Nguyệt Lạc Thương Hải - Chương 25

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:41:11
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỉnh đầu đột nhiên một mảnh hắc, đoạn thô mộc cũng rơi xuống theo, hướng đầu Trầm Thương Hải mà hạ.

 

Phục Nghệ quát to một tiếng, đem Trầm Thương Hải che trong lòng cực kỳ chặt chẽ, lưng mạnh dính một chưởng nghiêm trọng như đại thiết chùy hung hăng đập phá một cái. Trong kịch liệt đau nhức vẫn quên một cái xoay , sống lưng hướng xuống .

 

Trầm Thương Hải tay trói gà chặt nếu như đệm, đảm bảo c.h.ế.t cũng mất nửa cái mạng.

 

Thân thể tiếp xúc với mặt đất lạnh như băng, gân cốt như gãy rời. Đỉnh đầu "lộc cộc" vang lên, hai nửa thiết bản cùng đóng . Trước mắt nhất thời rơi vô hạn hắc ám.

 

Thiếu Nhai một cước dẫm lên thiết bản, mỉm : "Phục Nghệ a Phục Nghệ, ngươi độc trộn Chu Tước quan cũng coi như năng lực, đáng tiếc ngươi quá tự đại, cuối cùng vẫn trốn thoát khỏi bẫy của , ha hả."

 

Trầm Thương Hải khi rớt xuống chỉ kịp phát tiếng kêu sợ hãi, cùng Phục Nghệ rơi xuống mặt đất. Y chỉ cảm thấy thể nặng nề đụng lên một mảnh mềm mại gì đó, mặc dù thương tổn đến gân cốt, nhưng lực rơi lớn trong óc y một trận vựng huyễn, nhất thời mất tri giác.

 

Không qua bao lâu, bên trong khí lạnh thấu xương bức , Trầm Thương Hải rốt cục cũng tỉnh . Hai lỗ tai còn đang ong ong tác minh, y chậm rãi mở mắt, xung quanh là một mảnh trắng xoá.

 

Nơi là...

 

Cách phía bảy tám trượng, một luồng ánh dương quang qua khe hẹp của thiết bản chui , chiếu sáng khung cảnh bốn phía, hiện thanh quang băng bích ảm đạm.

 

Nơi hai rơi xuống đúng là đáy hầm sâu. Loáng thoáng tiếng c.h.é.m g.i.ế.c reo hò cùng tiếng vó ngựa đỉnh đầu vang lên ngớt. Bạch sắc hàn vụ nhàn nhạt vẫn ngừng phiêu rơi tứ phía, y bỗng nhiên tỉnh ngộ bản đang lên một mảnh ôn nhuyễn, chẳng lẽ…

 

Trầm Thương Hải cúi đầu, thấy Phục Nghệ đặt , hai tròng mắt nhắm chặt, tuy rằng chuẩn tâm lý nhưng vẫn lấy kinh hãi. Nguyên lai là Phục Nghệ lấy đệm thịt cho y, khó trách y từ cao rơi xuống hào phát vô thương. Còn Phục Nghệ đại khái là té đến hôn mê.

 

Ngẩn ngơ ngắm con mà ngày y lấy hết can đảm mới dám , đường cong khuôn mặt phân minh như điêu khắc, lúc đây gần ngay mắt, mất vẻ uy nghi thường ngày vốn , cảm giác cao thể với tới. Mày rậm mũi cao nhưng cảm thấy so với thường ngày rõ ràng hơn, tràn ngập dương cương khí nam tính y khỏi hâm mộ...

 

Khi ý thức , y mới phát giác hai tay giữa lúc vô tri vô giác xoa lên hai gò má Phục Nghệ. Trầm Thương Hải trong đầu "Oanh" một cái, vội vàng rút tay về, mặt đỏ tới tận mang tai.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-25.html.]

Y, thế nhưng cảm giác với một nam nhân! Hít một thật sâu định trạng thái rung động trong lòng, nhưng nhãn thần khó thể kiềm chế mà lưu chuyển khuôn mặt Phục Nghệ.

 

Trong miệng một loại cảm giác khô khát từ từ dâng cao, tim đập lúc nhanh lúc chậm cho y một loại ảo giác bản nhanh sẽ hôn mê.

 

Trầm Thương Hải chậm rãi sờ hai gò má đang nóng lên, đạm nhiên thể che hết chua sót như như .

 

Không tái lừa dối bản nữa, y thích nam nhân , rõ là bắt đầu từ lúc nào, thể là khi Thỉ Nha cứu lên từ trong tuyết, cặp lam mâu u buồn đau thương liền bắt tâm y.

 

Từ đó về , nhân sinh nhiều năm bình tĩnh vô ba cuốn hỉ nộ ái ố của Phục Nghệ, tất cả hết thảy đều xoay quanh Phục Nghệ. tình yêu của Phục Nghệ vĩnh viễn là bức tượng băng lãnh nọ chăng?

 

Nụ khổ nơi khóe miệng cũng biến mất, Trầm Thương Hải ngốc ngốc nửa ngày, rốt cục chống tay từ Phục Nghệ ly khai —— chừng trăm cân (2) đè nặng, là ai cũng sẽ thoải mái.

 

(2) 1kg của VN = 1,5 kg của TQ….

 

Băng tuyết mặt đất đông lạnh hai tay, trơn trượt khiến cho y thể chống, thắt lưng nửa điểm khí lực cũng , thử vài đều thể li khai thể, khỏi ảo não đ.ấ.m đất.

 

"Vô dụng!"

 

Cuộc đời đầu tiên chán ghét đôi chân trời sinh bệnh tật của . Thứ trói buộc thể như sánh với vị ái nhân Phục Nghệ nhân trung long phượng, kinh tài tuyệt mỹ? Tuy rằng bản ăn dấm chua với một quá cố là bực nào buồn , nhưng cảm giác chua xót khổ sở vẫn dọc theo sống mũi trắc vãng thượng.

 

Cắn môi, y thứ hai cố sức nâng cơ thể, lực dùng mãnh mẽ, bàn tay trợt, trái gục ngã Phục Nghệ, té một cái mặt đối mặt, cơ hồ là miệng mũi gặp . (0.o hun )

 

Phục Nghệ hô hấp phun mặt y nóng bỏng ngoài dự tính, Trầm Thương Hải da thịt lập tức run rẩy, bối rối giãy dụa li khai, đột nhiên thắt lưng căng thẳng, một đôi bàn tay to lớn vững vàng chế trụ vòng eo y.

 

"Chớ lộn xộn!" Phục Nghệ mỗi chữ mỗi câu cảnh cáo nam tử đang thất thố , lam mâu thâm thúy gì sánh —— Trầm Thương Hải là thật hiểu cố ý trêu chọc? Lẽ nào y hiểu giãy dụa một nam nhân bình thường sẽ hậu quả gì?

 

Loading...