Nguyệt Lạc Thương Hải - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:42:02
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn đỡ Trầm Thương Hải xuống giường xong, thuần thục cầm khăn mặt nóng lau, nghiêm túc : "Phu tử, nọ lớn lên xí, còn quấn quít lấy ngươi, còn cùng ngươi ngủ chung khẳng định hảo tâm. Có đuổi ly khai Ung Dạ tộc?"
"Chớ lung tung!" Trầm Thương Hải nhíu mày hoài nghi bản ngày xưa đối Ly Phong giáo d.ụ.c đúng sai sót chỗ nào, nghiêm mặt : "Ta đều với các ngươi nên trông mặt mà bắt hình dong ? Tướng mạo xuy nghiên đều là phụ mẫu ban tặng, ngươi hà tất chế nhạo khác." Huống chi trong cảm nhận của y, Thương Tịch Tuyệt nửa điểm cũng xí.
Ly Phong đầu tiên thấy Trầm Thương Hải ngữ khí nặng lời như , phut tử luôn ôn nhã màng danh lợi lúc là thật sinh khí, dám cùng phu tử tranh luận nữa, buồn bực tiếp tục công việc.
"Chờ ngươi cùng tiếp xúc lâu, ngươi sẽ hiểu ."
Chỉ thấy Ly Phong phiết miệng, Trầm Thương Hải rõ ràng hài tử thành thực vẫn như cũ đối Thương Tịch Tuyệt địch ý, chỉ đành khổ, cũng hướng Ly Phong giải thích cái gì nữa. Dù trong một tồn tại hai loại tính tình bất đồng xác thực quá mức ly kỳ. Nếu như để Ly Phong Thương Tịch Tuyệt chính là Vĩnh Xương vương hỗn đản lột da mặt y, chỉ sợ còn y xong, Ly Phong sẽ lao cùng Thương Tịch Tuyệt liều mạng .
Hai lượt rơi trầm mặc.
Chờ tắm giặt xong, Ly Phong thu thập thỏa đáng khỏi lều, thấy Thương Tịch Tuyệt thẳng bên ngoài, tức giận hai mắt trừng Thương Tịch Tuyệt, đẩy nam nhân : "Người quái dị, đừng như tên đầu gỗ chặn đường !"
Thương Tịch Tuyệt Ly Phong đẩy thối lui vài bước, cúi đầu một lời.
"Tịch Tuyệt, Tịch Tuyệt!" Tiếng hô hoán trong trướng cách rèm cửa phiêu .
Hắn c.ắ.n môi, Trầm Thương Hải tiếng kêu trở nên lo lắng, rốt cục chậm rãi , dừng cước bộ bên giường.
Trầm Thương Hải thở phào nhẹ nhõm, ngay cả gọi vài tiếng thấy nhân đáp , y còn tưởng Thương Tịch Tuyệt xong những lời đả thương Ly Phong liền tức giận rời , hảo Thương Tịch Tuyệt còn đây. Thương Tịch Tuyệt mặt hiện lên vẻ tự ti lo sợ nghi hoặc lúc , Trầm Thương Hải chỉ cảm thấy một trận đau lòng áy náy, ôn nhu an ủi nam nhân: "Ly Phong rõ, ngươi đừng để trong lòng."
Y vỗ vỗ bên cạnh giường: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, mau ngủ ."
Thương Tịch Tuyệt si ngốc Trầm Thương Hải bên môi một mạt mỉm , hai chân nhưng vẫn như mọc rễ tại chỗ nhúc nhích, cuối cùng lắc đầu: "Ta vẫn là ngủ bên ngoài ." Hắn lấy tay che khuôn mặt, giữa các ngón tay thoát thanh âm yếu ớt thất ý: "Hắn đúng, là một quái dị. Ta xứng cùng một chỗ với ngươi..."
Nam nhân quả nhiên là Ly Phong tổn thương , Trầm Thương Hải đưa tay nắm góc áo Thương Tịch Tuyệt, nghĩ khuyên . Thương Tịch Tuyệt theo bản năng lùi đằng mấy bước, ôm lấy chăn mặt đất xoay .
"Tịch Tuyệt!" Trầm Thương Hải kêu to.
Nam nhân mắt điếc tai ngơ quyết chạy ngoài, thình lình phía truyền đến tiếng vật nặng rơi xuống đất, tiếp theo là tiếng Trầm Thương Hải r*n r*.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-58.html.]
"Đừng ." Trầm Thương Hải xoa đầu gối đụng mặt đất, mặt hiện lên đau đớn.
