Anh thở phào nhẹ nhõm, đặt lên trán  một nụ hôn  vội vã rời . Cửa  đóng ,  liền cầm lấy hộp nhẫn, ném thẳng  thùng rác.
Tiếng va chạm kim loại vang lên khô khốc.
Màn hình điện thoại sáng lên, là tin nhắn từ Dư Tư Duyên: "Tra  ! Tên khốn Trình Cảnh Du đúng là đang tìm cách chuyển nhượng tài sản trong thời gian hôn nhân!"
 cầm điện thoại gọi cho cô : "Giúp tớ một việc cuối...  xét nghiệm ADN giữa Trình Cảnh Du và Tiểu Hạo."
Nửa đêm,    một cơn đau xé ruột đánh thức.
Cơn đau   ập đến như một cơn sóng thần, dữ dội và tàn bạo  từng , như thể  một bàn tay sắt đang vặn xoắn lục phủ ngũ tạng của .
 co quắp   giường, mồ hôi lạnh thấm đẫm tấm áo ngủ, tay bấu chặt lấy ga giường đến trắng bệch.
Khi  mò  chiếc điện thoại, tầm mắt  nhòe  từng đợt.  run rẩy bấm  cấp cứu, định gọi thêm cho  trai thì ngón tay  vô tình lướt trúng  của Trình Cảnh Du.
"Cảnh Du đang tắm."
Giọng  uể oải của Tô Nhu An truyền đến, lạnh lẽo và xa lạ, nền là tiếng nước chảy rào rào.
"Có chuyện gì ?"
Một cơn co thắt dữ dội nữa  ập tới, khiến  bật  một tiếng rên  thể kìm nén.
"Giả vờ đáng thương với Cảnh Du thì còn  tác dụng, chứ với  thì vô ích thôi." Giọng cô  đột ngột trở nên sắc như dao.
"Nói thật cho cô , nếu năm đó   nhà họ Lục phản đối, thì  đường đường chính chính gả cho Cảnh Du, đáng lẽ  là ."
Tiếng nước trong phòng tắm dừng , giọng Trình Cảnh Du mơ hồ vọng : "Sao  em?"
"Không  gì..." Giọng Tô Nhu An ngay lập tức trở nên dịu dàng như rót mật. "Chỉ là một cuộc gọi rác thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-duoi-mac-chi-dau-bi-kich-cua-ke-bi-lua-doi/6.html.]
Cuộc gọi  dập tắt. Âm thanh tút tút kéo dài trong căn phòng tĩnh lặng vang lên như một bản án tử, chôn vùi chút hy vọng cuối cùng của .
 cố gắng gượng dậy, và   cảm nhận  một dòng m.á.u nóng hổi đang trào  từ giữa hai chân, nhỏ giọt xuống sàn nhà lạnh lẽo.
"Dọa sảy thai,  lập tức nhập viện để giữ thai."
Giọng  của bác sĩ lúc gần lúc xa, như vọng về từ một thế giới khác.
   chiếc giường siêu âm lạnh ngắt, mắt dán chặt  màn hình đang hiển thị một đốm sáng mờ ảo – con … vẫn còn  nhỏ.
"Có giữ   bác sĩ?"   thấy tiếng  vang lên, khàn đặc và xa lạ.
Bác sĩ khẽ thở dài: "Bây giờ mới  lo lắng ? Mang trong  một sinh mệnh mà   giữ gìn sức khỏe ?"
"Nếu  giữ ... thì bỏ  cũng .  và đứa bé ,  lẽ  hết duyên ."
Lúc y tá tiêm thuốc an thai, điện thoại trong túi  liên tục rung lên. Là Trình Cảnh Du.
"Như Khánh, em đang ở ? Sao    ở nhà?"
"Bệnh viện trung tâm thành phố."  bình thản đáp lời. "Khoa sản."
Đầu dây bên  bỗng chốc im lặng đến nghẹt thở.
"Em...  thai ?" Giọng       đổi.
"Vừa mới phát hiện."  khẽ đặt tay lên phần bụng  vẫn còn phẳng lì của .
Nửa tiếng , Trình Cảnh Du vội vã chạy đến bệnh viện.  liếc thấy bên tai   vẫn còn vương một vết hôn mờ.
Anh  nhẹ nhàng đặt tay lên bụng , ánh mắt rạng rỡ như một đứa trẻ  nhận  quà: "Như Khánh, chúng  sắp  con ."
  chút biểu cảm, gạt tay   . "Tránh ."