NHA HOÀN THẾ GIA - 10

Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:26:27
Lượt xem: 346

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôn phụ trung niên vốn mấy ngày nay vui mừng khôn xiết , trong chớp mắt sững sờ tại chỗ.

 

Trong lòng chua xót, quỳ xuống mặt nương:

 

“Nương, nữ nhi bất hiếu, nhưng hối hận. Nếu nương thật sự tức giận, cứ đ.á.n.h nữ nhi !”

 

Từ khi cha chôn cất, nương ôm lòng che gió chắn mưa.

 

Ta liền thề rằng, cũng che gió chắn mưa cho nương.

 

Vì thế, chỉ cần thể kiếm bạc, mua t.h.u.ố.c cho nương, cái gọi là danh tiết, cũng chỉ đến thế mà thôi.

 

Cho nên hối hận.

 

Ta thà nương còn sống mắng chửi, tát tai, còn hơn quỳ mộ nương c.h.ế.t mà .

 

Ta cứ nghĩ nương sẽ đ.á.n.h .

 

Nương vốn là thẳng thắn, nóng nảy.

 

Vì phu quân mất sớm, vì còn một nữ nhi cần bảo vệ, nên nương buộc mạnh mẽ, dữ dằn.

 

chờ mãi, chờ mãi…

 

Chờ chỉ là một giọt nước mắt rơi xuống đỉnh đầu.

 

Ta kinh ngạc ngẩng lên: “Nương!”

 

Nương đến nước mắt giàn giụa.

 

Đau lòng ôm chặt lấy , thành tiếng:

 

“Con ngốc , đồ ngốc!”

 

“Ba năm nay, con chịu bao nhiêu uất ức chứ!?”

 

“Đều là của nương, đều là của nương…”

 

Mắt ướt nhòa, mỉm an ủi nương:

 

“Nữ nhi chẳng bình an trở về ?”

 

20

 

Mẹ con mở lòng hết với .

 

Ta cứ nghĩ chuyện mai mối cũng nên chấm dứt tại đó.

 

Thế nhưng ba ngày , nương hớn hở kéo khỏi đám mạ non, bảo xem mặt.

 

Ta sững nương.

 

Nương chẳng hề chột , trái còn đầy khí thế:

 

“Ta lừa , là ngóng mấy hôm Diệp gia định tìm mối gả nữ nhi, liền vội vàng tìm bà mối tới cầu đó chứ!”

 

“Người nhắc đến chuyện của với nương ?”

 

Ta ngạc nhiên hỏi.

 

Nương xua tay:

 

“Hắn gì mà vốn là trong quân ngũ, cô nương để mắt tới là phúc phận, huống chi tiên đế triều còn cưới cả quả phụ hoàng hậu mà, chẳng lẽ còn ghê gớm hơn cả hoàng đế ?”

 

Ta đẩy tiền viện.

 

Vừa ngẩng đầu, liền trông thấy bóng dáng cao lớn .

 

Nghe động tĩnh, đầu .

 

Ta sững sờ: “Cố… Lăng Sơn?”

 

Gương mặt vốn trông phần dữ dằn của lúc lộ vài phần lúng túng.

 

Trong tay còn xách theo đồ đạc.

 

Hiếm hoi , nam nhân trong khoang thuyền từng một đối mười mà hề nao núng, lúc lắp bắp:

 

“Diệp, Diệp cô nương, đến…”

 

Yết hầu khẽ động, chớp mắt một cái: “Cầu .”

 

Ta: “……”

 

Ta buồn bất lực.

 

21

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-hoan-the-gia/10.html.]

Nghe kể, về tới nhà là bắt đầu dò hỏi tin tức.

 

Chỉ tiếc là làng Liên Hoa thật sự quá rộng.

 

Hơn nữa, mười năm từng trở về.

 

Lận đận dò hỏi.

 

Đến khi tin thì là chuyện nương từng tìm bà mối, định hôn cho nữ nhi.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Làm sợ toát mồ hôi lạnh.

 

Mãi đến khi đó bà mối đổi ý, chuyện coi như thôi , mới thở phào nhẹ nhõm hơn chút.

 

Ngay đó liền vội vàng mua ít lễ vật, kéo theo bà mối chạy thẳng tới đây.

 

Chỉ sợ đến chậm thêm một bước.

 

Đáng tiếc vụng ăn , cho dù mặt cũng chỉ thẳng thừng:

 

“Ta ái mộ Diệp cô nương, mong hỏi cưới cô nương thê tử.”

 

Không lời khen hoa mỹ, cũng chẳng những lời dài dòng.

 

Hắn chỉ từng chữ từng chữ, vô cùng nghiêm túc với .

 

lập tức trả lời .

 

Trái , quá khứ giữa và Tạ Trục Vân lên giấy, nhét tay , :

 

“Ba ngày nữa hãy , suy nghĩ cho kỹ, xem còn câu .”

 

Ta sợ xem xong sẽ đem chuyện truyền ngoài.

 

Bởi , Cố Lăng Sơn, thể tay giúp đỡ khi chỉ là bèo nước gặp , tuyệt đối kẻ như .

 

Cho dù thật sự là ngụy quân tử, đem chuyện truyền ngoài, thì đó vốn cũng là sự thật.

 

Tùy tiện tới Tạ gia hỏi thăm một chút là , giấu cũng chẳng giấu .

 

Chỉ là nương đối với việc khá cam lòng:

 

“Sao con thể giày vò hôn sự của như ? Lỡ thật sự hối hận thì ?”

 

Ta tiếp tục tưới phân cho đám mạ non:

 

“Nếu thật sự hối hận, thì chúng cứ tiếp tục sống những ngày như bây giờ thôi.”

 

Nương nghĩ cũng thấy đúng.

 

Hiện giờ mưa thuận gió hòa, dù gả , bà cũng nuôi nổi .

 

Huống chi bây giờ thể tự nuôi sống chính .

 

“Chỉ là đáng tiếc.”

 

Nương cảm thán: “Đứa nhỏ tệ.”

 

“Mười năm nhà gặp nạn lũ lụt, chỉ sống sót, đó đầu liền nhập ngũ. Nghe việc đắc lực, chỉ là hiểu vì trở về.”

 

Đổi khác, từng thấy phồn hoa gấm vóc của Kim Lăng, về thế nào cũng sa sút tinh thần.

 

Còn thì lắm, xắn tay áo lên, cần tu sửa sân viện thì tu sửa, cần khai khẩn ruộng đất thì khai khẩn, áo quần rách thì mượn kim chỉ vá .

 

Cuộc sống mà trôi qua cũng mùi vị.

 

Ta lặng lẽ , nghĩ tới trông thì dữ dằn, tay chân thô kệch , ban đêm ánh đèn cầm kim thêu mà luống cuống .

 

Bỗng nhiên bật .

 

22

 

Ba ngày dài dài, ngắn cũng ngắn.

 

Cố Lăng Sơn vẫn tới.

 

Hắn bóng cây, gió sen lay động.

 

Trông vẻ ủ rũ.

 

Ta hỏi : “Có xem những gì ?”

 

Hắn: “Xem .”

 

Ta: “Thế nào?”

 

Hắn nhíu mày, vô cùng thành khẩn và nghiêm túc đ.á.n.h giá:

 

“Cái tên Tạ Trục Vân thật chẳng thứ gì cho hồn!”

Loading...