Chiều đến, ngay khi tan , Khương Lệ Na liền đón taxi về nhà, tắm gội, trang điểm đến nhà hàng Sunset.
Lúc ở công ty, cô tìm hiểu sơ về Lưu Anh Bằng qua các thông tin đăng tải mạng và nhận thấy cũng khá nhẹ nhàng, kênh kiệu tự mãn như một thừa kế khác.
- Chào cô Khương Lệ Na. – Lưu Anh Bằng vội dậy và đưa tay khi thấy cô đẩy cửa bước .
- Chào , xin , đường kẹt xe nên đến muộn. – Cô nắm lấy tay , khẽ .
- Không . Mời cô .
Khương Lệ Na hít một thật sâu và xuống, đó nhận lấy menu từ tay Lưu Anh Bằng và gọi món. Cô cảm thấy khá yên tâm vì trông lịch thiệp, ưu tiên phái , bảo cô gọi gì thì ăn cái đó.
Bữa tối diễn khá nhẹ nhàng với vài câu chuyện hài hước. Và khi Khương Lệ Na đề cập đến vấn đề cần giúp đỡ thì cũng gật gù, bảo cô hãy cứ thoải mái dùng bữa cùng , sáng mai mới bàn tới chuyện công việc vì về công việc ngay lúc , mang áp lực những giây phút thư giãn một ngày tất bật.
- xin phép ngoài điện thoại. – Cô vội khi thấy màn hình hiển thị tên Hà Chấn Đông.
- Ừ, cô cứ tự nhiên. – Lưu Anh Bằng gật đầu, dịu dàng.
Ngay khi cánh cửa đóng , gương mặt thư sinh hiền lành bỗng chốc đổi, trở nên đểu giả. Lưu Anh Bằng nhanh chóng lấy trong túi một gói bột nhỏ và hòa ly rượu của Khương Lệ Na.
Hắn Khương Đức Sương hết thời , việc vực dậy Kim Thế vốn dĩ là thể, cho dẫu hôm nay bế con gái ông lên giường thì ông cũng dám kêu lên .
Lúc , trong nhà vệ sinh, Khương Lệ Na vô cùng lúng túng khi Hà Chấn Đông yêu cầu cô công ty gặp gấp vì chuyện cần trao đổi. Rõ ràng hết giờ việc , tư bản cũng nên ác như thế chứ.
- Tổng giám đốc, cứ trao đổi qua điện thoại ạ, đang bận, thật sự thể tới đó . – Cô khổ sở lên tiếng.
- Được, cô đang ở , tới gặp cô, trao đổi nhanh sẽ về.
- À, nhà hàng.. nhà hàng Sunset gần Hoa Vinh.
Nói xong, cô cúp máy, thở phào. Cũng chỉ là trao đổi hai ba câu thôi, đến lúc tới, cô vờ xin phép Lưu Anh Bằng ngoài điện thoại là mà.
Cô thở dài lấy son phấn dặm , cô cảm thấy nhan sắc xuống dốc phanh chỉ mấy ngày.
Về phần Hà Chấn Đông, ngay khi cô địa điểm, liền lao như bay xuống bãi đỗ xe và phóng thật nhanh đến nhà hàng Sunset.
Ban nãy, tan cô, về đến nhà thì chợt nhớ bảo cô gởi email file tài liệu từ máy tính của Trần Triệu Thu cho nên tức tốc văn phòng chứ đày đọa cô như đặc quyền mà cấp thể đối xử với cấp , chính xác là đối với trợ lý cận.
Và phát hiện lịch sử tìm kiếm máy tính, đó chính là thông tin về Lưu Anh Bằng, nhớ đến chuyện lúc trưa cô cứ cắm cúi nhắn nhót với ai đó thái độ lấm lét như thể sắp ăn trộm khi với rằng cô lấy thức ăn trưa nên linh cảm bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-50-cuu-my-nhan-2.html.]
Kim Thế là con nợ lớn của ngân hàng NA và nếu cô gặp riêng cái tên ngụy quân tử đó thì chuyện gì sẽ xảy chứ?
Lúc Khương Lệ Na , Lưu Anh Bằng đón cô bằng một nụ rạng rỡ khiến cô cảm thấy an tâm, cô còn sợ sẽ giận vì cô lâu quá.
- Cô ? Sắc mặt của cô..
- À, chắc tại ăn nhiều mà uống nhiều rượu quá nên khó chịu. – Cô vội chống chế khi Lưu Anh Bằng hỏi.
- Vậy tranh thủ ăn thêm , nào.
Lưu Anh Bằng nhanh nhảu lấy thức ăn bỏ bát cho cô. Cũng may là cô bận ăn nên ly rượu thuốc vẫn còn y nguyên.
Lưu Anh Bằng càng cô thì dục vọng trong càng dâng cao. Dáng dấp cân đối, béo, gầy cùng làn da trắng non như da em bé của cô khiến cứ nôn nao, nhanh chóng chiếm đoạt cô. Hắn ngại để cô l..m t.ì.n.h nhân và chăm sóc cô nếu cô đồng ý.
- Nào, cạn ly. – Hắn nâng ly rượu lên vì thể chờ thêm nữa.
- À, .
Cô vội lấy khăn lau miệng cầm lấy ly rượu. Thế nhưng, khi cô kịp uống thì cánh cửa đột ngột mở tung và lao ai xa lạ, chính là Hà Chấn Đông. Cô tròn mắt ngạc nhiên vì cứ nghĩ khi đến, sẽ gọi cô gặp riêng.
- Tổng.. tổng giám đốc. – Cô run run lên tiếng.
- Đi thôi. – Anh nắm lấy tay cô, toan kéo .
- À, chào tổng giám đốc Hà, quý hóa quá, ngờ gặp ở đây, thể mời một ly rượu .
Nghe Lưu Anh Bằng lên tiếng, Hà Chấn Đông mới nhận hấp tấp. Dù gì thì vẫn gì cô cả, thể phớt lờ mà kéo cô .
- À, chào phó tổng Lưu, ngại quá, việc gấp cần bàn với trợ lý của . xin phép đưa cô .
Dứt lời, tiện tay lấy ly rượu tay Khương Lệ Na, chạm ly rượu tay Lưu Anh Bằng ngửa cổ uống cạn.
Hành động khiến cả cô và Lưu Anh Bằng sửng sốt. Anh uống quá nhanh, khiến Lưu Anh Bằng kịp cản. Hắn chuốc thuốc cô gái chứ chuốc thuốc chứ.
- Ôi, tổng.. tổng giám đốc Hà.. - Hắn lắp ba lắp bắp.
- Sao ? – Hà Chấn Đông nheo mắt, hỏi.
- À, .. uống nhanh quá.