Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 783

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-10 11:23:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Sanh thành thạo buộc mấy con heo thành một chuỗi, ung dung về phía khu an .

Nghe đối thoại, nhóm mới đến trại, hẳn là tham gia thả chuột truyền dịch bệnh.

Thời tiết bão cát, mỗi ngày quét dọn đường phố là một công trình lớn, lãng phí nhân lực vật lực. Nhìn thấy cô bé ngọt ngào thể khống chế cát, Lục Sanh lập tức quyết định nhất định thu nạp máy quét dọn .

Chuyên nghiệp hóa, luôn tỏa sáng và cống hiến trong lĩnh vực phù hợp với !

Dắt heo về khu an , Triệu Mộc Gia chỉ con heo tóc xoăn ngạc nhiên hỏi, "Không giống giống loại trong nước."

"Nghe thịt heo nước ngoài khó ăn, dai tanh."

"Chúng mang về gì?"

Nghe sắp ăn thịt, mấy con heo run lẩy bẩy, nguyên tại chỗ chịu .

"Nhân lực miễn phí, lấy thì lãng phí." Lục Sanh lấy mấy ống t.h.u.ố.c ức chế dị năng phân phát cho khác.

Ngoài con tóc xoăn, mấy con heo còn mỗi con đều tiêm một mũi, tiện thể đeo còng điện tử.

"Chị Lục, chị bây giờ chút khí chất của chủ nô ." Trương Hiểu Quyên tò mò đám da trắng ngay ngắn mặt đất.

Lục Sanh tủm tỉm vỗ vai Trương Hiểu Quyên, "Hiểu lầm , mấy giao cho quản. Từ ngày mai, phụ trách giám sát bọn họ quét dọn đường phố."

Cô vốn lo lắng mấy sẽ ngoan ngoãn, ngờ ngày thứ hai cô lén lút quan sát, cô bé ngọt ngào và đám vệ sĩ nhanh chóng hòa hợp với Trương Hiểu Quyên...

Trình độ tiếng Anh của Trương Hiểu Quyên tương đương học sinh tiểu học, hai bên cứ hiệu và đoán mò mà vẫn chuyện vui vẻ.

Những ý định bỏ chạy, ngược còn cảm thán sớm cuộc sống như , ăn mặc.

Đặc biệt là Tiểu Ngọt Ngào, mỗi ngày đều ăn diện thật xinh dọn cát, chỉ để kiếm điểm đổi lấy những món đồ xa xỉ ai trong trung tâm thương mại.

Lục Sanh: "..."

Hơi cảm động bởi tinh thần lạc quan .

Lục Sanh cũng từng nghi ngờ Tiểu Ngọt Ngào và bốn vệ sĩ là giả vờ, nhưng khi đeo cùm điện tử, cuộc sống hàng ngày của Tiểu Ngọt Ngào trở nên đơn điệu và nhàm chán.

Dọn dẹp cát, mua sắm, ăn uống.

Mỗi ngày chỉ di chuyển giữa trung tâm thương mại và chỗ ở, những việc cố định chỉ dọn dẹp cát và mua sắm điên cuồng.

Tuyền Lê

Tiêu chí là "tích điểm hôm nay dùng hết hôm nay", mang về dù chỉ một xu, quá đúng với hình ảnh khuôn mẫu của Lục Sanh về các tiểu thư quý tộc.

"Cô cô g.i.ế.c nước M, liên quan gì đến cô nước Y." Phóng viên tiền tuyến Trương Hiểu Quyên báo cáo ngay lập tức.

"Yên tâm chị Lục, ai là kẻ ngốc cả. Lúc nơi để ăn no ngủ kỹ, việc nhẹ nhàng tùy ý mua sắm ăn uống thì đúng là thiên đường trần gian, ngày nào họ ngủ cũng cảm ơn Chúa vì cô lừa về."

Ngoài Tiểu Ngọt Ngào, khi trại quân M Lục Sanh san bằng chỉ trong một đêm, mấy căn cứ còn bên ngoài khu an cũng trở nên vô cùng ngoan ngoãn.

Nơi đổi vật tư còn những kẻ khó chịu tiếng phổ thông bập bẹ, ngay cả thứ tự xếp hàng cũng hơn nhiều.

Những kẻ ồn ào nhất, ban đầu mỗi đổi lương thực đều vì vài hạt gạo mà tính toán chi ly, giờ thì chỉ một đêm ngoan ngoãn như những con cừu non, mỗi đến đổi vật tư đều cúi đầu, hớn hở.

Đùa gì chứ, sống đến bây giờ ít nhiều cũng còn chút đầu óc. Một căn cứ lớn như diệt gọn trong một đêm mà ai , đổi là ai mà sợ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-783.html.]

Được Lục Sanh ban phát cho chút gì đó từ kẽ ngón tay để ăn là may , còn dám lảm nhảm thì c.h.ế.t lúc nào.

