Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 50: Thử Thách Từ Khách Hàng Bí Ẩn
Cập nhật lúc: 2024-10-10 20:27:07
Lượt xem: 0
Sau khi ổn định tình hình với cây đột biến, mọi thứ trong nhà hàng trở lại bình thường. Khách hàng vẫn đến đông đúc, thưởng thức những món ăn từ các loại trái cây và rau củ được trồng ngay tại vườn. Những lời khen ngợi từ họ mang lại nhiều điểm hạnh phúc cho Linh, giúp cô có thể tiếp tục duy trì và phát triển nhà hàng.
Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng êm ả. Một ngày nọ, một vị khách đặc biệt xuất hiện. Người này trông bí ẩn với chiếc áo khoác dài phủ kín từ đầu đến chân, che khuất cả khuôn mặt. Linh cảm nhận được một luồng khí lạ từ vị khách, nhưng không quá tỏ ra lo lắng. Dù sao, hệ thống bảo vệ của nhà hàng sẽ ngăn chặn bất kỳ hành động gây hại nào.
Vị khách ngồi xuống một bàn gần cửa sổ, gọi món ăn đặc biệt nhất của nhà hàng—một món được chế biến từ loại quả hiếm chỉ mọc sau một quá trình trồng trọt phức tạp và dài ngày. Món ăn này nổi tiếng không chỉ vì hương vị tuyệt vời mà còn vì công dụng của nó: tăng cường thể lực, làm dịu các vết thương nhỏ và tăng khả năng kháng cự trong thời gian ngắn.
Linh tự tay chế biến món ăn và mang ra cho vị khách. Khi cô đặt đĩa xuống bàn, ánh mắt của vị khách dường như lóe lên dưới lớp áo khoác. Linh không thể nhìn rõ mặt anh ta, nhưng cô có cảm giác rằng vị khách này không hề bình thường.
"Xin chào, tôi là Linh, chủ của nhà hàng. Nếu cần thêm gì, đừng ngại gọi tôi," cô nói, giữ giọng nhẹ nhàng và thân thiện.
Vị khách khẽ gật đầu, không nói gì. Linh cảm thấy có chút căng thẳng nhưng vẫn cố gắng giữ thái độ chuyên nghiệp.
---
Suốt bữa ăn, Linh để ý rằng vị khách không hề ăn một cách bình thường. Anh ta nhấm nháp từng miếng nhỏ, như thể đang đánh giá từng hương vị và tác dụng của món ăn. Sau một lúc, anh ta dừng lại, đặt đũa xuống và ra hiệu cho Linh.
"Thức ăn rất ngon. Nhưng tôi đến đây không chỉ để ăn." Giọng nói của anh ta khàn khàn, có chút lạnh lùng.
Linh nhướng mày, cảm thấy có gì đó không đúng. "Vậy thì ngài đến đây vì điều gì khác?"
Vị khách nhấc một chiếc túi nhỏ từ bên cạnh và đặt lên bàn. "Tôi có một đề nghị dành cho cô."
Linh thận trọng, nhưng vẫn tỏ ra lịch sự. "Tôi đang lắng nghe."
"Trong tay tôi có một viên tinh hạch rất đặc biệt. Nó không giống bất kỳ thứ gì cô từng gặp trước đây." Vị khách mở túi, lấy ra một viên tinh hạch lớn, phát sáng với ánh màu tím bí ẩn.
Linh ngay lập tức cảm thấy sức mạnh toát ra từ viên tinh hạch. Nó khác biệt hoàn toàn với những viên mà cô từng gặp trước đó. Có thứ gì đó nguy hiểm và khó lường bên trong viên đá nhỏ bé kia.
"Cô có thể dùng nó để phát triển vườn cây của mình, hoặc làm nhiều điều hơn thế. Nhưng đổi lại, tôi muốn cô làm một việc cho tôi."
Linh nhìn chằm chằm vào viên tinh hạch, cảm nhận được sự cám dỗ từ nguồn năng lượng khổng lồ của nó. Nhưng cô cũng hiểu rằng không có thứ gì quý giá mà lại dễ dàng có được. "Việc ngài muốn tôi làm là gì?"
