Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 785

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 12:04:41
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chị… gian của chị rốt cuộc lớn đến mức nào ??” Cậu cẩn thận hỏi.

5102 cũng vài sở hữu dị năng gian, nhưng diện tích gian của họ chỉ vài mét vuông, lớn nhất cũng chỉ 100 mét vuông.

Không gian thể chứa cả máy bay, dám nghĩ đến! Không gian lớn như thì chứa bao nhiêu vật tư…

Nếu cẩn thận vỡ vật tư, chẳng sẽ hai khán giả may mắn đập c.h.ế.t ngẫu nhiên ?

“Chưa đo.” Lục Sanh thành thật trả lời.

Cô thật sự đo! gần đây theo hệ thống nâng cấp, gian của cô dường như lớn thêm một chút…

“Có thể thu cả tàu sân bay đó mang ?” Mẫn Cảnh Nhân tò mò hỏi tiếp.

“Lần thử.”

“?!”

Ánh mắt của Lục Sanh lấp lánh những vì .

Mẹ ơi, con gặp nữ thần gian !

Do băng tan chảy diện rộng, khu vực xung quanh dấu hiệu sa mạc hóa rõ rệt, chỉ là vùng đất mới hình thành do các mảng lục địa va chạm nên lồi lõm, vất vả.

Môi trường xung quanh giống như đầm lầy, diện tích đất liền đồng đều, khắp nơi đều những hồ nước và vũng nước lớn nhỏ, xa hơn nữa là đường chân trời biển mênh m.ô.n.g vô bờ.

Địa lý phức tạp và khắc nghiệt.

Để càng ít gây chú ý càng , Lục Sanh và chọn cách bộ xuyên qua khu vực quân đội liên hợp kiểm soát.

Tuyền Lê

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-785.html.]

Sau hai giờ bộ liên tục, Mẫn Cảnh Nhân dẫn ch.ó tìm chỗ giải quyết nhu cầu cá nhân, những còn tạm thời ở nghỉ ngơi.

Trương Hiểu Quyên tràn đầy năng lượng, chịu yên, dẫn Hàn Nhị dạo xung quanh, hy vọng thể thu thập một hạt giống thực vật mới.

Với phòng thí nghiệm ngày càng thiện, Lục Sanh đặc biệt sắp xếp hai giáo sư thực vật học để cải thiện các giống cây hiện . Chỉ cần hạt giống mới là thể lai tạo những cây con ưu việt hơn.

, mỗi đến một địa điểm mới, Hàn Nhị sẽ lập tức tìm kiếm những loài thực vật đặc trưng của địa phương để phong phú thêm kho dự trữ hạt giống của .

“Này! Đang gì đấy!”

Hai đang xổm đất lục lọi thì đột nhiên một giọng nam trung niên mang âm hưởng địa phương vang lên từ phía .

Trương Hiểu Quyên theo bản năng đầu , chỉ thấy một đàn ông trung niên mặc đồng phục, ướt sũng, sấp bên hồ, chỉ lộ nửa .

Người đàn ông hơn ba mươi tuổi, nửa vẻ cường tráng, bộ đồng phục đang mặc giống áo khoác vải.

“Các cô là mới đến ?” Người đàn ông nhiệt tình, giọng đầy nội lực, khỏe mạnh hơn Mẫn Cảnh Nhân nhiều.

“Chỗ khá phức tạp, mới đến thì cẩn thận một chút, đừng tùy tiện mấy cái trại bên đường, khi là lũ nước ngoài khốn kiếp đấy.”

Nghe thấy âm hưởng quê nhà quen thuộc, Trương Hiểu Quyên bớt cảnh giác hơn một chút, “Cảm ơn nhé, chúng sẽ chú ý.”

“Các cô ăn trưa ? bắt mấy con cá, nếu chê thì ăn chung một chút nhé?” Người đàn ông trung niên giơ tay lên khỏi mặt nước, trong lòng bàn tay nắm hai con cá sống béo mập.

“Nghe giọng là đồng hương , hiếm khi gặp cùng quê, đừng khách sáo với .” Người đàn ông sảng khoái, “Con cá ăn giống cá nước lạnh quê lắm, thịt ngọt, chúng món lẩu nồi sắt , ngon bá cháy bọ chét.”

Trương Hiểu Quyên từ khi rời quê hương ít khi ăn cá nước ngọt, bởi vì chỉ cá nước ngọt quê nhà mới tanh, cá nước ngọt ở các thành phố khác đều tanh đến mức khó nuốt.

Giờ đồng hương nhiệt tình giới thiệu, lập tức nuốt nước bọt.

vì giữ kẽ, vẫn từ chối lòng của lạ, “Cảm ơn trai, chúng tự mang đồ ăn .”

“Còn ngại ? Vậy tự bắt hai con về ăn thử , cá qua đây là hết, còn .” Người đàn ông vẫy tay, chút tiếc nuối, giả vờ chuẩn lên bờ, “Với nhà còn khách sáo gì nữa.”

Loading...