Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 128
Cập nhật lúc: 2025-03-20 19:35:26
Lượt xem: 4
Tề Hồng Vĩ thẳng thừng gõ một cái thật mạnh lên trán anh ta:
"Cha không phải cha của con, chẳng lẽ lại là con của con?"
Tề Nhị: "..."
Anh ta ôm trán, chỗ vừa bị gõ đau điếng, ánh mắt càng thêm rối bời.
Cha anh ta... sao lại trở nên mạnh bạo như vậy?
Trước đây ông đâu có như thế!
Cảm giác xa lạ này khiến Tề Nhị khó hiểu vô cùng.
Anh ta nhíu mày, lẩm bẩm: "Cha, thật sự cha đã thay đổi. Thay đổi rất nhiều..."
Tề Hồng Vĩ nhìn con trai:
"Đương nhiên là phải thay đổi rồi. Người c.h.ế.t đi, đâu thể nào giống như khi còn sống. Không còn thất tình lục dục, chẳng có trách nhiệm gì nữa, tất cả đều biến mất. Nếu không phải vì con là đứa con hiếu thảo, nhận ra ta, thì ta cũng chẳng để tâm đến con làm gì."
Dù vẫn nhớ những chuyện lúc còn sống, vẫn có những cảm xúc cũ, nhưng tất cả đã trở nên mờ nhạt đối với ông. Những thứ từng là trọng tâm cuộc sống—gia đình, sự nghiệp, danh vọng—giờ đây đều vô nghĩa. Ông chỉ quan tâm đến chính mình.
Tề Hồng Vĩ chỉ mới mất ba năm, vẫn là một hồn ma mới, chưa tu luyện, không có pháp lực. Nếu không nhờ Nhà Ma này che chở, có lẽ ông đã chẳng thể duy trì được sự tỉnh táo, chứ đừng nói đến việc giữ lại chút cảm xúc của con người.
Chỉ những hồn ma cấp cao, có chấp niệm sâu nặng, mới giữ lại được nhiều cảm xúc mạnh mẽ. Còn ông, chung quy cũng chỉ là một vong hồn bình thường.
Tề Nhị không hiểu hết lời cha nói, nhưng có một điều anh ta nhận thức được rất rõ—cha anh ta đã chết. Và sau khi chết, con người sẽ không còn như trước nữa.
Ý thức được điều đó, Tề Nhị bất giác lùi lại một bước, lòng dâng lên nỗi sợ hãi khó tả. Dù anh ta luôn mong nhớ cha, nhưng khi đối mặt với thực tế rằng cha mình giờ đã là một hồn ma, anh ta không thể không run rẩy.
Nhưng khi nhìn kỹ lại, ông vẫn có gương mặt quen thuộc, không hề đáng sợ. Không có làn da xanh tái hay răng nanh dài nhọn như những con ma trong truyền thuyết. Ngược lại, ông trông chẳng khác gì một con người bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/128.html.]
Tề Nhị lắc đầu, tự nhủ có lẽ cha mình chỉ đang đùa. Làm sao có thể c.h.ế.t được? Ông vẫn đứng đây, đang nói chuyện với anh ta mà!
Tề Hồng Vĩ nhìn con trai, chỉ cần liếc qua ánh mắt của Tề Nhị, ông đã biết ngay thằng nhóc này đang nghi ngờ mình.
Hừ, dám không tin ư? Được thôi, ông sẽ cho nó biết thế nào là ma thật sự!
Ngay lập tức, đầu Tề Hồng Vĩ bỗng phình to, khuôn mặt đột ngột áp sát, lưỡi dài thè ra một cách kinh dị.
"ÁÁÁÁÁ!!"
Chưa kịp phản ứng gì, Tề Nhị đã trợn trắng mắt, bất tỉnh ngay tại chỗ.
Tề Hồng Vĩ đứng im tại chỗ, sững sờ nhìn con trai mình.
"..."
Cái thằng này nhát như cáy mà cũng dám nghi ngờ ông sao?
Lê Diệu, bà chủ của Nhà Ma, đứng cạnh đó quan sát toàn bộ sự việc, không nhịn được mà thở dài:
"Ông chắc đây là con ruột của mình chứ?"
Tề Hồng Vĩ ho nhẹ hai tiếng, có phần xấu hổ. Lần này đúng là hơi quá tay rồi… Dọa đến mức thằng bé xỉu luôn.
Lê Diệu lắc đầu, lấy ra một lá bùa An Thần, nhẹ nhàng dán lên người Tề Nhị. Không lâu sau, anh ta bắt đầu tỉnh lại.
Cô liếc sang Tề Hồng Vĩ, hất cằm ra hiệu: "Qua đó mà giải thích cho con trai đi, đừng có dọa dẫm lung tung nữa."
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Lần này, Tề Hồng Vĩ ngoan ngoãn làm theo. Ông từ tốn kể lại mọi chuyện—rằng ông đã chết, rằng chỉ có trong Nhà Ma này, ông mới có thể giữ được dáng vẻ như người bình thường. Rằng bà chủ Lê Diệu chính là người đã cứu ông khỏi sự điều khiển của một tên đạo sĩ theo tà, giúp ông thoát khỏi những ngày tháng đau đớn, bị lợi dụng như một công cụ.
Nếu không có cô, có lẽ ông đã sớm tan biến hoặc trở thành một ác linh.