Thương Tịch Tuyệt giật bỏ chăn, tiến lên ôm lấy Trầm Thương Hải đặt giường, vén cao ống quần Trầm Thương Hải một chút, hai đầu gối xanh tím. Hắn khẩn trương cực kỳ, nhất thanh : "Đau lắm ? Ngươi chờ một chút, tìm đại phu…
"Không cần. Tự thể xem, gì đáng ngại." đầu gối kỳ thực đau, Trầm Thương Hải tận lực quên cảm giác đau đớn, mỉm nỗ lực trấn định Thương Tịch Tuyệt. Y nắm chặt cánh tay Thương Tịch tuyệt, ngửa đầu ngưng mắt hai mắt nam nhân: "Ta , ngươi tuyệt ."
Tựa hồ chịu nổi Trầm Thương Hải ánh mắt ôn nhu rung động, Thương Tịch tuyệt đầu tách , hô hấp điểm hỗn loạn, một lúc lâu rầu rĩ : "Thương Hải, ngươi vẫn đều là thương hại , sợ khổ sở mới an ủi ."
"Đều —— "
Trầm Thương Hải biện giải, Thương Tịch Tuyệt cũng dừng , thấp giọng : "Ta còn ngươi thích Phục Nghệ. Ngươi ngày hôm nay thời điểm Phục Nghệ, đều ngươi..."
Hắn ngữ thanh càng thấp, chung quy thể thấy. Ngoái đầu , cố lấy dũng khí thẳng Trầm Thương Hải, thần tình buồn bã mang theo vẻ ôn nhu ái mộ: "Thương Hải, lớn như chỉ ngươi chê , nguyện ý đối đãi như bằng hữu, cảm kích, thỏa mãn. Ta thực sự sẽ đối với ngươi ý an phận nữa, thầm nghĩ mỗi ngày đều thể thấy ngươi là đủ ."
Hắn mỗi câu mỗi chữ nhẹ nhàng mà , Trầm Thương Hải tim cũng từng chút mà đau nhức, bao giờ ... Thương Tịch Tuyệt phun những câu hối tiếc chí tiến thủ như , y cố sức kéo Thương Tịch Tuyệt, hôn lên môi nam nhân.
Ôn tồn nghiền chuyển hồi lâu, y mới chậm rãi buông , Thương Tịch Tuyệt ngây như phỗng, mỉm : "Ngươi nghĩ nếu như chỉ coi ngươi là bằng hữu, sẽ hôn ngươi như ?"
Thương Tịch Tuyệt giật , run giọng hỏi: "Thế nhưng Phục Nghệ..."
"Gặp ngươi, xác thực từng thích Phục Nghệ." Trầm Thương Hải hai tay nắm lấy tay Thương Tịch Tuyệt tăng thêm khí lực, trong lòng tuy rằng so với y cao to hữu lực hơn, nhưng y tràn ngập yêu thương.
"Ta đối Phục vương mà chỉ là khách qua đường mà thôi, thế nhưng ngươi bất đồng. Ngươi chỉ nguyện ý coi ngươi như bằng hữu mà đối đãi, ngươi cũng , từ đến nay tâm ý đối đãi với cũng chỉ ngươi một . Ngươi ở mặt c.h.ế.t quá một , thể nào bỏ qua ngươi thứ hai?"
Y ngẩng đầu, thứ hai đặt lên khóe môi Thương Tịch Tuyệt một nụ hôn tinh tế, dùng phương pháp Thương Tịch Tuyệt minh bạch lời của y đều là xuất phát từ đáy lòng.
"Thương Hải, Thương Hải..." Thương Tịch tuyệt nỉ non vươn hai tay ôm lấy tối trân ái, càng ôm càng chặt. Môi cũng bắt đầu đáp Trầm Thương Hải nhiệt tình, càng hôn càng sâu.
Cuộc đời cô độc giam cầm chỉ Trầm Thương Hải vì mang đến một tia lượng sắc, như thiêu khát cầu tia sáng, nghĩa vô phản cố (2) vì Trầm Thương Hải mà truy đuổi đến.
(2) Nghĩa vô phản cố: chùn bước
Không thể tin bản thực sự thể thế Phục Nghệ, trở thành Trầm Thương hải yêu nhất trong lòng, thể Trầm Thương Hải trong lời giữ ý, nhưng đến rõ ràng chân thật đáng tin. Dù cho Trầm Thương Hải là đang an ủi , cũng nghĩ tái buông tha ản ủi duy nhất của cuộc đời .