Người Tình Cũ Dấu Yêu - Chương 135: Người Giống Người - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-12 03:47:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm qua, ngày tới, khi ánh bình mình vừa ló dạng, Hà Chấn Đông rời nhà, lái xe đến công ty. Ngay khi bước vào sảnh chính, Trần Triệu Thu đã tiến đến, giúp xách cặp ́p. Hắn vui vẻ thông báo với rằng vừa thấy cô con gái của Mỹ Liên đến để phỏng vấn cho vị trí tiếp tân.
Tuy Khương Lệ Na bỏ trốn nhưng Hà Chấn Đông vẫn thuê Mỹ Liên đến căn nhà mà đứng tên sở hữu giúp trong coi, dọn dẹp. Vốn dĩ ̣nh khi kết hôn, sẽ dọn đến đó sống nhưng rốt cuộc mọi chuyện diễn như kế hoạch.
- Cuộc họp bắt đầu lúc mấy giờ? – Hà Chấn Đông phớt lờ thông tin được cung cấp, lên tiếng hỏi.
- Chín giờ ạ.
Thang máy nhanh chóng đưa hai người đàn ông lên tầng cao nhất. Vì là thang máy có vách bằng kính trong suốt nên Hà Chấn Đông dễ dàng nhìn thấy khung cảnh bên ngoài. Và khi hình ảnh cô gái thắt hai bím tóc, mặc chiếc váy trắng đơn giản lọt vào mắt , cứ tưởng mình đang nằm mộng.
- Lệ Na, là cô ấy đúng ? – Anh hạ điện thoại xuống, sang hỏi Trần Triệu Thu.
Tên trợ lý liền nhìn theo hướng tay sếp và hắn nhanh chóng nhận cô gái mà đang đề cập đến chính là cô con gái ̀i giỏi của Mỹ Liên. Sáng nay, hắn thấy cô đứng ở chốt bảo vệ nên ghé đến hỏi han mấy câu vì thấy cô khá đáng yêu và quan trọng là gương mặt cô có vài phần giống ánh trăng sáng trong lòng của sếp.
- Đó là Liên Hoa ạ, con gái của Mỹ Liên. – Trần Triệu Thu đáp.
Chút hụt hẫng len lỏi vào trái tim vừa kích động mạnh của Hà Chấn Đông. Anh có bị cận thị nhưng vì nhớ nhung Khương Lệ Na quá thành thử nhìn gà hóa cuốc. Dáng dấp đó giống cô gái ấy thời thanh xuân, giống Khương Lệ Na của hiện ̣i, Khương Lệ Na của hiện ̣i cần tình yêu của .
Tại hai lần cô theo đuổi , cô đều thành công khiến đổ, còn khi theo đuổi cô, cô lại giống như một khúc gỗ vô cảm như vậy?
Cuộc họp bắt đầu lúc chín giờ nên trong khoảng thời gian này, Hà Chấn Đông và Trần Triệu Thu tranh thủ xử lý các hồ sơ đang chất cao như cái núi nhỏ trước mặt.
Hà Chấn Đông khổ thì Trần Triệu Thu cũng sung sướng, vị trí phó tổng giám đốc vẫn được bổ nhiệm cho ai, đang trống hoác nên những hồ sơ cần lãnh đạo cấp cao phê duyệt đều đổ về cái văn phòng nhỏ bé này.
- Hay là bổ nhiệm cậu làm phó tổng nhé. – Hà Chấn Đông vừa ký vừa đề nghị.
Trần Triệu Thu như thể có tiếng sét đánh bên tai. Hắn có nằm mơ cũng bao giờ mơ tới chiếc ghế nóng ấy và cũng có nhu cầu mơ tới nó.
Đúng là hắn theo Hà Chấn Đông đã lâu, chuyên môn, nghiệp vụ và kinh nghiệm cũng đủ xài nhưng bảo hắn thế vị trí của Hà Chấn Kiệt thì đúng là đề cao hắn quá.
- Sếp tha cho em . Em đủ năng lực . – Hắn méo mặt, vội vàng từ chối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/chuong-135-nguoi-giong-nguoi-1.html.]
