Nguyệt Lạc Thương Hải - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:41:49
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một câu lắp bắp phảng phất như hao hết dũng khí của , thấy Trầm Thương Hải mặt lộ vẻ kinh ngạc, nam nhân mặt huyết sắc phút chốc tiêu thất, tái nhợt đến dọa : "Ngươi dù như thế nào, vẫn là giống khác chê ."

 

"Không ." Trầm Thương Hải kinh ngạc, khi trấn tĩnh nam nhân trong mắt hề tà niệm, chỉ là đơn thuần hôn y, liền gật đầu.

 

Thấy Trầm Thương Hải cho phép, nam nhân trái ngây dại, một lát mới ý thức Trầm Thương Hải cũng đang đùa . Hắn kích động run rẩy, khom lưng, nín thở liễm tức, má Trầm Thương Hải đặt nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước liền ly khai.

 

Hắn thẳng dậy, mặt mũi đỏ bừng, con ngươi màu nâu so với bất luận lúc nào cũng đều sáng sủa động nhân, chậm rãi đưa ô giao trả cho Trầm Thương Hải, nhẹ giọng : "Ngày mai chờ ngươi."

 

Chỉ năm chữ trái thể hiện chờ mong cùng tình ý nhưng Trầm Thương Hải tâm rung động như mặt hồ gợn sóng, trong n.g.ự.c lặng lẽ dâng lên tư vị nên lời, y buồn bã vô cớ, thấy nam nhân còn đang khẩn trương chờ y trả lời, khỏi nở nụ .

 

Một hai lượt tâm thác kiên, y cho rằng mệnh định bản sẽ sống cô độc quãng đời còn , nghĩ tới còn cần y, coi trọng y như ...

 

"Chờ ." Hắn nam nhân đột nhiên nét mặt toả sáng, trong nháy mắt liền nghĩ nam nhân kỳ thực thực sự tuyệt .

 

"Trầm công tử, ngươi ngày hôm nay tản bộ thế nào muộn như mới về?"

 

Trầm Thương Hải trở tiểu lâu, Lăng Sa liền tiến lên oán giận.

 

"Ngày mưa đường trơn, hành động mau như bình thường." Y áy náy , đem ô vải giao cho Lăng Sa, mới phát hiện trong phòng còn một khách mời mà đến, con mắt màu xám nhạt lạnh lùng y, chính là đối với y thiện-Hạc Vương gia.

 

Từ y phục Trầm Thương Hải nước bùn dơ thu hồi tầm mắt, Hạc Vương gia mặt lộ vẻ chê : "Ngươi những ngày qua thực sự là thoải mái, so với Vương gia còn nhàn nhã chơi."

 

Trầm Thương Hải đối nam tử cũng hảo cảm, thản nhiên : "Thương Hải ở chỗ vốn là một rảnh rỗi, so kém Vương gia quốc sự bận rộn." Thoáng Lăng Sa ngừng len lén hướng y nháy mắt, y Hạc Vương gia giận ch.ó đ.á.n.h mèo Lăng Sa liền cả câu kế tiếp đều nuốt trở .

 

Hạc Vương gia nổi giận, mắt nâu âm u mị khởi, cuối cùng nhịn xuống phát tác tại chỗ, dậy lạnh : "Ngươi cũng chỉ là miệng lưỡi lợi hại ! Hoàng hồi cung, chờ hết việc chính sự tự nhiên sẽ tới thu thập ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-45.html.]

 

Chờ bóng lưng xa, Lăng Sa sắc mặt mới khôi phục vẻ hồng nhuận, : "Trầm công tử, Hạc Vương gia là bào của hoàng thượng, đắc tội đối với ngươi ."

 

"Cho dù đắc tội chỉ sợ chung quy cũng khó thoát khỏi cái c.h.ế.t." Trầm Thương Hải bình tĩnh mỉm , thấy Lăng Sa đột nhiên chấn động, y khẽ hỏi: "Lăng Sa cô nương, sai ba?"

 

Bị Trầm Thương Hải ánh mắt trong suốt như hải dương , Lăng Sa cảm giác chính thể che giấu, thể tránh gật đầu : "Không dối gạt Trầm công tử, ngươi trong tiểu lâu nhiều khách nhân ở qua, trong đó đủ quan lớn Vĩnh Xương cùng tử nữ quý tộc đều là hoàng thượng mang về tới, từng khi hoàng thượng mang về tẩm cung cũng còn xuất hiện nữa.

 

"Mọi nghi ngờ nhưng dám , ngầm hiểu trong truyện những mất tích g.i.ế.c."

 

"Vì g.i.ế.c bọn họ?" Trầm Thương Hải giải thích . Vĩnh Xương vương thích vơ vét đồ vật , lấy tính mệnh khác?

 

"Nô tỳ cũng ." Lăng Sa ý thức tới chuyện nên , sắc mặt lo sợ mà thu thanh.

 

Trầm Thương Hải suy nghĩ một chút, hỏi: "Người trong nham phong thạch thất xảy chuyện gì?" Dung mạo nam nhân đó khẳng định lọt mắt xanh của Vĩnh Xương vương, sẽ là con mồi mà Vĩnh Xương vương vơ vét.

 

Lại Lăng Sa ngạc nhiên : "Nham phong còn ? Nô tỳ cho tới bây giờ qua, chỉ là trong cung nhiều năm qua vẫn nghiêm cấm bất luận kẻ nào tiếp cận nơi đó, ngay cả thị vệ tuần tra cũng thể tới gần. Trầm công tử ngươi thế nào nô tỳ khuyến cáo xông ?"

 

Nguyên lai cả Lăng Sa cũng , Trầm Thương Hải cảm giác thất vọng. Lăng Sa vốn còn oán giận vài câu, nghĩ đến Trầm Thương Hải cũng trở thành một c.h.ế.t nên cũng tái chỉ trích, cáo lui thu xếp cơm nước.

 

Trận mưa kéo dài cả đêm, thẳng đến hừng đông ngày thứ hai, vân tĩnh mặt trời mọc.

 

Trầm Thương Hải bao chút điểm tâm, đang chuẩn ngoài liền Lăng Sa ngăn cản: "Trầm công tử, ngươi đến nham phong? Thứ nô tỳ đắc tội, thỉnh Trầm công tử dừng chân. Việc nếu như khác , nô tỳ chịu trách nhiệm nổi."

 

"Ta , chỉ là ngày hôm qua cùng ước hẹn gặp mặt, thể thất tín." Thấy Lăng Sa còn bất vi sở động, Trầm Thương Hải ôn nhu : "Lăng Sa cô nương, ngày mai cũng mang , xin hãy nhượng gặp nọ một , thành cho tâm nguyện cuối cùng."

 

Loading...