10.
Tiêu Kỳ mà giúp đối phó Thừa tướng và Thái hậu. Có lẽ hiểu lầm trí tuệ của . giữa c.h.ế.t ngay và c.h.ế.t muộn, dĩ nhiên chọn… c.h.ế.t muộn.
Thế là trở thành “tân sủng” của Tiêu Kỳ.
Chỉ trong một tháng, độc sủng, thăng tám bậc.
Thực , cái gọi là “sủng ái” chỉ là bề ngoài.
Mỗi ngày hạ triều đều đến điện Tiêu Quang, nhưng chẳng để “chung tình mật ý” với gì hết. Mà là… thấy đầu óc quá nhiều hoạt động, ồn ào quá. Cho nên cung điện, liền thẳng sang tẩm điện nhỏ để yên tĩnh.
Đừng tò mò, hề ngủ cùng . Ta sớm nhận : căn bản chẳng hứng thú nữ sắc. Cả trăm vị phi tần, ai lọt nổi mắt . Hắn chỉ là một cỗ máy việc lạnh lùng vô tình.
Một tháng , cũng điều, cửa lớn , cửa nhỏ bước. Nếu phi tần nào đến gây sự, chỉ hì hì:
“Hôm qua hầu hạ bệ hạ mệt mỏi quá, tỷ tỷ hôm khác hãy tới nhé.”
Theo lời Hương Lan, giờ cả hậu cung đều căm thù tận xương tủy. Nhất là Cao Quý phi, ở cung Phù Dung nổi giận mấy , thề sẽ lột da róc xương “hồ ly tinh” cho bằng .
Ta nhớ mấy cái tát nàng từng tặng khi mới cung, nghĩ chỉ thấy tương lai mịt mù.
Hai vị tỷ tỷ cùng cha khác cũng lượt nhờ gửi thư, hẹn gặp . Hừ, gặp gì? Để ôn kỷ niệm năm xưa khi các bắt nạt ư?
công bằng mà , một tháng là quãng thời gian thoải mái nhất trong cả hai kiếp của . Ăn mặc xa hoa, hưởng thụ phú quý. Khó trách bao tranh bò lên.
Chỉ tiếc, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Tiêu Kỳ rốt cuộc vẫn lôi dự yến tiệc. Không chỉ các phi tần vị trí, mà ngay cả bá quan văn võ cũng dự tiệc .
11.
Đêm yến tiệc, ăn mặc lộng lẫy mà đến.
Là một “yêu nữ hồ ly” đạt chuẩn, tất nhiên ngoan ngoãn yên một chỗ. Mà yếu ớt nghiêng , tựa hẳn lòng Tiêu Kỳ, đôi mắt dán chặt bàn điểm tâm mặt.
“Bệ hạ, a—”
Khóe mắt thoáng thấy mấy lão thần che trán, chẳng buồn nữa. Thế mà Tiêu Kỳ vẫn thản nhiên, gắp một miếng bánh đút cho , còn dịu dàng lau khóe miệng :
“Thanh Thanh thật nghịch ngợm.”
… “Nghịch ngợm”… “Thanh Thanh”… Ối trời ơi, nổi hết da gà!
“Ngươi dám rớt một con gà da ngoài thử xem?”
Ngoài mặt dịu dàng, nhưng trong lòng lạnh giọng cảnh cáo.
Ta: “Bệ hạ, nhất định thế …”
Ta liếc sang phụ , mặt ông đỏ như gan lợn .
“Ngươi còn để ý phụ ngươi nghĩ thế nào?”
“Không để ý, để ý. bệ hạ hứa , sẽ sắp xếp thỏa cho tiểu nương .”
“Quân vô hí ngôn.”
Ta nũng nịu:
“Bệ hạ, thần kính một chén rượu.”
Ta chống dậy, nâng chén rượu đến bên môi . Vừa lúc đó, ánh mắt chợt chạm góc phòng — nơi một công tử áo xanh đó.
Tim như đánh trúng một nhát.
Ôi, bạch nguyệt quang của …
“Bạch nguyệt quang là gì?” Tiêu Kỳ hỏi thẳng trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguyen-vi-nang-lam-mot-hon-quan/chuong-4.html.]
Ta: •「… Không gì…」
Bi thương dâng trào, vẫn đưa chén rượu cho :
“Dù thần cũng hy sinh lớn quá , bệ hạ nên đồng ý thêm cho thần một điều nữa chứ!”
“Tô Thanh Thanh, chớ voi đòi tiên.”
Thôi… Ta tươi, ngả lòng .
Hắn cũng tươi, ôm lấy .
… Tình cảnh chẳng khác gì “truyền âm mật ngữ” trong truyện tiên hiệp .
“Tiên hiệp là gì?”
“… Không gì.”
“Về cung tính sổ!”
Tiêu Kỳ bỗng bóp mạnh eo , truyền lệnh:
“Bây giờ, khiêu khích Cao Ngân Sương.”
… Cao Ngân Sương? Chính là Cao Quý phi đó ?
Ta liếc Thừa tướng oai phong đang ghế . Ngay mặt cha nàng mà thế ư?
“Hay là g.i.ế.c quách cho …”
“Cũng chẳng thể.”
“Không… Ta… !”
12.
Thật sự thể trách nhát.
Ta sống hai kiếp.
Ở kiếp đầu tiên, sinh trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Về vật chất thì đến nỗi thiếu thốn, nhưng cha suốt ngày với :
“Nhịn một chút thì c.h.ế.t ai ? Nhường một chút thì ? Nó là em trai con mà.”
Hoặc:
“Con ngoan, đừng gây phiền phức cho gia đình, đừng phiền em trai con.”
Sự giáo dục tẩy não từ nhỏ khiến tận xương tủy đều nhát. Gặp rắc rối thì tránh, thấy kẻ dễ chọc thì rụt như chim cút, giả vờ như chẳng tồn tại.
Rốt cuộc, kiếp c.h.ế.t bánh xe.
Hôm đó là ngày em trai học đại học. Ta kéo hành lý, cha và em trai theo . Qua đường, còn tính toán sẽ đưa họ ăn ở .
Bất ngờ, hét lên:
“Tô Thanh Thanh! Con em ?”
Ta đầu , thì một chiếc xe sượt qua em trai, may mà kịp kéo nó . Ta còn kịp giải thích thì… rầm.
Khi ngã xuống, thấy vẻ hoảng loạn trong mắt . Lạ , chẳng thấy đau, chỉ :
“Mẹ , cuối cùng cũng đến con .”
Đến kiếp càng khá hơn. Thân phận sinh định sẵn. Tiểu nương - mẫu , dặn nhịn, nhường, lấy lòng. Lấy lòng tỷ tỷ, lấy lòng chính thất, lấy lòng cả cha ruột.
Nếu , khổ sở mà là tiểu nương. Mà bà một lòng vì , nỡ để bà chịu khổ.
Cho nên, bỗng chốc dựng thẳng lưng, đường hoàng gây chuyện với khác… chân mềm nhũn.
“Có chí khí lên một chút.”
Thanh âm lạnh lùng của Tiêu Kỳ vang trong đầu:
“Trẫm cho nàng chỗ dựa.”