NHA HOÀN THẾ GIA - 5

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:23:57
Lượt xem: 333

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vì thế nhi t.ử thì ở trong quân doanh, còn nữ nhi thì đưa tới Hầu phủ, giao cho lo liệu một mối hôn sự.”

 

Tạ phu nhân đến đây, khỏi lạnh:

 

Tô Ngưng Vãn đến bám lấy Trục Vân mà hỏi han, liền , cái gọi là ‘chốn nương ’ của nàng tuyệt đối là sống yên qua ngày, mà là nhắm tới vị trí thiếu phu nhân Hầu phủ . Vì vốn định đem ngươi vài câu, để nàng khó mà lui.”

 

“Không ngờ nàng lợi dụng chuyện khiến ngươi và Trục Vân sinh hiềm khích. Hữu Dung, ủy khuất cho ngươi .”

 

Lời thì , nhưng những ngày qua Tô Ngưng Vãn sỉ nhục , bà cũng đều ngầm cho phép.

 

Dẫu Tô gia ân với Tạ gia, chỉ cần Tô Ngưng Vãn quá mức.

 

Tạ gia cũng chỉ thể nhịn nhục chấp nhận, để khỏi mang tiếng vong ân phụ nghĩa.

 

Cái gọi là “quá mức” , hiển nhiên bao gồm việc bắt nạt một nha chẳng mấy quan trọng.

 

Nghe , biểu cảm gì.

 

Nếu là đây, nhất định sẽ cầu xin Tạ phu nhân ít nhất tra chân tướng kẻ hạ d.ư.ợ.c tình lên Tạ Trục Vân, cầm bằng chứng đưa cho xem, để chứng minh sự trong sạch của .

 

lúc là nửa tháng khi Tô Ngưng Vãn lừa rơi xuống hồ nước, dưỡng bệnh suốt một thời gian dài.

 

Trái tim lung lay của sớm khôi phục một mảnh tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.

 

Cái gọi là tình yêu giữa nha và thiếu gia, chẳng qua chỉ là giấc mộng hoàng lương.

 

Vốn dĩ sẽ chẳng kết cục gì, hà tất còn dây dưa chấp niệm nữa.

 

Vì thế, chỉ cúi thấp hàng mi:

 

“Nô tỳ khổ, bất quá đều là bổn phận mà thôi.”

 

Thấy trong giọng bao nhiêu oán hận đối với Tạ Trục Vân, bà càng thêm hài lòng:

 

“Ngươi cứ yên tâm, những năm qua ngươi chăm sóc Trục Vân, ý. Dẫu cho hiện giờ Trục Vân hồ ly tinh mê hoặc, cũng sẽ ngươi chủ, giữ ngươi ở .”

 

“Đợi Trục Vân cưới chính thất, sẽ nâng ngươi lên , thế nào?”

 

Bà đợi cảm kích dập đầu tạ ơn.

 

chỉ khựng một chút.

 

Nhìn những đường vân tấm ván gỗ đất, chậm rãi, kiên định :

 

“Thưa phu nhân, kỳ hạn bán của nô tỳ mãn.”

 

Tạ phu nhân hiểu vì như , bởi chính vì kỳ hạn sắp hết nên bà mới ban cho ân điển .

 

Còn tiếp tục :

 

“Kỳ hạn mãn, mẫu già ở nhà của nô tỳ cũng mới khỏi bệnh nặng. Tuổi bà ngày một cao, bên cạnh ai, nô tỳ thực sự yên lòng. Vì , nô tỳ cầu xin phu nhân cho phép nô tỳ trở về nhà, để tận hiếu đạo.”

 

Lời dứt.

 

Tạ phu nhân khẽ hé miệng, kinh ngạc .

 

10

 

, từng nghĩ tới việc ở .

 

Ba năm nay, hiểu rõ phận của hơn ai hết.

 

nếu rằng trong quãng thời gian từng d.a.o động, thì đó là dối.

 

Chỉ tiếc, kẻ si tình rõ ràng hợp với một nữ nhi xuất tiểu môn tiểu hộ; chỉ cần một ý nghĩ lóe lên thôi, hiện thực thể tát cho tỉnh bằng một cái bạt tai đau điếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-hoan-the-gia/5.html.]

Ta d.a.o động.

 

Cũng tát .

 

Tự nhiên là nhớ đau nhớ đòn, nên sửa đổi.

 

11

 

Hôm đó, mãi đến khi trời đêm mới rời khỏi viện của Tạ phu nhân.

 

Tin cho phép chờ ngày nâng cũng chẳng từ lan khắp nơi.

 

Nghĩ thì hẳn Tạ Trục Vân cũng .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Hắn đương nhiên cho rằng đó là “mưu kế toại nguyện” của , cho nên tại bãi săn, khi trông thấy tát Tô Ngưng Vãn một cái, mới chút do dự kéo cung.

 

Một mũi tên b.ắ.n trúng vai .

 

Đương nhiên thấy, rằng từ khi tát Tô Ngưng Vãn cái , gò má nghiêng của sớm sẵn một dấu bàn tay.

 

12

 

Còn Tô Ngưng Vãn thì lóc sướt mướt:

 

“Biểu ca, con tiện nô nhà đúng là lật trời , chỉ dạy dỗ nó một chút thôi, mà nó cũng dám đ.á.n.h trả!”

 

Nàng tuyệt nhiên nhắc tới việc mắng mẫu là hạ tiện, là đồ già c.h.ế.t nên mới đ.á.n.h như thế nào.

 

Tạ Trục Vân .

 

Cuối cùng cũng thấy dấu bàn tay sưng đỏ mặt .

 

Trong mắt thoáng qua một tia hối hận, bước lên phía .

 

“Hữu Dung…”

 

Những khác nhận điều bất thường sớm tới.

 

Nhìn thấy mũi tên vai liền kinh hô:

 

“Sao tên b.ắ.n trúng ?! Mau, mau tìm đại phu!”

 

Ta dìu đỡ, vây quanh, lướt qua Tạ Trục Vân.

 

Không thêm nào nữa.

 

Những lời rốt cuộc cũng kịp thốt .

 

Đến khi vội vã trở về phủ, trông thấy lúc rút mũi tên, cánh tay lộ của vẫn còn in nhàn nhạt những vết cào, sững sờ.

 

Cuối cùng cũng chịu chuyện đàng hoàng với .

 

là giọng điệu gượng gạo:

 

“Chuyện hôm nay quả thật là nóng nảy, nhưng ngươi cũng nên tay với Ngưng Vãn, tính tình nàng kiêu căng, cũng cố ý ngươi thương, ngươi đừng so đo với nàng.”

 

Hắn cho rằng chí ít cũng sẽ mẩy.

 

mấy ngày nay, chúng lạnh nhạt với khá lâu .

 

thậm chí còn chẳng ngẩng đầu lên, một tay giúp đại phu giữ đầu băng, đáp:

 

“Nô tỳ hiểu.”

 

Kỳ hạn ba năm đến ngày mai mới tròn, nhận bạc của Tạ gia, đương nhiên việc cho xứng với tiền .

 

 

Loading...