Vị khách nở một nụ cười dưới lớp áo khoác, dù Linh không thể thấy rõ, cô vẫn cảm nhận được sự hiểm độc trong nụ cười đó. "Chỉ là một nhiệm vụ nhỏ. Cô sẽ phải chế biến một loại thức ăn đặc biệt cho tôi, từ những nguyên liệu mà cô chưa bao giờ sử dụng. Và cô phải làm điều đó trong một khu vực mà không có sự bảo vệ của hệ thống nhà hàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-50-thu-thach-tu-khach-hang-bi-an.html.]
Linh thận trọng. "Vậy nhiệm vụ của tôi chỉ đơn giản là nấu ăn?"
"Đúng vậy, nhưng vấn đề không chỉ nằm ở việc nấu ăn. Mà là những gì cô phải đối mặt trong quá trình làm điều đó." Giọng nói của vị khách vẫn lạnh lùng và đầy thách thức. "Nếu cô thành công, viên tinh hạch này sẽ là của cô. Nếu không, thì cô sẽ mất tất cả."
---
Sau khi vị khách rời đi, Linh ngồi một mình trong nhà hàng, suy nghĩ về lời đề nghị vừa rồi. Viên tinh hạch mà anh ta đưa ra là một cơ hội lớn, nhưng nhiệm vụ này rõ ràng chứa đựng những nguy hiểm mà cô không thể lường trước.
Linh bước ra vườn, nhìn những loại cây mà cô đã dày công chăm sóc. Sự phát triển mạnh mẽ của chúng là minh chứng cho nỗ lực của cô, và cô hiểu rằng nếu có thể kết hợp thêm loại tinh hạch mới này, tiềm năng của nhà hàng và khu vườn sẽ còn phát triển vượt bậc.
Nhưng đồng thời, sự nguy hiểm mà vị khách đã nói đến cũng là điều mà cô không thể bỏ qua. Cô biết rõ rằng, một khi rời khỏi phạm vi bảo vệ của hệ thống, cô sẽ phải tự mình đối mặt với mọi hiểm nguy.
Minh xuất hiện, ngồi xuống bên cạnh cô. "Cậu có định nhận lời đề nghị của người đó không?"
Linh trầm ngâm. "Tớ không chắc. Viên tinh hạch đó có thể mang lại rất nhiều lợi ích, nhưng tớ cảm thấy có điều gì đó rất nguy hiểm trong nhiệm vụ này."
"Không ai cho không ai điều gì," Minh đồng tình. "Nhưng nếu cậu đã quyết định thì tớ sẽ giúp cậu. Chúng ta luôn cùng nhau vượt qua mọi thứ."
Linh cảm nhận được sự an ủi từ lời nói của Minh. Anh luôn là người bạn đồng hành đáng tin cậy, sẵn sàng hỗ trợ cô trong mọi tình huống. "Cảm ơn cậu. Có lẽ tớ sẽ cần một chút thời gian để suy nghĩ."
---
Đêm đó, Linh trằn trọc suy nghĩ về quyết định của mình. Những lựa chọn hiện ra trước mắt, mỗi con đường đều có những rủi ro riêng. Nếu nhận lời, cô sẽ phải bước vào một thế giới mới đầy nguy hiểm và thử thách. Nếu từ chối, cô sẽ bỏ lỡ một cơ hội lớn để phát triển khu vườn và nhà hàng của mình lên một tầm cao mới.
Trong khi suy nghĩ, ánh mắt cô vô tình dừng lại ở khu vườn phía sau nhà hàng. Cây biến đổi mà cô đã cứu được từ tinh hạch đột biến vẫn đứng đó, tỏa ra ánh sáng yếu ớt trong đêm. Nhìn vào nó, Linh nhận ra rằng, đôi khi, những thứ nguy hiểm lại mang đến cơ hội lớn nhất.
Sáng hôm sau, khi Minh đến nhà hàng, anh thấy Linh đã sẵn sàng. "Tớ sẽ nhận lời. Nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ."
MEOW
Minh cười. "Biết ngay là cậu sẽ không thể bỏ qua cơ hội này mà."
Linh mỉm cười tự tin. "Đúng vậy, nhưng lần này chúng ta sẽ phải cẩn thận hơn bao giờ hết."