Tư Nhiên ngừng , vẫn cau mày, trông  vẻ tức giận.
“Anh  vui ?”  thận trọng hỏi.
“Không.” Anh chậm rãi lắc đầu: “Anh chỉ lo lắng cho em… Anh  ở bên cạnh em,  sợ em sẽ xảy  chuyện.”
Lòng  dịu , nhẹ nhàng an ủi: “Không  , còn  Điềm Điềm mà.Mọi  trong câu lạc bộ đều ở đây,  an . Nếu lo lắng thì  thể gọi cho em. Hơn nữa, em  tin tên biến thái đó...  thể đuổi đến trường.”
Nghe   ,  thấy yên tâm hơn, lông mày cuối cùng cũng giãn : " . Khi sự kiện kết thúc  sẽ đón em. Đừng chạy lung tung một ."
“Em   .”  nhét thịt kho  miệng , nũng nịu : “Mau ăn ,   ăn em sẽ ăn hết thịt của  đấy!”
Tư Nhiên c.ắ.n đôi đũa của  với nụ  trong mắt.
Cuối tuần, Mạnh Điềm Điềm và  đến câu lạc bộ.
 vốn là  hòa đồng , chỉ trong một buổi chiều,    mối quan hệ sôi nổi với   trong câu lạc bộ.
Lúc đó  mới nhận  rằng quả thực  quá lâu    tham gia hoạt động tập thể.
Sự phấn khích  mất từ lâu  khiến  cảm thấy thư giãn.
Mạnh Điềm Điềm cũng  vui vẻ, cùng  cãi , trêu chọc cô , ước gì  thể kéo   cuộc  chuyện xuyên .
Buổi tối, Lâm Tư Nhiên đến đón  như lời   .
 mỉm  và vẫy tay chào tạm biệt    gặp. Đến lượt Mạnh Điềm Điềm,  tiến  ôm cô .
Cô   phân tâm, sợ hãi đến mức   run rẩy và phản ứng dữ dội.
Lúc   mới nhận  cô , mặt cô  trắng bệch.
"Sao ? Em thấy  khỏe  hả? Hạ đường huyết ?"  lo lắng hỏi.
Sau khi  những lời  ,   xung quanh  đều tập trung . Lâm Tư Nhiên cũng  tới, từ trong túi móc  kẹo: "  kẹo ở đây, em  cần ?"
Mạnh Điềm Điềm liếc  viên kẹo trong tay Lâm Tư Nhiên, ánh mắt dời  trong chốc lát, gượng : "Không ,   hạ đường huyết, nghỉ ngơi một lát là khỏe thôi."
“Em thực sự  chứ?”  đỡ cô   xuống chiếc ghế dài bên đường.
"Không  ,  nhiều  như ." Bạn cùng phòng của Mạnh Điềm Điềm  xuống đối diện , vẫy tay với  : "Em chỉ  nghỉ ngơi một lúc. Chị về . Bạn cùng phòng sẽ đến đón em ."
Nói xong, chúng  cũng  ở  lâu nữa, quan tâm vài câu  tất cả đều  về.
Thay vì   ký túc xá,  định qua đêm trong khách sạn với Tư Nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-khong-the-chay-tron/8.html.]
Anh  và  đến khách sạn mỗi tuần một .
Vốn dĩ   chút phản kháng với loại chuyện , vì  sợ đau và sẽ cảm thấy sợ hãi, nhưng     dịu dàng và tôn trọng , theo thời gian,   những  còn sợ hãi nữa mà còn bắt đầu mong đợi đến nó.
Tư Nhiên đang tắm,  đang   giường chơi điện thoại, đột nhiên Điềm Điềm gọi cho .
"Du Du, bây giờ chị đang ở ?"
  chút  hổ, mơ hồ : “Chị đang ở bên ngoài, thấy khỏe hơn ?”
"Em ...Ừm, chị ở một  ?"
"Lâm Tư Nhiên ở cùng chị ."   về phía phòng tắm: "   hiện tại   ở bên cạnh chị ."
Mạnh Điềm Điềm trầm mặc mấy giây: "Du Du,  thật cho em , Lâm Tư Nhiên đối xử với chị   ?"
 sửng sốt một lúc,  chút bối rối: "Sao đột nhiên hỏi chuyện ?"
Mạnh Điềm Điềm kỳ quái dừng  mấy giây: "Hắn hạn chế chị giao tiếp xã hội,  là ép chị  những điều chị   ..."
"Không,   ."   thể   nữa, nhanh chóng ngắt lời cô : "Anh  thực sự   với chị . Điều    tất cả đều rõ ràng ? Hôm nay em   ? Em  sốt ?"
Điềm Điềm  ngừng . Ngay khi  đang tự hỏi liệu cô   định chơi khăm   , giọng  ngập ngừng của cô  vang lên từ đầu bên  điện thoại: "Du Du, em nghĩ  hơn nên  với chị điều ... Em nghĩ Lâm Tư Nhiên    như . Anh  thực sự   chị mở rộng mối quan hệ với   “
 nghĩ đến thái độ của Lâm Tư Nhiên tuần , nhanh chóng phủ nhận: "Lâm Tư Nhiên chỉ lo lắng chị   ngoài một  sẽ  an ,     là   chị giao lưu với  khác. Em suy nghĩ nhiều quá đó ."
"Không,  đơn giản như ." Mạnh Điềm Điềm    nhanh trả lời: "Chiều nay khi   đến đón chị,   và em   ... Khi đó, chị  lưng về phía   mà  chuyện . Chị  thấy   đang trừng mắt  em  …"
“Không,  gọi là  chằm chằm, em   nên miêu tả thế nào... Chỉ là đây   kiểu  chằm chằm thông thường, cũng   tức giận lắm, nhưng em  thể cảm giác      hài lòng với em , nhưng   chẳng quan tâm chút nào, kiểu như,giống như..."
Giọng  của Mạnh Điềm Điềm càng ngày càng thấp: “Giống như   c.h.ế.t .”
Những lời  gần như thì thầm của cô  khiến  nổi da gà khắp .
"Em đang  cái gì ? Gần đây   em  quá nhiều tiểu thuyết kinh dị ?"  sờ sờ cánh tay nổi da gà, cố nhịn    c.h.ử.i rủa.
"Không thể là ảo giác!"Điềm Điềm  chút hưng phấn: "Chị cũng  Lâm Tư Nhiên,   trai, nụ  tự nhiên, ai  thấy cũng sẽ cảm thấy  thiện, dễ gần.  chiều nay khi em  thấy  ,   vẫn  như , nhưng ánh mắt    em cứ kỳ quái  thể tả .”
“Em  bao giờ  thấy   như  , lúc đó em  sợ hãi, thậm chí còn tự hỏi liệu   x.úc p.hạ.m   lúc nào ”
“Ngày Quốc khánh hôm  ,    đến hỏi địa chỉ của chị ? Thực  lúc đầu em cũng   đưa cho  , dù  thì em cũng mới  đến chuyện đó cách đây  lâu, em  tin tưởng   .    kiên trì, và   khăng khăng đến mức em cảm thấy thậm chí  chút mất bình tĩnh “.
“Vốn ban đầu em còn tưởng  quá nhạy cảm,   chỉ đang lo lắng cho chị thôi, nhưng  chiều nay… em đột nhiên   liệu   quá nhạy cảm  …”