NHA HOÀN THẾ GIA - 7

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:24:47
Lượt xem: 399

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi trở về, Diệp Hữu Dung đút cho bát canh giải rượu.

 

Lại khiến càng thêm bứt rứt, nóng nảy khó chịu.

 

Trong cơn mơ màng, dường như ôm lấy nữ t.ử chẳng hiểu phong tình nũng, cầu xin nàng giúp .

 

Hắn hiểu, Diệp Hữu Dung xưa nay đối với nhất.

 

khó chịu đến , nàng vẫn thờ ơ động lòng.

 

Cứng rắn để cầu xin lâu, nàng mới vòng tay ôm , khẽ thở dài một tiếng.

 

Đẹp đẽ như một giấc mộng.

 

Đến mức sáng hôm khi tỉnh , vẫn cảm thấy khó mà tin .

 

Lại tràn đầy vui mừng.

 

Hắn chờ nổi mà tìm mẫu .

 

Rồi gặp vị biểu họ xa .

 

Ngay đó chân tướng giáng cho một gậy đầu.

 

Giả.

 

Tất cả đều chỉ là giả.

 

Thánh tâm động chẳng qua là bắt thả.

 

Tình ý ngoài dự liệu là mưu tính từ lâu.

 

Tạ Trục Vân như một con chó, dắt mũi xoay vòng vòng.

 

Vì thế cũng chẳng trách hôm nổi một trận lôi đình.

 

Hắn thừa nhận lời quả thật phần quá đáng, nhưng Diệp Hữu Dung chẳng lẽ sai ?

 

Đuổi nàng ngoài nàng về cầu xin .

 

Chỉ cần cầu xin , chẳng sẽ mềm lòng mà bỏ qua hết thảy ?

 

Diệp Hữu Dung .

 

Cho nên nổi giận.

 

Hắn mặc cho Tô Ngưng Vãn đùa cợt, vì Diệp Hữu Dung chút do dự nhảy xuống mà sinh một tia vui mừng kín đáo.

 

Vốn dĩ nghĩ xong sẽ tha thứ cho nàng .

 

Nếu , tin tức mẫu nâng nàng , cũng chẳng mặc kệ cho lan truyền.

 

Thế nhưng, nàng tát Tô Ngưng Vãn một bạt tai.

 

Thế nhưng, nhất thời tức giận b.ắ.n mũi tên .

 

“Triệu e là ?”

 

Trong tiệc rượu, những khác mồm năm miệng mười:

 

“Nha bên cạnh Trục Vân sủng mà kiêu, dám tay với Tô cô nương, đó, hôm nay Trục Vân bắt gặp, liền cho chút trừng phạt nhỏ, b.ắ.n một mũi tên, giờ chắc đang lóc dưỡng thương .”

 

“Phạt lắm! Lại còn dám so với tiểu thư? Nàng xứng ? Dù Trục Vân để mắt tới thế nào, cuối cùng cũng chỉ là một thất thôi.”

 

“Sau Trục Vân chán , chừng còn thể đem tặng cho khác.”

 

Bọn họ năng khinh bạc, Tạ Trục Vân hiểu nổi giận.

 

Ly rượu nặng nề đặt xuống bàn.

 

Xung quanh lập tức im bặt.

 

Tất cả về phía kẻ khơi nguồn.

 

chỉ lạnh mặt: “Đừng nữa.”

 

Mọi im lặng.

 

Hắn rót rượu, hết chén tới chén khác uống cạn.

 

Bằng hữu bên cạnh khỏi nhắc nhở:

 

“Trục Vân, loại rượu ngươi thể uống nhiều , mạnh như , cho dù trong phòng hầu hạ, cũng khó tránh khỏi tổn hại thể.”

 

Choang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-hoan-the-gia/7.html.]

Ly rượu rơi xuống đất.

 

Tạ Trục Vân dám tin mà ngẩng đầu lên:

 

 “Ngươi cái gì?”

 

“Ngươi ? Rượu ở những chỗ thế , ít nhiều đều pha thêm chút thứ trợ hứng, còn nếu uống thêm canh t.h.u.ố.c gì đó, d.ư.ợ.c tính sẽ tăng gấp bội… Ê, ngươi định ?!”

 

15

 

Tạ Trục Vân ném những lời của đối phương đầu, hấp tấp chạy thẳng về nhà.

 

Hắn tiện tay túm lấy một hạ nhân liền hỏi:

 

“Hữu Dung ?! Hữu Dung ở ?!”

 

Hạ nhân theo phản xạ chỉ về hướng viện của .

 

Hắn lập tức chẳng kịp nghĩ ngợi gì nữa mà chạy vội tới đó.

 

thứ thấy là Tô Ngưng Vãn bưng một mâm thịt sống, chiếc ghế cao cao, dụ đám sói bên chơi đùa.

 

Thấy , mắt nàng sáng lên: “Biểu ca, về !”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Đó là trò chơi mới nàng nghĩ .

 

Nóng lòng chia sẻ với Tạ Trục Vân.

 

Nào ngờ động tác quá gấp, chiếc ghế chao đảo lắc lư.

 

Nàng liền hét lên, ngã nhào xuống theo.

 

Mà bên , chính là bầy sói nàng bỏ đói đến mức hai mắt phát ánh xanh lục.

 

“Cẩn thận!”

 

Tạ Trục Vân lao tới.

 

Tiếng thét chói tai lập tức vang lên liên hồi.

 

16

 

Lần , Tạ phủ thật sự náo loạn long trời lở đất.

 

Mầm họa chôn từ , rốt cuộc vẫn ủ thành đại họa.

 

Tạ tiểu thiếu gia vì cứu vị biểu tiểu thư mà bầy sói c.ắ.n xé nhiều chỗ.

 

Đợi đến khi cứu , m.á.u me be bét, Tạ phu nhân suýt nữa thì ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Nghe , hôm đó hầu như bộ đại phu trong thành Kim Lăng đều mời tới.

 

Mãi mới miễn cưỡng giữ tính mạng vô ưu.

 

Tạ phu nhân loạng choạng mấy bước, hồn.

 

Nhìn Tô Ngưng Vãn đang thút thít trông như vô tội, trong mắt lóe lên hung quang, tiến lên tát mạnh một cái:

 

“Đồ tiện nhân! Là tại ngươi! Chính ngươi hại nhi t.ử !”

 

“Nếu sẽ thành thế , đáng lẽ nên sớm xử lý ngươi mới !”

 

Tô Ngưng Vãn cũng là hạng cam chịu.

 

Nàng che mặt đánh, hai mắt lập tức đỏ hoe:

 

“Di mẫu ý gì? Bầy sói đó vốn là do biểu ca nuôi, di mẫu thương biểu ca như cũng cho phép, còn tưởng chẳng nguy hiểm gì, ai ngờ dã tính của chúng thuần mà thương ?”

 

“Chuyện cũng thể đổ hết lên đầu .”

 

Phụ nàng cũng là ân nhân cứu mạng của Tạ gia, chỉ cần cái danh còn đó.

 

Tạ gia dám trách nàng , nàng liền truyền ngoài, khiến Tạ gia mất mặt.

 

“Hơn nữa, trưởng hiện nay cũng quan trong quân doanh, các thể bắt nạt .”

 

Nàng chỗ dựa nên chút sợ hãi.

 

Tạ phu nhân từ khi nào từng chịu uất ức như , chỉ tay nàng , run giọng mắng:

 

“Tiện nhân! Tiện nhân!”

 

lúc , hạ nhân hầu hạ mừng rỡ :

 

“Thiếu gia tỉnh !”

 

 

Loading...