Nguyệt Lạc Thương Hải - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-11-14 14:41:10
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía chúng tướng sĩ đều ồ ồ rộ lên.

 

Đối mặt với khiêu khích của , Phục Nghệ vẫn gì, ngay cả hình cũng vẫn như cũ vân phong bất động.

 

Tướng lĩnh dẫn đầu xì một tiếng khinh miệt: "Đại vương há thể để Hạ Lan ch.ó săn các ngươi kích tướng! Bắt cóc một thư sinh Trung Nguyên quan hệ liền áp chế Bắn Nguyệt quốc , thực là si mộng! Nếu là nam nhân hãy khỏi thành ứng chiến! Đem què yếu đuối qua một bên, đừng để ở chỗ vướng chân vướng tay!"

 

Trầm Thương Hải thanh âm chính là Thỉ Nha, trong lời lẽ toát lên vẻ hết sức khinh thường, sức phủi bỏ quan hệ giữa y và Bắn Nguyệt quốc để cứu tính mệnh y, cảm kích âm thầm lắc đầu. Y cùng Thiếu Nhai chuyện với nhiều lắm nhưng cũng thể nhận Thiếu Nhai thái độ khôn khéo, mắc lừa.

 

Thỉ Nha dứt lời, đỉnh đầu liền truyền đến tiếng Thiếu Nhai to: "Thật ? Nếu vị Trầm công tử với Phục vương quan hệ, tái giữ cũng vô dụng, chi bằng một mồi lửa thiêu coi như lễ gặp mặt của dành cho Phục vương."

 

Thỉ Nha tức giận: "Tay sai Hạ Lan quả nhiên là dụng tâm ác độc."

 

Thiếu Nhai chút nào buồn bực, vẫn là dáng vẻ tươi rạng rỡ: "Hai nước giao chiến cái gì thiện ác đáng ? C.h.ế.t thủ hạ đại quân Bắn Nguyệt chính là Hạ Lan tướng sĩ chẳng lẽ còn ít ?" Bỗng nhiên liễm , hướng hắc bào nhân lạnh lùng : "Phục vương chớ tiếp tục dây dưa. Mau lệnh cho tướng sĩ ngươi lui về ba dặm, bằng Trầm công tử tựu thành hỏa trung oan hồn."

 

Mỗi một câu đều vận chân khí từ đan điền, lanh lảnh truyền khắp cánh đồng bát ngát. mà Phục Nghệ căn bản vẫn bất vi sở động, chỉ Thỉ Nha nhạt liên tục.

 

Thiếu Nhai chân chính trầm mặt, phân phó phó tướng bên truyền lệnh xuống mở cửa, phái châm lửa.

 

Chỉ chốc lát , một binh sĩ vác đuốc khỏi cổng thành. Người kiêng kỵ đội cung tiễn Bắn Nguyệt quốc, đều tận lực giấu khôi giáp, trong tay cầm chặt tấm chắn giơ mặt, khom lưng sợ hãi rụt rè lên đài cao.

 

Thiếu Nhai hạ tối hậu thư: "Phục vương, ngươi hiện tại đổi ý định vẫn còn kịp. Chờ hỏa thiêu lẽ ai cũng cứu Trầm công tử. Đại thiết trụ nếu như cháy nóng, dính lên da thịt Trầm công tử, a —— "

 

Hắn cũng thêm nữa, Trầm Thương Hải nhịn nổi lên một tầng hàn ý. Tuy rằng sớm coi sinh tử nhạt đạm, nhưng tưởng tượng tình cảnh da tiêu thịt nát, chung quy khỏi cảm thấy nổi da gà.

 

Mắt thấy Bắn Nguyệt đại quân vẫn động tĩnh, y hiểu rõ liền buông tha mà than nhẹ, buông hạ ánh mắt.

 

thưởng thức y thế nào chăng nữa thì trong lòng Phục Nghệ y cũng vẻn vẹn chỉ là khách qua đường cũng , cũng mà thôi... Cần gì hy vọng xa vời gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyet-lac-thuong-hai/chuong-24.html.]

