Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 69: Lời thì thầm trong bóng tối
Cập nhật lúc: 2024-10-22 20:36:48
Lượt xem: 1
Cơn gió nhẹ thoáng qua, làm xào xạc những tán lá dày đặc của khu rừng. Sau khi đánh bại bóng đen, cả nhóm tiến đến gần gốc cây cổ thụ với một chút lo lắng và bối rối. Linh vẫn đứng đó, tay đặt lên thân cây, cảm nhận được từng luồng năng lượng mỏng manh phát ra từ nó.
“Chúng ta không thể tiếp tục thế này mãi,” Minh lên tiếng, phá vỡ sự im lặng. “Cứ gặp phải những bóng đen này, rồi lại chiến đấu. Chúng ta cần biết rõ điều gì đang xảy ra.”
“Đúng vậy,” Linh đồng tình, ánh mắt cô trở nên kiên định hơn. “Nhưng tôi nghĩ cái cây này có thể giúp chúng ta.”
Vân nhíu mày. "Cái cây? Nó có thể làm gì được?"
Linh nhẹ nhàng gõ lên vỏ cây, những vết khắc kỳ lạ phát sáng một cách mờ nhạt dưới những ngón tay của cô. "Đây không phải là cây bình thường. Nó chứa một loại phép thuật cổ xưa. Tôi nghĩ rằng nếu chúng ta giải mã được những ký hiệu này, nó có thể cho chúng ta một lối ra... hoặc ít nhất là tiết lộ điều gì đang diễn ra."
“Cô biết đọc mấy thứ này à?” Tâm ngạc nhiên.
“Không hẳn, nhưng tôi có thể cảm nhận được ý nghĩa của chúng,” Linh trả lời, cố gắng không tỏ ra quá lo lắng về việc này. Trong lòng, cô cũng không chắc chắn liệu mình có thể làm được không, nhưng cô biết rằng không còn lựa chọn nào khác.
---
MEOW
Linh ngồi xuống dưới gốc cây, ánh mắt tập trung vào từng vết khắc trên thân cây. Những ký hiệu cổ xưa không chỉ đơn thuần là những hình vẽ, chúng dường như đang kể lại một câu chuyện. Một câu chuyện đầy đau thương và tăm tối.
“Mọi người... có thể đứng yên một chút không?” Linh nhắm mắt lại, tập trung vào từng dòng năng lượng mà cô có thể cảm nhận được. Cô cố gắng giải mã ý nghĩa của những ký hiệu. Mỗi hình vẽ trên thân cây đều kết nối với một phần khác nhau của phép thuật. Nếu cô có thể hiểu được sự kết nối đó, họ có thể tìm được lối thoát hoặc ít nhất là hiểu rõ hơn về kẻ thù mà họ đang phải đối mặt.
Từng chút một, câu chuyện dần hiện ra trong tâm trí cô. Một thế giới khác, một vùng đất xa lạ, nơi bóng tối ngự trị và những sinh vật không tên tuổi săn đuổi con người. Những người dân ở đó đã sử dụng phép thuật cổ xưa này để bảo vệ bản thân khỏi những bóng đen. Nhưng phép thuật đó đã bị lạm dụng, và cuối cùng chính họ đã trở thành những bóng ma trong chính vùng đất của mình, vĩnh viễn bị mắc kẹt trong vòng luân hồi vô tận.
Linh mở mắt ra, thở mạnh. “Chúng ta đang ở trong một không gian bị mắc kẹt, một cái bẫy của những linh hồn xưa cũ. Họ đã tạo ra nó để bảo vệ mình, nhưng sau đó họ lại trở thành tù nhân của chính nó.”
“Một cái bẫy?” Hưng hỏi, đôi mắt anh lóe lên sự lo lắng.
“Phải. Và có lẽ chúng ta là những người tiếp theo nếu không thoát ra kịp,” Linh trả lời, ánh mắt cô rực lên sự quyết tâm. "Nhưng may mắn là chúng ta có một lối ra. Phép thuật này không chỉ dùng để giữ chúng ta lại, mà còn có một đường thoát nếu chúng ta biết cách."
“Chờ đã, cô nói là... chúng ta có thể thoát ra?” Vân hỏi, giọng cô pha lẫn hy vọng và sợ hãi.
