "Mẹ có gì thắc mắc cứ hỏi Tiểu Phong là được, không cần lướt qua lướt lại đâu."

Tiểu Phong cũng hào hứng hưởng ứng: "Đúng thế, mẹ của Lân Lân lướt làm tôi nhột quá, hihi!"

Bà Văn giật mình, lập tức rụt tay lại, kinh ngạc nhìn màn hình lớn trước mặt rồi quay sang con trai:

"Lân Lân, đây là trợ lý AI của Nhà Ma sao? Sao nó biết tên con vậy?"

Bà vẫn luôn nghĩ trí tuệ nhân tạo bây giờ còn khá ngờ nghệch, làm thế nào nó có thể nhận ra và gọi đúng tên con trai bà?

Văn Thành Lân chớp mắt, thản nhiên đáp: "Mẹ ngủ hai tiếng đó, con đã trò chuyện với Tiểu Phong rồi. Nó biết con mà."

Thì ra là vậy. Trong lúc bà nghỉ ngơi, cậu bé chắc hẳn đã chơi đùa cùng AI này một lúc lâu.

"Mẹ ơi, bọn con còn chơi trò nối chữ nữa! Tiểu Phong ngốc lắm, thua con mấy lần liền." Cậu bé cười khoái chí.

Giọng nói trẻ con của Tiểu Phong vang lên, có chút ngưỡng mộ: "Lân Lân giỏi quá, Tiểu Phong không bằng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/232.html.]

Bà Văn: "..."

Trời ạ, nó còn biết tự nhận thua sao? Trợ lý AI này thông minh quá mức rồi!

Bà tò mò thử thăm dò thêm: "Tiểu Phong, Tiểu Phong, chia sẻ vị giác là gì? Còn buồng phát trực tiếp hoạt động thế nào?"

Giọng nói non nớt của Tiểu Phong nhanh chóng vang lên:

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Buồng phát trực tiếp sử dụng công nghệ tiên tiến nhất, có thể mô phỏng vị giác của người khác, sau đó truyền dẫn qua công nghệ đặc biệt đến người dùng."

Nói đến đây, nó như khoe khoang đầy tự hào:

"Nhà Ma của chúng tôi là đơn vị trình diễn công nghệ hàng đầu, có rất nhiều công nghệ mà bà không thể tưởng tượng được!"

Bà Văn không khỏi tròn mắt ngạc nhiên. Thật kỳ diệu!

Ban đầu, bà cứ nghĩ chuyến đi này chỉ là dẫn con đi chơi, Nhà Ma Phong Đô cũng chẳng khác gì mấy công viên giải trí bình thường, chủ yếu là mấy trò cho trẻ con. Không ngờ nơi này lại hiện đại đến vậy, hoàn toàn vượt xa mong đợi của bà.

Nghĩ đến chức năng chia sẻ vị giác, bà Văn bất giác l.i.ế.m môi.

Bà rất thích ăn cay, nhưng do bị viêm dạ dày mãn tính, bác sĩ dặn không được ăn những món quá cay nóng. Đã lâu rồi bà không được nếm lại hương vị cay nồng mà mình yêu thích.

Nếu sử dụng chức năng chia sẻ vị giác, chẳng phải bà có thể tận hưởng cảm giác ăn cay mà không ảnh hưởng đến sức khỏe sao?

Ý nghĩ này khiến bà không giấu nổi sự hào hứng. Bà lập tức tìm các buổi phát trực tiếp về món cay.

Do đang trong mùa cao điểm, nhà hàng của khu du lịch chủ yếu phục vụ ẩm thực Quảng Đông, ít món cay. Bà Văn tìm một hồi mới thấy một buổi phát trực tiếp phù hợp, liền gửi yêu cầu tham gia và bật chức năng chia sẻ vị giác.

Trên màn hình, người dẫn chương trình đang thưởng thức thịt bò sốt cay và gà xào ớt.

Bà Văn không chần chừ, mở ngay 30 phút chia sẻ vị giác.

Đầu tiên là một miếng gà xào ớt. Hương vị cay nồng tê tê trên đầu lưỡi, thơm ngon đúng chuẩn món Tứ Xuyên chính gốc, khiến bà thích thú không thôi.

"Ôi trời ơi, ngon quá!"

Tiếp theo, bà nếm thử hai miếng thịt bò sốt cay. Vị cay bùng nổ trong miệng, mang đến cảm giác sảng khoái không thể diễn tả thành lời.

Bà Văn hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui không thể dừng lại!

Thật là quá hạnh phúc!

Không cần ăn thật mà vẫn tận hưởng được hương vị của món ngon, lại không sợ ảnh hưởng đến dạ dày hay lo tăng cân. Công nghệ này thật sự quá tuyệt vời!

Mải mê tận hưởng, bà Văn hoàn toàn không để ý đến điện thoại đang rung lên vì có cuộc gọi đến.

Văn Thành Lân liếc nhìn mẹ mình đang cười mãn nguyện, gương mặt tràn đầy hạnh phúc, liền thở dài như một người lớn, lắc đầu bất lực rồi cầm lấy điện thoại rời khỏi phó bản Sadako.

Cậu bé nhấn nút nghe máy.

"Bố."

Đầu dây bên kia, giọng ông Văn hơi ngạc nhiên: "Sao lại là con? Mẹ con đâu? À, bố biết rồi, chắc lại bận việc chứ gì. Thôi được, đừng làm phiền mẹ con."

Ông hỏi tiếp: "Hai mẹ con đang ở phòng nào? Bố lên tìm."

Văn Thành Lân nhanh trí đáp: "Bố, để con xuống đón bố nhé. Con đói rồi, muốn mua gì đó mang lên ăn."

Ông Văn nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều, gật đầu: "Cũng được. Nhưng con đi một mình nhớ cẩn thận."

Cậu bé cười tít mắt: "Không sao đâu bố, con có Tiểu Phong đi cùng mà!"

Nghe vậy, ông Văn cho rằng "Tiểu Phong" mà con trai nhắc đến là một nhân viên trong khách sạn, liền yên tâm cúp máy.

Vốn dĩ, sau khi hoàn thành công việc, ông đã được quản lý phía đối tác mời ăn tối. Ban đầu, ông định từ chối vì muốn về với vợ con.

Thế nhưng, nghe ông nói vậy, vị quản lý kia lại nhiệt tình đề nghị:

"Vậy hay là anh dẫn cả gia đình đến đi? Tôi mời cả nhà anh bữa tối!"

Lời mời này quá nhiệt tình, khiến ông Văn khó lòng từ chối. Cuối cùng, ông đành lấy con trai làm cái cớ:

"Con trai tôi muốn đi chơi Nhà Ma Phong Đô."

Loading...