Nhờ Tiểu Ngọt Ngào mỗi ngày dọn dẹp cát, mức độ sạch sẽ của thành phố hơn nhiều, chỉ hạnh phúc của cư dân cũng khó khăn lắm mới leo lên 65.

Ngày hôm đó, Lục Sanh và đang kiểm kê thu hoạch trong ngày ở rìa khu an , bỗng từ xa truyền đến một tiếng nổ.

Một chiếc xe jeep "Phá Quân" cũ kỹ, bụi bặm lao thẳng cây táo dại, đầu xe lún sâu trong, nắp ca pô bật tung mấy mét, động cơ bốc lên khói đen cuồn cuộn.

"Nhìn biển xe là biển xe quân sự." Mã Đông Mai bật dậy, nhíu mày đầu .

Mọi lập tức chạy tới, phát hiện trong xe chỉ một thanh niên mặt đầy m.á.u và một con ch.ó Rottweiler đang hấp hối.

Con Rottweiler gãy hai chân , gục bên cửa sổ xe ngừng sủa, thỉnh thoảng l.i.ế.m vết m.á.u mặt thanh niên, gấp gáp phát tiếng rên rỉ.

Thấy Lục Sanh và đến gần, con Rottweiler ban đầu cảnh giác sủa mấy tiếng, khi thấy mấy vẻ ác ý, chắc là đến cứu giúp, nó mới im miệng, đôi mắt chằm chằm đầy mong đợi.

"Gãy hai xương sườn, vẻ như chọc thủng phổi." Tô Chính và Triệu Mộc Gia cố gắng kéo cửa xe , cẩn thận bế bên trong .

Người lái xe jeep quân sự trông hơn hai mươi tuổi, cả gầy đến biến dạng, cao hơn một mét tám mươi nhưng gần như chỉ còn bộ xương. Một lớp da mỏng bọc lấy bộ xương, cơ bản chút thịt nào.

Hai gò má gầy nhô , hai bên má hóp sâu .

Con ch.ó bên cạnh với ánh mắt đầy mong đợi cũng khá hơn là bao, gầy trơ xương trông đáng thương, lông thiếu dinh dưỡng chút bóng bẩy, còn hơn mười chỗ rụng lông, hói từng mảng.

Tôn Lộ gọi một cô gái thuộc bộ phận y tế của đến, Tô Chính và Triệu Mộc Gia tìm thứ gì đó xe để chứng minh phận.

Hai tìm một vòng, cuối cùng ở cổ áo của lái xe tìm một chiếc thẻ kim loại nhỏ đeo bằng dây thừng, đó ghi: Đơn vị 5102, Mẫn Cảnh Nhân.

" những căn cứ, để sợ đồng đội hy sinh nhận hài cốt, sẽ cho mỗi đeo loại thẻ nhận dạng ." Thấy khó hiểu, Tô Chính lên tiếng giải thích.

Sau khi bước thời kỳ mạt thế, ai cũng sống ngày mai, khi nào mạng sống sẽ còn.

Thêm đó là đủ loại dị năng bay đầy trời, đôi khi khó để còn thây để nhận dạng, tấm thẻ như ít nhất khi dọn dẹp chiến trường thể xác nhận danh sách tử vong, cũng thể cho gia đình một lời giải thích.

"5102? Chẳng là căn cứ liên lạc với chúng qua sóng vô tuyến cách đây lâu ?" Triệu Mộc Gia gãi đầu suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên lóe lên một tia sáng.

Mã Đông Mai sờ mạch đập dần phục hồi của Mẫn Cảnh Nhân, "Trên vô tuyến tàu sân bay, xe tăng, t.h.ả.m hại thế mà chỉ phái một đến?"

"Mang về căn cứ ." Lục Sanh lấy một chai bổ sung dinh dưỡng đổ miệng Mẫn Cảnh Nhân, chỉ huy những còn khiêng về khu an .

Con ch.ó Lục Sanh và , kéo hai chân gãy theo phía một cách khó khăn.

"Ồ hô, suýt quên ." Trương Hiểu Quyên thấy , ném vài con đất nhỏ, vác con ch.ó lên đuổi kịp đoàn .

Con ch.ó mở to mắt kinh hoàng, trong miệng kêu "ưm ưm" hai tiếng, dám cử động.

Hàn Nhị thấy con ch.ó gầy trơ xương thật đáng thương, lấy quả trứng luộc lòng đào mua buổi sáng trong túi , xé bao bì nhét miệng nó.

"Ưm..." Con ch.ó do dự một chút, nuốt một ngụm.

Sau khi đưa Mẫn Cảnh Nhân đến bệnh viện, Hứa Diệc kiểm tra cho , "Phổi thủng, suy dinh dưỡng nghiêm trọng, cần truyền hai chai dịch dinh dưỡng."

"Thầy Hứa, còn con ch.ó nữa." Hàn Nhị chỉ con Rottweiler đang im lìm bên giường, chỉ tấm cờ "Cứu mạng ch.ó của thầy Hứa" tường, "Cứu mạng con ch.ó của ."

Loading...