Người Thầy Quỳ Gối – Tuyển Tập Án Sinh Tử 23 - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:35:11
Lượt xem: 128

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dường như câu đó chạm tới cô , cô lúng túng, lẩm bẩm: “Sao phụ ? Phụ cũng là do thầy cô dạy đấy chứ!”

 

“Không của phụ , là của thầy cô. Thầy cô dạy dỗ phụ cho , nên phụ mới tìm vấn đề với thầy cô.”

 

Chợt cô như thôi miên, lặp lặp : “Phụ , bộ là của thầy cô.”

 

Cảnh sát ân cần hỏi: “Cô Từ, cô chứ?”

 

lờ mờ tỉnh trả lời: “ , các còn việc gì nữa ?”

 

Cảnh sát thu dọn đồ: “Không còn gì nữa, cô nghỉ ngơi cho .”

 

13

 

“Rầm!” — Cánh cửa đóng sập .

 

từ trong bóng tối bước

 

Vân Phương , : “Cảnh sát bắt đầu nghi ngờ .”

 

gần như nghiến răng, ánh mắt chứa đầy oán hận: “Cô g.i.ế.c thì g.i.ế.c , còn để chứng cứ?”

 

hỏi: “Cô lo cho ? Sợ bắt ?”

 

thực sự đau lòng cho , trong mắt cô là sự thương xót đến quặn thắt.

 

, hỏi: “Nếu cô bắt , ?”

 

“Từ đó, cô sẽ tự do.”

 

vẽ cho cô một bức tranh tương lai:

 

“Cô sẽ thấy ánh sáng, cảm nhận ấm. Cô thể thoải mái ôm lấy làn gió xuân, lắng tiếng ve mùa hạ, lá thu rơi vàng, và chạm tuyết trắng mùa đông.

Cô sẽ mặc váy , nhảy múa trong gió; ôm cây đàn ghi- hát bầu trời xanh. Biết , cô sẽ gặp một đàn ông rạng rỡ, điềm đạm, dịu dàng. Anh sẽ yêu cô, trân quý cô như báu vật. Hai sẽ một đứa con thật đáng yêu.”

 

“Ba các cô sẽ cùng nắm tay dạo con đường rợp lá ngân hạnh vàng, những chiếc lá như những chiếc ô nhỏ xinh, che chắn gió mưa, ngăn dòng lạnh giá, nhưng bao giờ ngăn ánh nắng mùa thu.”

 

càng , cô càng lắc đầu: “ cần, tất cả những điều đó đều cần. chỉ cần cô. Đừng mà.”

 

định ôm , nhưng lùi một bước.

 

“Cô hận ? Là hủy hoại cuộc đời cô.”

 

vẫn lắc đầu: “Không cô. Mọi thứ của , do cô phá hủy.”

 

bước đến gần, ôm thêm nữa, nhưng lùi tiếp:

 

“Cô sợ ? giam cô, đ.á.n.h cô, c.h.ử.i cô, hành hạ cô.”

 

“Không thế,” - Cô - “ yêu cô. yêu cái sức mạnh đó của cô. G.i.ế.c bọn chúng . G.i.ế.c hết chúng .”

 

bật : “Ngốc thật.”

 

đưa con d.a.o cho cô : “G.i.ế.c . G.i.ế.c , cô sẽ tự do. G.i.ế.c , cô sẽ thoát khỏi tất cả.”

 

chỉ lắc đầu, nước mắt rơi lã chã, khẩn cầu: “Đừng rời bỏ . Đừng bỏ . Bây giờ chỉ còn cô thôi.”

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

14

 

lời, đúng là lời.

 

nổi cáu, hét mặt cô : " bảo cô g.i.ế.c !"

 

nắm chặt hai cánh tay cô , xoay thật mạnh, bắt cô ngoài cửa.

 

lệnh: "Từ Vân Phương, cô ngoài, chỉ khi khỏi đây, cô mới thể  bắt đầu cuộc đời mới."

 

dùng hết sức đẩy cô .

 

chống trả quyết liệt, cô gào lên: "Đừng, .”

 

"Hạ Bình, cứu em.”

 

"Hạ Bình, em đau quá, đau khổ quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-thay-quy-goi-tuyen-tap-an-sinh-tu-23/chuong-6.html.]

 

: "Chỉ khi cô khỏi đây, cô mới thấy Hạ Bình của cô.”

 

"Các từng mặn nồng, cô tìm ? Nhìn kìa, đang vẫy tay gọi cô, bảo cô tiến về phía .”

 

"Nhanh lên, chạy về phía .”

 

"Nhanh lên, g.i.ế.c , cô sẽ ôm ."

 

Những hình ảnh về Hạ Bình như thổi bùng lên ý chí trong lòng cô .

 

Sức lực của cô bùng nổ, cô , giật lấy con d.a.o tay .

 

Ánh mắt cô chằm chằm .

 

khen ngợi: " , là đó, vì , vì yêu, báo thù , g.i.ế.c ."

 

cầm d.a.o bước về phía , nhưng cứ chần chừ tay. 

 

cố tình chọc tức cô : "Đồ nhát, đồ yếu đuối."

 

khuyến khích: "Cố lên một chút."

 

tiến run run môi : "G.i.ế.c là sai.”

 

"G.i.ế.c là sai, nhưng tự vệ chính đáng thì đúng."

 

thế nữa, quất cô đến tả tơi: "Chống ! Hãy lấy dũng khí mà đối mặt với bất công và tội ác, để linh hồn cô thét lên, cho điều bất công, sai trái, vô lý và vô đạo gặp quỷ dữ !"

 

Bị kích động dữ dội, cuối cùng cô phản kháng. Cô tay một nhát, d.a.o cứa trúng động mạch chủ của .

 

giơ d.a.o lên, chích thẳng tim , nhát thứ nhất còn do dự, nhưng nhát thứ hai trôi chảy hơn.

 

: " sẽ dũng cảm, sẽ phản kháng."

 

Nói òa : ", nhưng..."

 

hỏi: " gì?"

 

"Thế nhưng vì thấy cô c.h.ế.t, buồn đến thế?”

 

"Nói mau , cô nhốt ở đây là để bảo vệ , mau ."

 

Cuối cùng, cô lệnh cho , như thể cô hóa thành chủ nhân của .

 

Quả ! Thế giới ngoài quá hiểm ác, trốn trong nhà vẫn an hơn.

 

"Từ Vân Phương, là ai?"

 

Mặt đầy máu, tinh thần lảo đảo .

 

đáp: " là Từ Vân Phương, còn cô là ai?"

 

"Tên cô nhớ , nhưng sẽ nhớ mãi tên cô."

 

sắp c.h.ế.t.

 

Lần , đến lượt nhốt cái hộp đen .

 

"Tạm biệt. gặp , từ nay, cũng sẽ gặp cô nữa."

 

lúc đó, cửa xô mở.

 

Cảnh sát ập , khống chế con d.a.o tay cô .

 

thét: "Cô Từ, cô đang gì?"

 

"Cô đang ?"

 

la: "Nhanh đưa bệnh viện!"

 

bồng lấy cơ thể , vội vã chạy xuống lầu.

 

Không lâu tiếng xe cứu thương, Vân Phương cạnh , lạnh lùng : "Sao cô vẫn c.h.ế.t?"

 

Loading...