Y sợ kinh động tới thị nữ nghỉ ngơi lầu, rảnh hỏi kỹ, cực lực đè thấp tiếng ghé bên tai nam nhân, : "Quá nguy hiểm, mau trở về."
Nam nhân song chưởng thu càng chặt hơn, lắc lắc đầu, nước mắt thấm ướt gò má Trầm Thương Hải, nức nở : "Ta ngươi c.h.ế.t, chúng cùng chạy ." Hắn thanh âm thấp nhưng chút do dự, hiển nhiên hạ quyết tâm, khom lưng ôm Trầm Thương Hải rời khỏi luân y.
Cái bộ dạng thể thoát hoàng cung đề phòng sâm nghiêm! Trầm Thương Hải định ngăn nam nhân cử động liều lĩnh , thanh âm Lăng Sa cùng tiếng bước chân từ lầu nhẹ nhàng xuống.
"Trầm công tử, là ngươi đang chuyện ? Có đúng việc cần phân phó nô tỳ?"
Trầm Thương Hải khổ, đừng thị vệ trong cung, chỉ bằng mấy thị nữ thông minh trong tiểu lâu càng y chắc chắn. Y chút hoang mang lớn tiếng : "Ta chút đói, đang tìm đồ ăn đem Lăng Sa cô nương đ.á.n.h thức ." Một bên hướng ngoài cửa sổ chỉ chỉ.
Nam nhân vẻ mặt cam lòng nhưng bản khả năng thuận lợi mang Trầm Thương Hải , đành đem về luân y, xoay từ cửa sổ nhảy ngoài, động tác cực kỳ linh mẫn.
Lăng Sa xuống lầu, bưng điểm tâm tới cho Trầm Thương Hải lót , : "Công tử buổi sáng sớm mới ăn chút điểm tâm? Hiện tại đương nhiên hội đói bụng. Nô tỳ liền đun chút chè xanh cấp Trầm công tử."
Đang lúc xoay liền thấy hai phiến cửa sổ mở rộng khỏi ngẩn .
Trầm Thương Hải bất động thanh sắc: "Ta tỉnh điểm buồn bực nên mở cửa sổ hít khí trời, đợi lát nữa khi ngủ liền đóng ."
Lăng Sa tin là thật, đến chuẩn nước ngâm , hầu hạ Trầm Thương Hải ăn xong, rửa mặt sẵn sàng, đang định đỡ Trầm Thương Hải lên giường nghỉ ngơi, Trầm Thương Hải thoái thác vùa mới ăn nọ thích hợp lập tức ngủ, kêu Lăng Sa tự nghỉ ngơi.
Lăng sa ngẫm cũng đúng liền lên lầu ngủ.
Trầm Thương Hải chuyển qua thư án, lấy giấy mực vội vã vài trang, thúc luân y tới phía cửa sổ.
Nam nhân quả nhiên như y sở liệu xa, chính là đang xổm bụi cỏ ngoài cửa, ánh rơi mặt chiếu lên đôi đồng tử cũng dị thường trong sáng.
"Đây là? ..." Hắn tiếp nhận trang giấy Trầm Thương Hải đưa cho, mặt bức tranh là các loại đồ án cung nỏ.
"Chiếu theo những thứ . Không thiết khí thì dùng trúc mộc thế, vũ khí mới cơ hội chạy ."
Đã đến sống c.h.ế.t mắt, Trầm Thương Hải chờ c.h.ế.t, nam nhân đến càng cho y mơ hồ thấy một chút hi vọng, chỉ mong nam nhân khả năng kịp vài món ám khí đơn giản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-47.html.]
Nam nhân cầm chặt lấy bản vẽ, nhỏ giọng : "Ta nhất định sẽ về cứu ngươi." Hắn si ngốc Trầm Thương Hải, đột nhiên cúi , môi Trầm Thương Hải thật nhanh đặt xuống một nụ hôn, đỏ mặt, chạy màn đêm.
Trầm Thương Hải vuốt đôi môi còn lưu nhiệt độ của đối phương, sửng sốt. Nghĩ đến nam nhân khi nhãn thần thỏa mãn, mặt liền đỏ lên, trong lòng y như nhũn ...
Đó là loại cảm giác vui mừng cùng chua xót khổ sở đau đớn.
Trong khoảnh khắc y nghĩ cho dù vì , vì nam nhân y cũng nghĩ cách thoát khỏi hoàng cung.
Người khuôn mặt tuy khó coi nhưng tâm linh so với ai đều đơn thuần hơn, nên trốn trong thạch thất vĩnh viễn sống bóng ma của Vĩnh Xương vương.
Thời gian hai ngày đối với Trầm Thương Hải mà như thoáng qua biến mất.
Nam nhân vẫn trở .
Trầm Thương Hải cửa sổ, lưng về bóng đêm bên ngoài xuất thần. Mặt ngoài vẫn là vân đạm phong khinh trầm tĩnh nhưng trong đáy lòng lo lắng. Nam nhân thể thành công chế mấy loại ám khí , y lo lắng nhất chính là bệnh tình nam nhân thứ hai phát tác.
Mặc dù y đến nay đối với tính danh lai lịch nam nhân gì cả nhưng vô hình trung coi nam nhân như cực cận. Thậm chí còn tới thạch thất tìm , nhưng nghĩ đến bản từng đáp ứng Lăng Sa sẽ tới nham phong nữa, huống hồ mấu chốt là ở đây, bất luận cạm bẫy, sơ sẩy gì đều khả năng khiến cho kế hoạch trốn của hai bại lộ, đành cưỡng chế xung động .
Việc duy nhất thể là chỉ chờ đợi.
Y tiếng động than nhẹ, cảm giác chút khát nước liền dời đến bên cạnh bàn châm . Định uống một ngụm, bụi cỏ ngoài cửa sổ truyền đến tiếng lay động, cả kinh mừng rỡ.
Tới đây! Trầm Thương Hải buông chén , chuyển động luân y xoay , trong chớp mắt thấy rõ ngoài cửa sổ là ai, y cả giống như đột nhiên đông .
Mặt nạ hoàng kim băng lãnh tinh xảo trong đêm khuya như chói mắt, mà từ trong đôi mắt mặt nạ b*n r* ánh mắt sắc bén mười phần Trầm Thương Hải ảo giác y phục dường như đường sắc bén như lưỡi d.a.o của đối phương phá thành mảnh nhỏ.
"Không ngờ là bản vương ?" Thanh âm mặt nạ trong trẻo uy nghiêm, mang theo mấy phần sát khí mà Trầm Thương Hải vô pháp quên .
Y kiếp định oan hồn nơi Tây Vực ? ... Nhìn Vĩnh Xương vương bàn tay ẩn trong tay áo thong thả vung lên, Trầm Thương Hải chua chat nhắm chặt mi mắt.