Ngưỡng Cửa Cầu Con - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-25 04:11:56
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bố định báo cảnh sát.

 

Trưởng thôn ngăn , dúi tay bố năm nghìn tệ.

 

Ông bảo lãnh đạo sắp về thanh tra, xảy chuyện thế ông khó ăn với cấp .

 

Nhà nhận tiền xong thì im bặt, hé răng nửa lời.

 

Mẹ cảm thấy tận dụng triệt để, bèn dùng xác chị vật dẫn để cầu sinh con trai.

 

Bà nội và bố cũng từ trong phòng chạy sang.

 

Vừa tin là do chị tác quái, bà nội đập bốp một cái lên quan tài chị, gào ầm ĩ: "Đồ tạp chủng quả nhiên là đồ tạp chủng, chúng tao nuôi mày lớn ngần , để mày thiếu miếng ăn nào, c.h.ế.t còn về quấy phá."

 

"Phải là nhà khác , thấy là con gái thì vứt thùng phân dìm c.h.ế.t từ lâu !"

 

"Mày sống mười mấy năm ! Rốt cuộc còn cái gì thỏa mãn!"

 

Quan tài bà đập kêu bồm bộp, chỉ sợ bà đập thủng cả cái quan tài ván mỏng của chị.

 

Đó là thứ giá trị nhất mà chị từng nhận từ cái nhà .

 

"Đủ , nhà bà sống thế nào, trong lòng đều rõ như gương sáng, thằng Hai kéo mày ." Chú Sáu mất kiên nhẫn chỉ tay về phía bố .

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Bố kéo bà nội .

 

"Lấy mấy nén hương đây, chọn thủ linh." Chú Sáu với .

 

*Thủ linh: canh quan tài

 

dám chậm trễ, vội vàng tìm hương.

 

Tìm liền vội đưa cho chú Sáu.

 

Chú Sáu chia hương cho tất cả những mặt.

 

Đến lượt Lưu Tráng trong đội khiêng quan, chú nhíu mày: "Sao còn mỗi ?"

 

Lưu Tráng sợ sệt sờ đầu, răng va cầm cập: "Cháu cũng chẳng , quái dị thật sự. Lúc khiêng quan tài mấy em vẫn còn ở đấy, ngay cạnh cháu, thế mà cháu mặt thì họ biến mất tăm."

 

"Cứ như bốc khỏi thế gian ."

 

Lông mày chú Sáu nhíu càng sâu hơn, nhưng cũng gì thêm, đưa hương cho Lưu Tráng.

 

Người đầu tiên thắp hương cho chị là thím Trương, thím châm lửa mấy mà hương chịu cháy.

 

Rõ ràng hương vẫn khô, hề ẩm, cháy cơ chứ.

 

Lạ hơn nữa là, hương của bố, bà nội và mấy cũng đều đốt .

 

Của thì đốt cháy, nhưng lúc cắm bát hương cho chị, cây hương gãy đôi ngay đoạn giữa.

 

Bà sợ đến mức chân tay bủn rủn, bệt xuống đất.

 

Chú Sáu thở dài sườn sượt: "Oán khí con Đình nặng quá, nó chịu nhận hương của ."

 

Sau đó chú chỉ tay : "Chân Chân, thắp hương cho chị cháu ."

 

rụt rè châm hương.

 

Hương cháy .

 

Lúc cắm hương cho chị cũng chuyện lạ gì xảy .

 

Chân mày chú Sáu giãn : "Có cứu , cứu , Chân Chân, đêm nay cháu ở thủ linh cho chị."

 

Mọi đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Chỉ là tim như nhảy lên tận họng, sống lưng lạnh toát.

 

nuốt nước bọt mấy : "Chú Sáu, chỉ một cháu thôi ạ? Cháu sợ..."

 

Chú Sáu vỗ vai : "Nó là chị cháu, nó sẽ hại cháu . Yên tâm ."

 

còn định thêm, nhưng bà nội và bố ném cho ánh mắt hung dữ.

 

Hết cách, đành ngậm miệng.

 

3.

