“Kiếp vốn là giáo sư của Đại học T, khi tận thế giáng xuống cũng lừa đến nhà máy . Phòng thí nghiệm các cô thấy, kiếp thí nghiệm ở đó bốn năm.”
“Vốn tưởng rằng thành quả nghiên cứu thì sẽ sống thoải mái hơn, ngờ đồng nghiệp , bạn cùng phòng tay sát hại để tranh đoạt thành quả nghiên cứu.”
Hắn vươn vai lười biếng, thuận thế dựa lan can tầng gác lửng, giọng điệu trêu chọc, “Thật nực , là bạn nhất của ở Đại học T, tận thế nhà bệnh còn vay mười vạn tệ để cứu mạng. Lúc nhận tiền suýt nữa quỳ xuống với , cả đời đều nợ ân tình của .”
“Thật là báo đáp một tay ân tình .”
“May mắn là trọng sinh, trọng sinh tận thế một năm.”
Nói xong, nghiêng đầu Lục Sanh, ngũ quan bình thản nở nụ giải thoát, “Cô chắc chắn tò mò, trọng sinh tại tích trữ vật tư mà yên?”
“ .”
Lục Sanh quả thật chút hiểu.
Thực khi trọng sinh cô cũng nghĩ đến việc tích trữ vật tư yên hưởng thụ, nhưng cơ duyên xảo hợp từng bước hệ thống và các sự kiện ngoài ý đẩy mới tái thiết thành phố M và thành lập liên minh quân.
Dương Chấn Hoa trọng sinh tận thế một năm, là giáo sư trẻ nhất của Đại học T, nhiều thời gian và tiền bạc để chuẩn đủ vật tư xây dựng hầm trú ẩn an , tại vẫn con đường cũ kiếp , cuốn nhà máy hóa chất ?
“Lần chủ động tìm đến công ty CM xin , thuận lợi tổ chức cấp cao.”
Dương Chấn Hoa nhẹ nhàng, nhưng trong lời vẫn thể thấy một chút tàn nhẫn.
“Sau khi c.h.ế.t một , giác ngộ, đủ tàn nhẫn thì chỉ thể trở thành đá mài d.a.o cho khác. Bị khi dễ, nhục nhã, sai khiến như chó, c.h.ế.t ngay cả một tấm vải liệm cũng .”
Trong lời kể đầy bạo khí của Dương Chấn Hoa, Lục Sanh cũng dần hiểu rõ đầu đuôi sự việc.
Trọng sinh với sự bất mãn và hận thù, Dương Chấn Hoa ưu tiên tích trữ vật tư mà trốn , mà lập tức sắp xếp bộ thành quả nghiên cứu trong nhà máy hóa chất kiếp thành tài liệu.
Coi như khác lúc bắt đầu vẫn là quả trứng, Dương Chấn Hoa là một con cá kình, trực tiếp dẫn vạch xuất phát.
Với tư cách là một học giả, Dương Chấn Hoa tin tưởng kiến thức đổi vận mệnh.
Hắn mang theo thành quả nghiên cứu dẫn thời đại chủ động tìm đến công ty CM, cho đám " J quốc" một chút lợi ích thì thuận lợi xâm nhập tổ chức cấp cao của công ty.
Nghiên cứu khoa học và thí nghiệm y học đều là quá trình từ lượng biến đến chất biến, Dương Chấn Hoa mượn sức và tài lực của công ty CM, nhanh chóng phát triển chất xúc tác và bộ phận nhân tạo tiên tiến hơn cơ sở tích lũy kiếp .
“Đám ngu ngốc còn dám sai khiến .” Dương Chấn Hoa lấy một hộp t.h.u.ố.c lá kim loại từ trong túi, châm một điếu ngậm bên miệng, hít một thật sâu cố tình búng tàn t.h.u.ố.c xuống.
Tàn t.h.u.ố.c còn mang theo tia lửa vặn rơi xuống vết thương ở đùi của " J quốc" bên , lớp mỡ vốn nhầy nhụa lập tức bỏng thành một vòng cháy đen.
