NHA HOÀN THẾ GIA - 12

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:27:24
Lượt xem: 377

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ngay khi chạm tới , tát cho một cái, lập tức kéo giãn cách:

 

“Tạ công tử, Hữu Dung tự do, gặp hai bên tình nguyện, đương nhiên là gả. Chuyện liên quan gì tới ngươi? Ngược là ngươi, hết tới khác mạo phạm , rốt cuộc là ý gì?!”

 

Giọng cao lên.

 

Bên nhà hàng xóm truyền tới tiếng đóng cửa sổ.

 

Tô Ngưng Vãn: “Ngươi mà thật sự nỡ gả cho khác?”

 

Rồi nàng phản ứng , tiến lên :

 

“Sao ngươi dám đ.á.n.h biểu ca!”

 

Ta trở tay cũng tát nàng một cái:

 

“Tự tiện xông sân nhà , đương nhiên tự bảo vệ , đánh!”

 

Tô Ngưng Vãn che mặt thét lên, như phát điên nhào tới đ.á.n.h trả, Tạ Trục Vân kéo phía .

 

Hắn : “Không thể nào, Hữu Dung, ngươi đang lừa đúng ? Sao ngươi thể gả cho khác? Người ngươi yêu mới đúng, rõ ràng ngươi…”

 

“Năm đó Tạ gia bỏ giá lớn, Hữu Dung cầm tiền việc, dám vượt quá bổn phận.”

 

Hắn như đả kích, lảo đảo lùi hai bước:

 

“Lừa , lừa … Ta sai , năm đó là oan uổng ngươi, ngươi nên tha thứ cho , ngươi đều tha thứ mà.”

 

“Trước Hữu Dung là nô tỳ, bất luận chủ t.ử gì, Hữu Dung cũng chỉ thể tha thứ.”

 

Người nô tỳ, vĩnh viễn quyền lựa chọn tha thứ.

 

Hốc mắt càng đỏ hơn:

 

“Chỉ vì như thôi ?”

 

“Chỉ vì như thôi.”

 

Rầm!

 

Cánh cửa đẩy bật .

 

Vương thẩm hàng xóm dẫn theo nha dịch bước :

 

“Bẩm đại nhân, chính là hai bọn họ, tự tiện xông nhà dân, còn định đ.á.n.h nữa!”

 

Đều là trong cùng một thôn.

 

Nha dịch liền quan sát Tạ Trục Vân và Tô Ngưng Vãn thấy y phục tầm thường, nhưng cũng chẳng sợ, khoát tay bảo áp giải bọn họ về nha môn tiếp.

 

Tô Ngưng Vãn tức giận gào ầm lên:

 

“Các ngươi bản tiểu thư là ai ? Bản tiểu thư chính là ân nhân của hầu phủ! Ca ca của còn đang nhậm chức trong quân đội! Ngươi dám bắt !”

 

Nha dịch nhúc nhích khóe miệng:

 

“Nói bậy bạ, ai là tiểu thư nhà nào đó phát điên ?”

 

Ngược , Tạ Trục Vân thì như mất hồn mất vía, từ đầu đến cuối hề phản kháng.

 

Ta chắp tay thi lễ với nha dịch: “Làm phiền .”

 

Nha dịch một tiếng:

 

“Tẩu tẩu cần khách khí, hồi nhỏ Lăng Sơn ca ca từng chăm sóc mà.”

 

Tiếng gọi tẩu tẩu khiến Tạ Trục Vân ngẩng đầu lên, gấp gáp hỏi:

 

“Lăng Sơn là ai? Ngươi gả cho nào? Hắn bằng ? Hắn chỉ là một kẻ áo vải, còn là thiếu gia hầu phủ!”

 

Nói xong liền nha dịch lôi , ném thẳng ngoài.

 

Ta thấy tất cả, lượt cảm tạ bà con lối xóm, trở về phòng cầm bút giấy lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-hoan-the-gia/12.html.]

Dù là thôn quê, cho dù nhỏ, chuyện của quen thì cũng nhanh sẽ quen đến.

 

Nhất là khi ngày hôm , phận của Tạ Trục Vân xác minh, thả một cách cung kính.

 

Ngay đó, mẫu xông tới tát một cái:

 

“Ngươi đến đây gì! Nữ nhi vất vả lắm mới sống những ngày yên , ngươi thể buông tha cho nó! Nhất định liên lụy nó mới chịu !”

 

Hắn sức giải thích rằng đến để đón , đón về thì sẽ sống cuộc sống , ngay cả mẫu cũng sẽ bạc đãi.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

mẫu lạnh, cùng Tô Ngưng Vãn phía :

 

“Cái gọi là sống của ngươi là để nó về tiếp tục trâu ngựa cho ngươi, bưng rót nước, mặc cho ức h.i.ế.p ?”

 

“Hay là giấu giếm vị phu nhân hầu phủ của ngươi mà tìm tới đây, ngươi từng nghĩ, nếu đường ngươi xảy nửa điểm sai sót, mẫu ngươi liệu tha cho nữ nhi ?!”

 

Tạ Trục Vân há miệng phản bác.

 

phát hiện lời mẫu đều là sự thật.

 

Với mức độ cưng chiều bảo bối của Tạ phu nhân dành cho , nếu dọc đường xảy chuyện gì, thể bỏ qua cho ?

 

Sắc mặt trắng bệch.

 

Theo bản năng, về phía : “Hữu Dung.”

 

lúc , Cố Lăng Sơn cưỡi ngựa phi nhanh trở về, lo lắng ôm chặt lòng:

 

“Không chứ?”

 

Ta lắc đầu.

 

Hắn liền lạnh lùng Tạ Trục Vân, giọng thô ráp:

 

“Ngươi chính là tên khốn bắt nạt Hữu Dung?”

 

Tạ Trục Vân cũng chẳng chịu thua:

 

“Là ngươi cưới Hữu Dung?”

 

Tạ Trục Vân ở thành Kim Lăng gì mà .

 

Lại thể sợ một tên thôn phu nơi đồng nội?

 

Vì thế đầy tự tin mở miệng:

 

“Ngươi mau cùng Hữu Dung hòa ly , Hữu Dung là của , ngươi căn bản xứng với nàng!”

 

“Nếu dám đối đầu với bổn thiếu gia, Bình Nam hầu phủ sẽ tha cho ngươi!”

 

tên thôn phu , chút quyền cước.

 

Nghe : “Bình Nam hầu phủ? Phụ ngươi là Tạ Triển?”

 

“Thế nào? Biết sợ chứ?”

 

Tạ Trục Vân ngạo nghễ đáp.

 

Rồi liền thấy Cố Lăng Sơn bước lên, một cước đá thẳng .

 

Lực đạo mạnh đến mức, thêm thể Tạ Trục Vân vốn mấy cường tráng, trong khoảnh khắc liền như con diều đứt dây, hất văng đập tường trượt xuống.

 

Há miệng phun một ngụm máu.

 

“Biểu ca!”

 

Tô Ngưng Vãn hoảng sợ, vội vàng chạy tới đỡ lấy:

 

“Phản , phản ! Đám thô lỗ man rợ các ngươi! Các ngươi dám đ.á.n.h thiếu gia hầu phủ!”

 

Nàng còn thêm vài câu nữa.

 

 

 

Loading...