- Người mong được thăng chức, còn cậu bị thế hả? Cậu nên giúp đỡ chứ. – Hà Chấn Đông chau mày, lộ rõ vẻ bất mãn.
- Thì sếp cứ cho em ngồi yên ở đây, em vẫn giúp sếp xử lý hồ sơ được mà.
Hà Chấn Đông lắc đầu, bất lực trước tên trợ lý mà mình tự tay chọn lựa, hắn giống con cún con bám người. Thật , muốn bổ nhiệm hắn vì tin tưởng vào năng lực cũng như nhân cách của hắn.
Mang lấy chức danh phó tổng giám đốc, hắn có thể giúp họp hành, gặp gỡ các đối ́c và quan chức, chứ ai lại bảo trợ lý tổng giám đốc chủ trì cuộc họp bao giờ. Không phải trong trường hợp nào trợ lý cũng có thể thế sếp của hắn.
Liếc nhìn đồng hồ, thấy còn hai mươi phút nữa mới đến giờ họp, Hà Chấn Đông đứng dậy, rời khỏi phòng. Ngày Khương Lệ Na đến tập đoàn để xin việc, biết và kịp nhìn thấy dáng vẻ khi trả lời phỏng vấn của cô. Lúc này, đột nhiên muốn nhìn cận mặt cô gái có dáng vẻ hao hao cô.
Và khi bước chân dừng lại bên ngoài phòng phỏng vấn thì vừa tới lượt Liên Hoa ngồi xuống chiếc ghế đối diện ba nhân viên phụ trách đặt câu hỏi.
Qua hết năm phút, khi thấy mọi người đã ngừng đặt câu hỏi, Hà Chấn Đông mới tiến vào. Anh phải công nhận là khi nhìn trực diện, cô gái này giống người nắm giữ trái tim đến năm mươi phần trăm chứ ít.
Anh đã từng muốn Khương Lệ Na mãi trẻ trung, tràn đầy sức sống, tươi vui như thế này nhưng cuối cùng, cô cũng đổi theo quy luật của thời gian, có chăng, chỉ tình yêu dành cho cô là bao giờ đổi.
- Chào chủ tịch. – Ba nhân viên đồng loạt đứng lên, cúi đầu chào .
- Chào chủ tịch. – Liên Hoa cũng vội vàng bắt chước họ.
Tuy đã thấy hình ảnh của các bài báo nhưng khi mặt đối mặt, Liên Hoa phải công nhận rằng bên ngoài, đẹp trai, nam tính, lịch lãm, quyến rũ hơn các bức ảnh đã qua xử lý đó.
Tuy mẹ cô làm giúp việc cho nhưng cô từng gặp trực tiếp dù rằng đã nhiều lần ghé qua ngôi nhà ấy. Mẹ cô nói sống ở đó mà sống chủ yếu ở phòng tổng thống trong khách sạn Gold và biệt thự của nhà họ Hà.
- Có qua ? – Anh hỏi.
- Một ứng viên xuất sắc ạ. – Trưởng ban phỏng vấn lên tiếng trả lời.
Hà Chấn Đông gật đầu hài lòng rồi xoay người rời . Liên Hoa ngẩn ngơ nhìn theo cái dáng người cao ́o, thẳng tắp của . Lúc trước, khi mẹ kể về hai người thừa kế của Hoa Vinh, cô đã ao ước khi tốt nghiệp, sẽ được vào làm việc ̣i tập đoàn này.
Cô cũng như bao nhiêu cô gái bình thường khác, ôm ấp giấc mơ được trở thành nàng Lọ Lem. Khi mẹ cô phải xin nghỉ việc ở nhà , cô đã rất hụt hẫng vì cảm thấy mất một sợi dây liên kết nhưng ngờ trời xui đất khiến thế nào mà bà lại lần nữa được thuê và thậm chí còn đồng ý đưa cô vào tập đoàn.
Dĩ nhiên, Liên Hoa biết rằng Hà Chấn Đông hề áp đặt nhân viên phỏng vấn phải cho cô trúng tuyển vào vị trí tiếp tân còn trống, chỉ bảo họ nếu cô vượt qua phỏng vấn thì cứ sắp xếp cho cô làm chân sai vặt ở phòng, ban nào đó để cô dần tích lũy kinh nghiệm.