Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 25: Khởi Đầu Mới

Cập nhật lúc: 2024-09-30 20:35:40
Lượt xem: 1

Sau khi đã thoát khỏi mê cung cổ thụ, cả nhóm dựng trại bên ngoài khu rừng. Linh ngồi bên đống lửa nhỏ, tay nhẹ nhàng lật những hạt giống quý giá mà cô vừa thu được. Những hạt giống này không chỉ là nguồn sức mạnh mà cô đã tìm kiếm, mà còn là niềm hi vọng duy nhất cho sự sống còn của cô và nhà hàng trong thời kỳ mạt thế đầy hỗn loạn.

 

"Những hạt giống này thật kỳ diệu," Minh nói, ngồi xuống bên cạnh Linh, đôi mắt dán chặt vào những hạt giống trong tay cô. "Nhưng làm sao em biết chắc chắn chúng sẽ mang lại điều tốt đẹp cho nhà hàng?"

 

Linh nở nụ cười nhẹ nhàng. "Đây không chỉ là hạt giống bình thường. Chúng mang trong mình năng lượng từ vùng đất cổ xưa này, từ chính cây cổ thụ đã tồn tại qua hàng thế kỷ. Nếu chúng ta trồng và chăm sóc chúng đúng cách, chúng có thể tạo ra những loại trái cây có khả năng chữa lành, tăng cường sức mạnh hoặc thậm chí thay đổi vận mệnh của một người."

 

Cô ngừng lại một chút, ánh mắt trầm tư. "Nhưng điều quan trọng nhất là, chúng sẽ giúp tôi duy trì nhà hàng – nơi mà tôi đã dồn toàn bộ tâm huyết của mình. Trong thế giới này, nơi mà mọi thứ đều hỗn loạn và tan rã, nhà hàng của tôi là nơi duy nhất mà mọi người có thể tìm thấy sự bình yên, và bây giờ, tôi phải bảo vệ nó bằng mọi giá."

 

---

 

Minh im lặng một lúc, rồi anh gật đầu. "Anh hiểu. Chúng ta sẽ giúp em bảo vệ nó." 

 

Linh mỉm cười nhẹ, biết rằng Minh luôn sẵn sàng bên cạnh cô, dù những thử thách trước mắt có khắc nghiệt đến đâu. Cô đã trải qua nhiều gian truân để đến được đây, và cô không có ý định dừng lại. Nhà hàng của cô không chỉ là một nơi buôn bán thức ăn đơn thuần. Nó còn là nơi sinh tồn, là căn cứ, là nơi trú ẩn cuối cùng cho cô và những người cô yêu thương.

 

“Ngày mai, chúng ta sẽ trở về,” Linh nói, mắt cô sáng lên. “Tôi sẽ bắt đầu trồng những hạt giống này và khởi động kế hoạch mở rộng nhà hàng. Mọi thứ sẽ thay đổi từ đây.”

 

---

 

Ngày hôm sau, đoàn người thức dậy sớm để chuẩn bị cho chuyến trở về. Không khí trong lành và tĩnh lặng, như thể thiên nhiên đã quyết định ban cho họ một khoảng thời gian bình yên trước khi phải đối mặt với những thử thách tiếp theo.

 

Cả nhóm nhanh chóng thu dọn đồ đạc, kiểm tra lại trang bị và chuẩn bị cho hành trình dài quay về nhà hàng của Linh. Cô đứng giữa đoàn người, nhìn xa xăm về phía chân trời, nơi mà nhà hàng của cô đang chờ đợi. Cảm giác hồi hộp và hy vọng đan xen trong lòng cô.

 

"Chúng ta đi thôi," Linh nói, giọng cô đầy quyết tâm. Cả nhóm gật đầu và cùng nhau lên đường.

 

---

 

Chặng đường trở về không hề dễ dàng, với những con đường gồ ghề, hiểm trở và đầy rẫy những nguy hiểm tiềm ẩn. Linh không thể rời mắt khỏi chiếc la bàn mà cô mang theo, luôn đảm bảo rằng họ không bị lạc trong khu rừng mênh mông. Những cơn gió lạnh thổi qua, mang theo những tiếng thì thầm của thiên nhiên. Mỗi bước chân đều khiến Linh nhớ về những cuộc chiến đấu mà cô đã trải qua, và cô biết rằng điều tồi tệ nhất vẫn chưa kết thúc.

 

Giữa hành trình, Minh đột nhiên giơ tay ra hiệu dừng lại. "Có thứ gì đó ở phía trước," anh thì thầm, đôi mắt cảnh giác quan sát mọi thứ xung quanh. Cả nhóm lập tức ngừng lại, tay nắm chặt vũ khí, sẵn sàng ứng chiến.