 

Dưới đài cao, đại quân Bắn Nguyệt từ Phục Nghệ trở đều trầm tĩnh như cục diện đáng buồn. Dưới sự uy h**p của Thiếu Nhai, vẫn như kích dậy nổi nửa phần rung động, bên môi rốt cục biến mất tiếu ý cuối cùng.

 

"Châm lửa!"

 

"Tuân lệnh!" Binh sĩ cả tiếng trả lời.

 

Trầm Thương Hải bỗng dưng ngẩng đầu kinh ngạc vạn phần ——tiếng rõ ràng là Phục Nghệ. Y tuyệt sẽ lầm!

 

Binh sĩ mắt cuối cùng cũng nâng thẳng thắt lưng, ngạo nghễ dời khỏi tấm chắn, lam mâu tự tiếu phi tiếu, bên môi chứa nụ mỉa mai Trầm Thương Hải hầu như hoài nghi chăng đang ở trong mộng.

 

"Một tên Thiên hộ nho nhỏ cũng dám theo khiêu chiến, tự lượng sức ."

 

Phục Nghệ chấn cổ tay, đem cây đuốc ném về phía thành lâu lao thẳng tới mặt Thiếu Nhai. Tay khẽ lật liền nhiều hơn một cây chủy thủ, tinh quang b*n r* bốn phía, thật nhanh cắt đứt dây thừng Trầm Thương Hải, ôm lấy y nhảy xuống bậc thang.

 

"Còn chạy? Không dễ dàng như !" Thiếu Nhai nghiêng né khỏi cây đuốc, khuôn mặt tái nhợt lộ nụ , giống như từ lâu ngờ tới sẽ biến cố, huýt dài một tiếng, từ cổng thành phi nhảy xuống như con chim ưng khổng lồ mạnh mẽ phi lạc đài cao.

 

Hơn mười mũi tên từ Bắn Nguyệt quân b.ắ.n gần tới Thiếu Nhai liền cách đ.á.n.h rơi. Thỉ Nha sợ ngộ thương đến Phục Nghệ cùng Trầm Thương Hải, gấp rút lệnh cho đội cung thủ tạm dừng thế tiến công.

 

Thiếu Nhai đầu ngón chân chạm đất, song chưởng nhất tề đ.á.n.h . Thiết trụ, củi khô bốn phía chưởng phong cuồn cuộn nổi lên, tất cả đều bay theo bóng lưng Phục Nghệ. Trong đó đoạn cành cây thô hơn miệng chén, lực đạo mạnh mẽ hiếm thấy đ.á.n.h thẳng hậu tâm Phục Nghệ.

 

Phục Nghệ ôm , pháp linh hoạt như khi, tiếng gió thổi soàn soạt phía , rảnh né tránh, đơn chưởng c.h.é.m , giữa trung chặn đoạn cây . Thiếu Nhai lạnh phi một cước đá trúng một nhánh củi khô khác.

 

Một cỗ đại lực bài sơn đảo hải thoáng chốc bay thẳng về phía trong lòng Phục Nghệ, đằng đằng lùi mấy bước, nhảy lên đài cao mới hóa giải xung lượng mạnh mẽ gì sánh . Đột nhiên cước tượng nhất hư, thiết bản nơi đặt chân vô thanh vô thức chấn rung, lộ một đại động.

 

Tai họa sát nách, Phục Nghệ bất ngờ kịp phòng liền cùng Trầm Thương Hải trong lòng nhất tề rơi. Trong lúc cấp bách, chủy thủ hướng về bên cạnh loạn vung, nghĩ đ.â.m trúng điểm đông tây gì đó để định hình, "Leng keng" một tiếng, chủy thủ tựa hồ đụng thiết bản tảng đá cực kỳ cứng rắn, từng đốm lửa nhỏ liên tục tóe lên, chút nào nắm lực đạo.

 

Loading...