Thiếu niên nhạt, "Hạc Vương , hoàng thượng ca ca là sở thích thu thập đồ vật gì đó ! Ngươi cũng đừng tái quan tâm nữa, thôi!"
Nam tử tựa hồ còn cái gì, thiếu niên kéo ống tay áo lôi bên ngoài, đầu âm thầm trừng mắt Trầm Thương Hải một cái mới cùng thiếu niên nghênh ngang rời .
Ngay cả là đầu gặp , Trầm Thương Hải cũng cảm giác nam tử đối y tràn ngập địch ý, nhịn khổ. Tư tiền tưởng hậu, y hẳn là đắc tội quá Vĩnh Xương vương, càng tới trêu chọc hai để mà rước lấy tai bay vạ gió .
Sờ sờ mặt càng cảm thấy giải thích . Y dung mạo so với Giang Nam tính là xuất chúng, thêm hai chân tàn tật, tuy y tính tình rộng mở cũng lấy điều mà tự ti, nhưng là cho tới bây giờ nghĩ tới bản một ngày trở thành một trong những vật phẩm thu thập.
Thiếu niên phỏng đoán vị tất chính xác, Vĩnh Xương vương bắt cóc y ẩn tình khác ? Trầm Thương Hải an ủi chính , vịn cái ghế cố sức trở y, ngoại lâu .
Lần là mấy thị nữ xinh , trong tay cầm quần áo và đồ dùng hàng ngày đệm chăn các loại, mấy hợp lực phù Trầm Thương Hải dậy xong liền bắt đầu quét tước thu xếp, còn mang nhuyễn tháp hoàng lê tượng điêu khắc gỗ lầu xuống cấp Trầm Thương Hải giường ngủ.
Một chiếc luân y mới tinh bao lâu hai tạp dịch bộ dáng cung nhân đưa đến.
Trong tất cả một thị nữ tuổi tác lớn hơn dường như là đầu trong đám, , khóe miệng lộ một bên má lúm đồng tiền nho nhỏ hướng Trầm Thương Hải hành lễ : "Nô tỳ Lăng Sa, là Hạc Vương gia nhượng chúng tới nơi hầu hạ công tử. Công tử nếu cái gì cứ phân phó."
"Vậy phiền cô nương phí tâm." Trầm Thương Hải ghế khom lễ.
Lăng Sa cùng mấy cung nữ khác thấy thanh niên ôn nhã hữu lễ, đều bất ngờ che miệng trộm, cáo từ lên lầu bố trí nơi ở.
Lên lầu xong chúng nữ vẫn còn nhẹ, lời nhỏ nhẹ: "Công tử thật nhã nhặn, thanh âm êm tai. Các ngươi xem da hình như so với chúng còn nhẵn nhụi hơn, thật sờ sờ xem."
Tên còn phản bác nàng: "Tiểu nha đầu thật thư tao! Ha ha, bất quá cũng sai, vị công tử tuy rằng bất hảo nhưng cho đến thoải mái, khó trách tiến cung." Rồi yếu ớt thở dài, "Đáng tiếc a, thể sống bao lâu ni?"
Trầm Thương Hải trái tim kịch liệt khiêu giật, nhưng lập tức Lăng Sa thấp giọng răn dạy nọ.
"Loại sự tình cũng dám lung tung, cẩn thận cắt đầu lưỡi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-41.html.]
Mấy cung nữ trong khắc đều câm như hến.
Trầm Thương Hải ngưng thần , chỉ thấy chúng nữ ở lầu tới lui thu thập, cũng còn chuyện với . Trong lòng điềm như vết mực đen điểm tờ giấy trắng, từ từ khuếch tán.
Tình cảnh của y so với trong tưởng tượng còn nguy hiểm hơn.
Thời gian nửa tháng vội vã trôi qua. Ngoại trừ mấy thị nữ thì nào rảnh rỗi trở quấy rầy Trầm Thương Hải, y từng thử qua hướng bọn họ bóng gió tìm hiểu nội tình, mấy thị nữ Lăng Sa cảnh cáo , giữ ý một mực . Trầm Thương Hải cũng thôi truy vấn, ký lai chi tắc an chi (1), an tâm ở xuống tới.
(1) Ký lai chi tắc an chi: Chuyện gì đến cũng đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó
Lăng Sa lúc đầu đối Trầm Thương Hải giám sát kỹ, mỗi y ngoài tản bộ, Lăng Sa sẽ kêu hai thị nữ theo giám thị. Số diễn càng nhiều, thấy y dị động gì, huống hồ lường Trầm Thương Hải bằng bản căn bản khả năng chạy hoàng cung, liền hề như lúc đầu theo sát từng bước, tùy ý Trầm Thương Hải tự hành tẩu giải sầu.
Tiểu lâu một góc trong hoàng cung cực kỳ yên lặng tịch mịch, Trầm Thương Hải mấy ngày qua trong chu vi tiểu hồ lững thững dạo, gặp thị vệ cung nữ cũng nhiều, nhưng thấy nam tử oai hùng tuấn lãng, nữ tử xinh phủ mị, mặc dù là tạp dịch thấp nhất nhưng mỗi dung mạo thượng thừa.
Xem Vĩnh Xương vương thích cái xác thực giả... Trầm Thương Hải chậm rãi chuyển động luân y, trong lòng mê võng càng sâu. Khi phục hồi tinh thần mới phát giác bản xông mặt một tiểu lâu. Dây leo xanh mượt quấn đầy nham thạch, nhật quang cũng trở nên phá lệ âm u, bùn đất so với nơi khác càng ẩm ướt hơn, bánh xe lăn quá tạo hai đạo vết lún.
Đây là tiểu lâu phụ cận duy nhất Trầm Thương Hải tới qua, chỉ vì Lăng Sa từng với y tuyệt đối đến gần ngọn núi phong .
Lăng Sa lúc đó biểu tình thập phần nghiêm túc, Trầm Thương Hải cũng nhiều chuyện, càng ... chính rước thêm phiền phức, luân y đang rời , đột nhiên thanh âm r*n r* nhỏ.
Thanh âm cũng lớn nhưng tràn ngập thống khổ khó thể che giấu.
Trầm Thương Hải ngừng .
Vài tiếng r*n r* truyền tai y, Trầm Thương Hải xác định thanh âm đến từ trong nham phong, hơn nữa ở ngay bên cạnh y.