Người Tình Trong Mộng - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-18 19:32:13
Lượt xem: 210
Đang ăn cơm, đột nhiên có điện thoại gọi đến, màn hình hiển thị là Từ Diễm.
"Hà An Nhiên."
Vừa bắt máy, đầu bên kia đã truyền đến giọng nói trầm thấp giàu từ tính của Từ Diễm. Hà An Nhiên không thể không thừa nhận giọng của Từ Diễm rất êm tai, không hổ là đại thần nổi danh trong ngành lồng tiếng.
"Anh tìm em có việc gì?"
"Không có việc gì thì không thể tìm em à?" Từ Diễm đè thấp giọng, nghe có chút cảm giác bi thương.
"Bớt làm bộ đi." Hà An Nhiên khịt mũi coi thường.
"Hà An Nhiên, em đúng là càng ngày càng không đáng yêu."
Hà An Nhiên không còn gì để nói, trước nay cô chưa từng là người đáng yêu.
"Em đúng là cái đồ không tim không phổi." Từ Diễm mắng.
"Có việc gì thì nói đi, không có gì thì em cúp máy đây."
Từ Diễm ở đầu bên kia bị ngữ khí của Hà An Nhiên làm giận quá hóa cười: "Em quá lạnh lùng."
Hà An Nhiên yên lặng trợn trắng mắt, không để bụng.
"So (Thì sao)?"
"Cũng chỉ có em mới dám đối xử với anh như vậy. Quên đi, không vòng vo với em nữa, vài ngày nữa anh về Bắc Kinh."
"Thu âm bên kia kết thúc rồi à?"
"Cũng gần, giờ đang làm vài việc cuối cùng."
Hai người nói chuyện phiếm một lát mới cúp điện thoại. Cúp máy xong, cơm cũng đã nguội, Hà An Nhiên không buồn ăn, tùy tay ném hộp cơm vào thùng rác.
"Từ Diễm?" Tôn Duyệt ngồi đối diện ngẩng đầu hỏi cô.
"Ừ." Cô gật đầu.
"Anh ấy tìm cậu làm gì thế?" Tôn Duyệt nói chuyện, giọng điệu đã thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-5.html.]
Hà An Nhiên mặt không đổi sắc, dường như đã thành thói quen: "Vài ngày nữa anh ấy về Bắc Kinh."
Nghe vậy, Tôn Duyệt buông hộp cơm, kéo ghế dựa lại chỗ cô, vẻ mặt thần bí nói: "Ồ, về Bắc Kinh à."
Hà An Nhiên nhìn cô ấy, không đáp.
"Nhiều năm như vậy. Nói thật, có một người ưu tú như Từ Diễm ở bên cạnh, cậu vẫn không có cảm giác gì à?"
"Cảm giác gì?"
Tôn Duyệt câm nín, người phụ nữ này đúng là thờ ơ.
"Cậu xem cậu có ngốc không, Từ Diễm là một người đàn ông rất tốt đấy, anh ấy đối xử với cậu tốt như vậy, cậu còn không mau nhét anh ấy vào túi..." Tôn Duyệt đưa bàn tay ra, sau đó nắm chặt lại.
"Từ Diễm chỉ xem mình là em gái thôi. Anh ấy không có tâm tư đó với mình đâu."
"Sao cậu biết không có?"
"Bọn mình chỉ là bạn thôi."
"Có người đàn ông nào mà lại vô duyên vô cớ làm bạn nhiều năm với một cô gái như vậy."
"Loại tình cảm này nếu có thì đã sớm có, sẽ không chờ đến bây giờ." Nói xong, Hà An Nhiên không để ý đến cô ấy nữa, xoay người làm việc của mình.
Tôn Duyệt nhìn bộ dạng nói mãi không thông của Hà An Nhiên, không còn lời nào để nói.
Thật ra nói đến việc quen biết Từ Diễm hoàn toàn là sự trùng hợp, năm nhất cao trung (lớp 10), sau khi cô và mẹ rời khỏi Bắc Kinh đã đến Tô Châu. Mà Từ Diễm là người Hà An Nhiên quen ở Tô Châu, nhà của hai người họ đối diện nhau.
Vừa đến Tô Châu, Hà An Nhiên trở nên rất trầm lặng, có lẽ là không quen với việc mỗi ngày không có Chu Duyên Xuyên cho nên không muốn nói chuyện với ai, ở trong trường học luôn một thân một mình.
Bởi vì nhà cô và Từ Diễm đối diện nhau, còn là đồng hương nên khó tránh khỏi việc tiếp xúc với nhau. Thường xuyên qua lại như thế, đương nhiên cũng dần quen thuộc, Hà An Nhiên và Từ Diễm học cùng trường, cho nên hai người từ từ quen thân với nhau.
Hà An Nhiên trầm lặng, Từ Diễm lại như ánh mặt trời thích nói chuyện. Anh ấy đối xử với Hà An Nhiên rất tốt, có gì ngon, có gì vui đều nghĩ đến em gái nhà bên. Nhưng cũng chỉ quen nhau ngắn ngủi nửa năm, lúc Hà An Nhiên lên năm hai cao trung (lớp 11) lại cùng mẹ rời khỏi Tô Châu, vốn cho rằng sẽ không có cơ hội gặp lại, nhưng có một số việc giống như là trời cao đã định, vậy mà hai người họ cùng đậu vào một trường đại học.
Lúc cô vào đại học, Từ Diễm đã là nhân vật làm mưa làm gió trong trường, bề ngoài tốt, vóc dáng cao ráo, còn biết chơi bóng rổ, quan trọng nhất chính là giọng nói chiếm ưu thế của anh, thật sự là vô cùng êm tai.
Lúc học đại học, anh ấy là trưởng khoa phát thanh, lại còn là một DJ trong quán bar. Mỗi ngày vào giữa trưa giọng của anh sẽ vang vọng trong cả trường học, cũng khiến anh bị toàn bộ nữ sinh trong trường theo đuổi.
Còn chưa tốt nghiệp đại học anh đã được nhận vào phòng làm việc nổi danh trong giới thu âm – "Tuyệt Tế", ở "Tuyệt tế" lại như cá gặp nước, phía sau không biết có bao nhiêu là fan.
Khi Hà An Nhiên học năm nhất, Từ Diễm đã là sinh viên năm hai. Từ Diễm vẫn trước sau như một chăm sóc cô, tuy rằng hai người khác cấp, ngay cả chuyên ngành cũng không giống nhau, nhưng chuyện gì Từ Diễm cũng có thể thay cô suy xét rất chu đáo.