Thiếu niên vốn mềm mại ngoan ngoãn,  ngờ cũng  nổi giận.
 
Nhị hoàng tử cũng chậm rãi lên tiếng:
 
“Xem  chuyện gần đây cũng chẳng khiến Thái tử điện hạ bận lòng, hoàng  quả nhiên khí độ lớn!”
 
Lời châm chọc rành rành, thế mà Lý Dục Thần   thể phản bác. 
 
Hai vị hoàng tử gươm s.ú.n.g tuốt trần, kẹp Cố Tích Ly ở giữa. 
 
Khi ngoái   , trong mắt nàng   đầy rẫy oán độc, chẳng cách nào che giấu.
 
Kỷ Yến Lễ vốn chẳng dính dáng gì đến đảng phái, dứt khoát kéo  nhảy thẳng lên bờ. 
 
Chưa kịp để   thêm câu nào,   đưa tay bịt miệng .
 
“Cố Nguyệt Ca, nàng từng  sẽ gả cho . Đừng bận tâm đến bọn họ nữa,  ?”
 
Lời từ miệng thiếu niên cứng cỏi    mang theo chút  nũng.
 
Đôi mắt  trợn to, nhưng trái tim  mềm nhũn  mất.
 
Cổ nhân chẳng     , mỹ nhân ở bên thì đến cả hoàng đế cũng chẳng buồn thượng triều. 
 
Kỷ Yến Lễ thế , thử hỏi ai  thể chịu nổi?
 
Được   , những việc phía  cứ giao cho Nhị hoàng tử xử lý,  cũng nên dành chút tâm tư dỗ dành tiểu thiếu niên đang ghen  thôi.
 
Đêm hôm đó, Cố Tích Ly  trở về phủ Cố gia. 
 
Ngày thứ ba, khắp phố lớn ngõ nhỏ kinh thành  truyền  tin đồn xì xào về Thái tử. 
 
Đến ngày thứ tư,   Thái tử say rượu cưỡng đoạt một tiểu thư quan gia.
 
Thậm chí còn   đồn rằng kẻ  cưỡng đoạt  chính là tiểu thư tướng phủ Cố gia…
 
14
 
Lời đồn truyền đến bàn cơm nhà , phụ  tức đến mức ném cả bát xuống đất:
 
“Ta  xé nát cái miệng lũ ngu xuẩn  mới !”
 
Mẫu   thì vẫn ung dung uống cháo:
 
“Con gái chẳng  đang ở trong nhà đây , sợ gì lời đồn?”
 
Nói xong bà  chuyển giọng:
 
“Thế còn đứa nhỏ Tích Ly ?”
 
Trên bàn ba   ,  ai  một lời. 
 
Lúc  mẫu  mới hoảng hốt. 
 
Đều là tiểu thư Cố gia, một  vinh thì tất cả cùng vinh, một  nhục thì cả nhà cùng nhục. 
 
Nếu thật sự xảy  chuyện, thanh danh của  cũng sẽ  liên lụy.
 
Đến trưa Cố Tích Ly mới trở về,   mặc váy đào dính đầy bùn đất, bộ dạng nhếch nhác. 
 
Vừa bước  cửa, nàng   tái mặt quỳ xuống  chân mẫu  .
 
“Phu nhân, xin hãy cứu Tích Ly với!”
 
Mẫu   vốn là tiểu thư quan gia, coi trọng nhất là đức hạnh và phong thái.
 
“Ta   cứu ngươi? Ngươi vốn   con gái của Cố gia , Cố gia chúng  nào sinh   thứ nữ tử đê tiện như ngươi!”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-nguyet-yen-ca/9.html.]
“Phu nhân!”
 
Cố Tích Ly    rút trâm, định tự vẫn:
 
“Nếu phu nhân  cứu ,  chỉ  thể lấy cái c.h.ế.t để an ủi phụ mẫu cùng tộc nhân  mất sớm của !”
 
Dùng cái c.h.ế.t để bức ép, thật hạ tiện. 
 
Nếu nàng  thật sự tự hại ,  ngoài sẽ bàn tán thế nào về phủ Thừa tướng đây?
 
Cuối cùng mẫu   chỉ đành mềm giọng,  chỉ cần Thái tử đến cầu  thì sẽ gả nàng   một cách phong quang.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ta lạnh lùng , đem tia đắc ý trong mắt Cố Tích Ly thu  đáy mắt. 
 
Ta  nàng  chẳng  tự lượng sức,  nàng  chẳng còn bao lâu sẽ tự diệt vong.
 
 nàng   tưởng  sắp bay lên cành  phượng hoàng, đối diện với  cũng chẳng còn che giấu.
 
“Tỷ tỷ sẽ  trách  cướp phu quân của tỷ chứ?  Thái tử ca ca    chỉ thích  thôi.”
 
Ta gật đầu với nàng :
 
“Tất nhiên, tất nhiên. Ta chúc mừng  bay lên cành cao.”
 
Nàng   tưởng  vì ghen tị mà phát điên, còn ghé sát tai  thì thầm:
 
“Cố Nguyệt Ca,   là  thắng ngươi, từ nay ngươi và Cố gia đều  khom lưng cầu xin !”
 
Nói xong nàng  hất đầu,  về phòng chuẩn  trang điểm.
 
Chẳng mấy ngày , Thái tử quả nhiên đến cầu hôn. 
 
 đối tượng cầu hôn    Cố Tích Ly, mà là !
 
“Cố Thừa tướng, Lý Dục Thần nguyện cưới Cố tiểu thư  thê tử, mong  thành .”
 
Ta từng nghĩ   mặt dày, nhưng  ngờ  thể dày đến mức .
 
Cố Tích Ly ăn diện lộng lẫy  giữa sân, chờ Thái tử ca ca của nàng  đến cầu cưới nàng. 
 
Vậy mà khi  những lời , nụ  đông cứng  mặt.
 
“Thái tử ca ca, ngài từng  sẽ cưới  mà!”
 
Ta . 
 
Thái tử giờ  suy vi, nếu cưới nàng  thì chẳng  càng chứng thực lối sống bại hoại .
 
 nếu cưới , chẳng khác nào   chỗ dựa là phủ Thừa tướng, lời đồn còn đáng là gì? 
 
Muội ,  thật ngốc.
 
Phụ   tức đỏ cả mặt, lập tức che chở   lưng:
 
“Thái tử điện hạ tuy là hoàng tử, nhưng Cố gia  cũng   để mặc cho ngài  nhục! Hôm qua ngài   gì,  còn dám đến cầu cưới Nguyệt nhi? Cố gia  dù  mất hết vinh quang cũng quyết  đồng ý!”
 
Mẫu  cũng  chắn  mặt , lạnh giọng quát:
 
“Ta cùng phu quân đồng lòng, tuyệt đối  gả con gái cho Thái tử! Điện hạ, thứ cho chúng   tiễn!”
 
Sắc mặt Thái tử chợt xanh đen, trong mắt sát ý   che giấu.
 
Ta  phụ mẫu  cận, trong khoảnh khắc vành mắt đỏ hoe. 
 
Dù ở đời   đời , phụ mẫu luôn vì  mà trả giá tất cả. 
 
Chỉ  mặt họ,  mới mãi mãi là một nữ nhi vô ưu.