"Phải," Linh nói. "Nhưng chúng ta phải kích hoạt đúng ký hiệu. Một sai lầm, và cả khu rừng này sẽ nuốt chửng chúng ta."
---
Linh bắt đầu làm việc, từng bước cẩn thận chạm vào các ký hiệu trên thân cây, cố gắng kích hoạt chúng theo thứ tự mà cô cảm nhận được từ câu chuyện. Mỗi lần cô chạm vào, một ánh sáng mờ ảo lóe lên, rồi tắt ngay sau đó, như thể đang thử thách khả năng của cô.
Nhưng khi cô chạm vào một ký hiệu đặc biệt ở gần gốc cây, một tiếng kêu rít chói tai vang lên từ sâu trong lòng đất. Cả nhóm giật mình, vội vàng thủ thế, nhưng không có gì xuất hiện. Không gian trở nên tĩnh lặng đến ngột ngạt, như thể chính khu rừng đang nín thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-69-loi-thi-tham-trong-bong-toi.html.]
"Đó là gì?" Minh hỏi, giọng anh trầm xuống đầy căng thẳng.
"Không biết..." Linh nói khẽ, cảm giác một điều gì đó không ổn. Cô nhìn xuống bàn tay mình và thấy m.á.u chảy ra từ lòng bàn tay. Ký hiệu mà cô vừa chạm vào đã cắt vào da thịt cô mà cô không hề nhận ra.
Cùng lúc đó, ánh sáng từ thân cây bắt đầu tắt dần, và một bóng đen to lớn xuất hiện từ dưới đất, cao lớn hơn bất kỳ bóng đen nào họ từng đối mặt.
---
Bóng đen mới xuất hiện mang theo sự hủy diệt. Nó không còn là một sinh vật bóng ma, mà là một thực thể đậm đặc, mang hình dáng rõ rệt. Đôi mắt nó đỏ rực, toàn thân phủ một màu đen như mực, nhưng sự hiện diện của nó mạnh mẽ và nguy hiểm hơn rất nhiều.
“Cẩn thận! Nó mạnh hơn những thứ trước đây!” Linh hét lên, cố gắng lùi lại khi sinh vật bóng đen lao tới.
Minh và Hưng đồng loạt tấn công, nhưng các đòn đánh của họ không đủ mạnh để làm tổn thương sinh vật. Nó phản công nhanh chóng, khiến cả hai bị đẩy lùi ra xa.
“Chúng ta cần một chiến thuật mới!” Vân hét lên, cô vừa tránh né đòn tấn công của bóng đen.
Linh nhìn xung quanh, mắt cô tập trung vào những ký hiệu trên cây. “Nó không thể bị tiêu diệt bằng cách thông thường. Chúng ta cần kích hoạt toàn bộ phép thuật của cái cây!”
“Làm thế nào?” Minh hỏi, mắt anh loé lên sự quyết tâm.
“Chúng ta cần phải đồng loạt chạm vào các ký hiệu, cùng lúc!” Linh hét lên.
---
Không có thời gian để suy nghĩ thêm, cả nhóm lập tức làm theo kế hoạch của Linh. Họ chia nhau ra, mỗi người đứng trước một phần của thân cây và đặt tay lên ký hiệu tương ứng.
Bóng đen bắt đầu tiến đến gần hơn, nhưng ánh sáng từ các ký hiệu trên cây bắt đầu mạnh dần lên, bao phủ lấy cả nhóm. Sinh vật bóng đen rú lên đau đớn, cố gắng chống lại, nhưng ánh sáng phép thuật quá mạnh.
Cuối cùng, với một tiếng rít chói tai, bóng đen tan biến vào không khí, để lại một cảm giác nhẹ nhõm bao trùm lên cả nhóm. Khu rừng xung quanh họ cũng bắt đầu thay đổi, bóng tối dần tan biến, và ánh sáng mặt trời yếu ớt chiếu qua những tán lá.
“Hết rồi sao?” Vân hỏi, vẫn còn run rẩy sau trận chiến.
Linh thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt cô vẫn còn trầm tư. “Chúng ta đã đánh bại nó... nhưng đây chỉ là khởi đầu. Vẫn còn nhiều thứ mà chúng ta chưa biết về cái bẫy này.”
Cả nhóm im lặng, nhưng trong lòng họ đều hiểu rằng cuộc chiến thực sự vẫn chưa kết thúc.
---