Người Tình Trong Mộng - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-07-26 19:30:27
Lượt xem: 129
Tống Trân thấy Chu Duyên Xuyên nhìn chằm chằm tờ báo không nhúc nhích, hiển nhiên tâm tư căn bản đã không nằm trên tờ báo, dường như là đang suy nghĩ gì đó. Cô không dám quấy rầy anh nên dời ánh mắt về nơi khác, dù sao thì sau khi anh hỏi về chuyện của An Nhiên thông qua cô, lòng cô đã buông xuống rồi.
Nghĩ như vậy, cô còn thấy ngại vì mình lại có ý nghĩ kia, cô thật sự phải xin lỗi, như thế này là không tôn trọng anh.
“Anh Chu, cho em xuống chỗ này đi.” Tống Trân nhìn bên ngoài cửa sổ, qua ngã rẽ này là công ty của hai người họ. Công ty nhiều người như vậy, nhiều người nhiều miệng, để người ta nhìn thấy thì sẽ dẫn đến một đống chuyện phức tạp.
“À, ừ.” Chu Duyên Xuyên gật đầu.
“Vậy anh Chu, anh Lưu, hẹn gặp lại.” Chào hỏi qua, Tống Trân trang bị võ trang hạng nặng [1] xong rồi trực tiếp xuống xe.
[1] Có thể ý tác giả ở đây là khẩu trang, mũ nón để che mặt. Cho dù có là tiểu hoa tuyến hai thì vẫn bị cẩu tử chú ý như thường, không ngụy trang mới là lạ ^^.
Tống Trân cố tình chờ xe của Chu Duyên Xuyên vào gara công ty xong, cô mới đi đến công ty. Cô lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy vẫn chưa thể nổi tiếng, việc này liên quan rất lớn đến tính cách của cô. Ngay cả Mục Phinh Đình cũng nói tính cách giống cô không hợp để sinh tồn trong giới giải trí, nhưng cô không để bụng, cô chỉ thuần túy thích đóng phim mà thôi.
Sau khi vào công ty, Tống Trân đến văn phòng của Mục Phinh Đình.
“Tống Trân, em đến rồi.”
“Vâng.”
“Lại đây ngồi.”
“Chị xem buổi họp báo hôm nay rồi. Biểu hiện không tồi, không đoạt nổi bật của diễn viên chính, cũng không làm người khác bỏ qua em. Em phải bắt được cơ hội lần này, nỗ lực thật tốt, có thể hợp tác với Chu Duyên Xuyên và mấy vị lâu năm kia, cho dù không nổi tiếng thì cũng có không ít lợi ích, hiểu chưa?"
“Em hiểu mà, cảm ơn chị Phinh Đình.”
“Đúng rồi, vừa rồi chị gọi Tiểu Trương đi đón em, sao em không cần cậu ấy đưa?”
Tống Trân sửng sốt, do dự không biết có nên nói chuyện Chu Duyên Xuyên cho Mục Phinh Đình không. Nhưng ngẫm nghĩ lại, Mục Phinh Đình là một người nhiều mưu mô, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.
“Không có gì, vốn cũng không quá xa, em chỉ muốn một mình một lát.”
Mục Phinh Đình không hoài nghi lời của cô, duỗi tay vỗ bả vai cô nói: “Được, chị biết rồi. Hôm nay về sớm nghỉ ngơi đi, không mấy ngày nữa phải quay phim rồi, lúc đó chị đi đón em.”
“Vâng, cảm ơn chị Phinh Đình, em về trước.”
“Đi đi.”
...
“Không biết bao nhiêu nữ minh tinh muốn gây ra scandal với cậu, như Tống Trân thật đúng là hiếm lạ.”
Chu Duyên Xuyên cười: “Có thể làm bạn với An Nhiên thì nhất định sẽ không giống người khác rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-21.html.]
Lưu Miễn không còn lời nào để nói, đây không phải là biến tướng để khen Hà An Nhiên sao?
“Cô bé này, nỗ lực thì nổi tiếng tuyệt đối không phải là vấn đề.”
Chu Duyên Xuyên không nói chuyện, nhưng lời Lưu Miễn nói anh cũng không phủ định.
Một đường vào công ty, không ít người mới chào hỏi anh, ai cũng cung kính gọi “Anh Chu.” Mà trên mặt anh từ đầu đến cuối cũng mang theo nụ cười mỉm ôn hòa, chào hỏi cùng những người đó.
Chu Duyên Xuyên là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của công ty. Giá trị con người cao, danh tiếng lớn, thế nhưng lại không hề kiêu căng phách lối, đối với tiền bối thì cung kính lễ phép, đối với hậu bối thì kiên nhẫn chỉ đạo, đối đãi với ai cũng ôn hòa tôn trọng, ngày thường xử sự cũng rất khiêm tốn, cho nên nhân phẩm của anh luôn được khen ngợi trong giới.
Lưu Miễn nhìn Chu Duyên Xuyên, không khỏi cảm khái. Anh thấy được Chu Duyên Xuyên từ một người lạnh lùng không thích cười dần đã trở nên ôn hòa lễ phép lại khiêm tốn, rõ cách để sinh tồn trong giới giải trí hơn bất cứ ai.
“Duyên Xuyên, cậu thật sự thay đổi rồi.” Lưu Miễn vui mừng nói.
“Em chưa từng thay đổi, chỉ có thể nói ở trong cái giới này lâu quá rồi, càng ngày càng thích ứng mà thôi.”
Lưu Miễn sửng sốt.
Chỉ là càng thêm thích ứng với giới giải trí mà thôi?
Sau một lúc lâu, anh không thể không thừa nhận, lời Chu Duyên Xuyên nói là chính xác. Khí chất của một người rất khó thay đổi, Chu Duyên Xuyên dù tỏ ra bình dị dễ gần nhưng cũng không che dấu được sự xa cách thẩm thấu trong xương cốt của anh.
...
Ra khỏi công ty, Chu Duyên Xuyên nói với Lưu Miễn mình về trước để nghỉ ngơi, anh một mình lái xe về nhà, nhưng cũng không về chung cư của anh mà là về Chu gia. Đêm qua anh nhận được điện thoại của Triệu Ức Từ gọi anh hôm nay về ăn cơm.
Đã hơn hai tháng anh không về nhà ăn cơm, hơn nữa mấy ngày nữa anh phải đi Hoành Điếm, bận bịu đã lâu rồi.
Lúc anh đến nơi là đã hơn bảy giờ tối, Chu Lễ Kiến mở cửa.
“Bố.” Chu Duyên Xuyên vừa đổi dép lê vừa gọi ông.
“Ừ.” Chu Lễ Kiến gật đầu, sau đó xoay người ngồi trên sô pha tiếp tục xem báo của ông.
Triệu Ức Từ bận rộn nấu ăn trong phòng bếp, nghe thấy tiếng mở cửa liền nhô đầu ra: “Con trai, về rồi à.”
“Mẹ, cơm sắp xong chưa?” Chu Duyên Xuyên hỏi.
“Sắp rồi.” Triệu Ức Từ cười nói.
Chu Duyên Xuyên “vâng” một tiếng, sau đó ngồi đối diện Chu Lễ Kiến, vươn tay lấy một tờ báo khác trên bàn trà.
Triệu Ức Từ nhìn hai bố con ngồi đối diện trên sô pha, không nói một lời, chỉ xem báo của mình thì không khỏi lắc đầu. Hai người này, không biết là muốn giận dỗi đến khi nào.