 

Chú Sáu bảo tìm trứng gà sống, mạt sắt và đậu đỏ.

 

Gói tất cả những thứ đó giấy vàng đưa cho .

 

"Chân Chân, đêm nay thủ linh cháu nhớ, gặp chuyện kỳ quái gì cũng coi như thấy."

 

"Đợi đến giờ Tý, ném mấy thứ ngoài cửa linh đường để tiễn chị cháu . Đây gọi là Tống Sát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguong-cua-cau-con/chuong-2.html.]

 

"Sau đó bắt đầu ."

 

Chú Sáu xoa đầu : "Tuyệt đối nhớ kỹ, tiếng ngắt quãng, gọi tên chị cháu."

 

"Nếu ngừng , cái mạng của cháu giữ thì khó lắm."

 

"Đợi đến khi trời sáng thì thể dừng."

 

gật đầu lia lịa.

 

Khắc ghi lời dặn của chú Sáu trong lòng.

 

Chú Sáu dẫn những khác rời .

 

Một quỳ linh đường, trông coi cỗ quan tài trống hoác.

 

Bầu trời một ánh , mặt trăng mây đen che khuất.

 

Gió âm thổi xoáy .

 

lạnh run cầm cập.

 

Cũng sợ đến run .

 

Một chiếc áo khoác còn vương ấm choàng lên .

 

đầu .

 

Là thím Trương, thím vẫn về.

 

Thím Trương thở dài liên tục: "Mẹ cháu đúng là tạo nghiệp mà."

 

"Con gái thì , con trai thì , chẳng đều là con đẻ ."

 

"Nếu đổi thì thím thà lấy thằng con bất hiếu đổi chị cháu về con gái thím. Chị cháu giỏi giang, học hành , chắc chắn tiền đồ lớn."

 

Vẻ mặt thím Trương đầy tiếc nuối: "Mẹ cháu tầm hạn hẹp quá. Tiếc thật, tiếc thật."

 

Thím chỉnh áo cho rời .

 

canh bao lâu, hai mi mắt bắt đầu díu , định xem giờ.

 

Vừa mới dậy thì đạp một cú lảo đảo.

 

ngã xuống đất, ngước mắt lên là ánh khinh bỉ của .

 

"Gớm, con ranh nhớ trai ? Vừa mới giới thiệu mối cho, mày vội vàng mặc áo của ?"

 

"Tao mà đến, mày định ngủ luôn với nó ?"

 

Mẹ túm tóc , tát mạnh mấy cái, giật phăng chiếc áo , mấy bước , đá thêm mấy cú.

 

Tóc tai bà rũ rượi xõa vai, hàm răng ố vàng bốc mùi hôi thối nồng nặc.

 

Mẹ biến thành thế từ bao giờ, cũng chẳng nhớ rõ nữa.

 

Hình ảnh bà dịu dàng ôm chị em trong ký ức cũng dần nhạt nhòa.

 

"Con gái con đứa đúng là cái đồ đĩ thõa. Tao bảo cho mày Chu Chân Chân, liệu hồn mà thu nết , bụng mà ễnh thì mất giá lắm đấy."

 

Nói xong, nhổ toẹt mấy bãi nước bọt mới bỏ .

 

Đã đến giờ Tý .

 

màng đến những vết đau .

 

Run rẩy bò dậy từ đất.

 

Chuẩn ném đồ vật chú Sáu đưa ngoài cửa.

 

cú đá lúc nãy của mạnh quá, vững, ngã sóng soài đất.

 

Đồ vật gói trong giấy vàng một nửa văng ngoài cửa, một nửa vẫn trong ngạch cửa.

 

sợ hãi vội vàng dùng tay vơ vét, ném hết chúng ngoài.

 

ném thế nào cũng .

 

sợ tột độ.

 

Bản năng mách bảo để bất kỳ ai thất bại trong việc Tống Sát.

 

tìm một cái hũ sành nhặt hết mạt sắt và đậu đỏ còn sót bỏ , giấu trong tủ.

 

Rồi bệt xuống đất, bắt đầu gọi tên chị, gào t.h.ả.m thiết.

 

Loading...