 

Linh căng thẳng, nhưng cố gắng giữ bình tĩnh. Cô nhìn quanh, cố gắng nhận ra điều gì bất thường trong không gian tĩnh lặng này. Đúng lúc đó, từ xa, một tiếng rì rào như gió quật vào lá vang lên, rồi một bóng đen khổng lồ lao ra từ bụi cây.

 

Quái vật!

 

Một con quái vật khổng lồ với đôi cánh đen vẫy mạnh, bay lượn phía trên đầu họ. Nó gầm lên, tiếng kêu như sấm rền, khiến mặt đất rung chuyển. Những cái vuốt sắc bén như d.a.o cạo sáng lóa dưới ánh sáng mặt trời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-25-khoi-dau-moi.html.]

"Chuẩn bị chiến đấu!" Minh hét lên, ra lệnh cho mọi người dàn trận. Nhưng Linh, trái với mọi người, không hề rút vũ khí ra. Cô đứng yên, mắt cô dán chặt vào con quái vật khổng lồ đang bay lượn trên đầu.

MEOW

 

---

 

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Linh. Cô nhận ra rằng con quái vật này không phải đến để tấn công họ. Nó chỉ đơn giản là một kẻ bảo vệ, bảo vệ khu rừng cổ thụ mà họ vừa rời đi. “Đừng tấn công nó!” Linh hét lớn, khiến mọi người đều sững sờ. “Nó không có ý định tấn công chúng ta. Đây là lãnh thổ của nó, và chúng ta đã bước ra khỏi khu rừng. Chỉ cần chúng ta không khiêu khích, nó sẽ không đuổi theo đâu.”

 

Minh ngạc nhiên nhưng anh tin tưởng Linh. Anh ra hiệu cho mọi người lùi lại, giữ khoảng cách với con quái vật. Cả đoàn im lặng, chỉ dõi theo từng chuyển động của con quái vật.

 

Đúng như Linh dự đoán, con quái vật chỉ bay lượn một lúc, rồi từ từ rút lui, biến mất vào bóng tối của khu rừng.

 

---

 

"Hóa ra nó chỉ là một kẻ bảo vệ," Minh thở dài nhẹ nhõm. "Em thật tinh mắt đấy."

 

Linh mỉm cười, cảm thấy một chút tự hào. "Chúng ta không phải chiến đấu khi không cần thiết," cô nói. "Nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ những gì quan trọng, chứ không phải tiêu diệt mọi thứ trên đường đi."

 

Cả đoàn tiếp tục hành trình, lần này mọi người đều nhẹ nhõm hơn. Những hạt giống quý giá vẫn an toàn, và Linh biết rằng họ đã vượt qua một trong những thử thách lớn nhất.

 

---

 

Trời bắt đầu ngả màu hoàng hôn khi cả đoàn cuối cùng cũng nhìn thấy hình bóng quen thuộc của nhà hàng ở phía xa. Linh cảm thấy một luồng năng lượng dâng trào trong cơ thể. Sau bao nhiêu khó khăn và nguy hiểm, cuối cùng cô đã trở về.

 

Nhà hàng của cô vẫn đứng sừng sững, như một pháo đài bình yên giữa thế giới đầy hỗn loạn. Linh bước nhanh về phía trước, mở cổng và dẫn đoàn người vào bên trong. Cô đã trở về, và cô đã mang theo hy vọng.

 

---

 

Buổi tối hôm đó, khi tất cả đã an toàn trong nhà hàng, Linh ngồi bên cạnh vườn cây của mình, ngắm nhìn mảnh đất rộng lớn mà cô đã xây dựng từ những viên gạch đầu tiên. Bây giờ, cô sẽ bắt đầu trồng những hạt giống của mình, những hạt giống sẽ mang lại không chỉ sự sống, mà còn là một tương lai mới cho cô và những người mà cô yêu quý.

 

Cô cúi xuống, nhẹ nhàng đặt hạt giống đầu tiên vào lòng đất. Một cảm giác bình yên và hy vọng tràn ngập trong lòng cô. Từ đây, mọi thứ sẽ thay đổi.

 

"Đây chỉ là khởi đầu," Linh thầm nhủ. "Chúng ta sẽ lớn mạnh hơn nữa. Nhà hàng này sẽ trở thành một nơi mà mọi người đều có thể tìm đến, để tìm kiếm sự bình yên và hy vọng, giữa thế giới đầy hỗn loạn này."

 

---

 

**Hết chương 25**

 

Loading...