Người đàn ông đau đớn đến mức trợn mắt nứt , cả khuôn mặt đỏ bừng, nhưng vì mang miệng bịt nên chỉ thể phát tiếng rên rỉ đau đớn.
“Họ tài nguyên, kỹ thuật, đôi bên cùng lợi.”
“Bất quá bây giờ khác, đám ngu ngốc còn giá trị lợi dụng nữa. Kiếp họ hành hạ thế nào, sẽ trả gấp ngàn vạn .” Dương Chấn Hoa thẳng dậy, tủm tỉm Lục Sanh, “Chúc mừng cô vượt qua bài kiểm tra, thể trở thành đồng loại của .”
“Bài kiểm tra?” Lục Sanh lạnh lùng hỏi .
“Cô thể từ công ty CM đuổi đến đây, chứng tỏ cô dũng mưu, nhận tín hiệu của mà một đến chỗ hẹn, cho thấy cô ý định đối phó với các cô. thích những cô gái đầu óc.”
Nói xong, chủ động chìa tay về phía Lục Sanh, “Trước tận thế câu, dũng cảm hưởng thụ thế giới . Với tư cách là trọng sinh, chúng đương nhiên hưởng thụ đặc quyền trong thế giới hỗn loạn .”
“Trở thành đồng đội của , kỹ thuật và tài nguyên ở đây chúng thể chia sẻ.” Dương Chấn Hoa giọng điệu mờ ám, ánh mắt thoáng lướt qua cổ tay trắng nõn mảnh khảnh của Lục Sanh, “Hoặc là đồng đội sâu sắc hơn cũng tệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-740.html.]
Lục Sanh mím môi mỏng cong lên một nụ mỉa mai, ngẩng đầu Dương Chấn Hoa từ xuống , “Chỉ thôi ?”
“Sao? đủ ưu tú ?” Dương Chấn Hoa ấn bộ điều khiển tay, màn hình tường lập tức xuất hiện hình ảnh phòng thí nghiệm.
Trong hình ảnh thể rõ ràng thấy Tôn Điềm Điềm và những khác đang sốt ruột chờ Lục Sanh.
Dương Chấn Hoa bĩu môi, xòe tay vẻ trêu chọc, “Hay là cô thích những… bạn bè… ngốc nghếch đáng yêu hơn?”
“Họ chỉ trở thành gánh nặng của cô thôi.” Cơ mặt mặt vặn vẹo vì kích động, nụ điên cuồng, “Chỉ cùng mới thể chinh phục thế giới, nghĩ mà xem, những thứ đây cô từng dám nghĩ đến giờ trong tầm tay, cả thế giới cô đạp chân, những thứ chẳng lẽ sức hấp dẫn với cô ?”
Lục Sanh bình tĩnh ngẩng đầu lên, đó nở một nụ thâm thúy.
“ suy nghĩ , đúng.”
“ cô là một cô bé thông minh.”
Dương Chấn Hoa rạng rỡ, chủ động bước tới, bộ ôm Lục Sanh lòng.
trong khoảnh khắc tiếp theo, nụ môi đông cứng .
Lục Sanh nhếch môi, nụ ngọt ngào vô hại, “Anh đúng, dũng cảm nên hưởng thụ thế giới , trọng sinh , sống hơn một chút cũng quá đáng.”
“ tiếc là suy nghĩ .”
“Những thứ tại chia sẻ với ?”
“G.i.ế.c , những thứ đều là của !”
Dứt lời, ánh mắt Lục Sanh sắc lạnh.
Cái gì mà chia sẻ? Của cô là của cô, của Dương Chấn Hoa cũng là của cô!
Hơn nữa, kế hoạch của Dương Chấn Hoa cô thấy bàn tính của từ mười cây bên ngoài, khi trọng sinh tính tình so đo, phụ nữ nhưng tìm dựa dẫm , nên mới nhắm Lục Sanh.
Cái gọi là cường cường liên thủ, chính là ai chiếm tiện nghi của ai, ai chịu thiệt.
Đáng tiếc, cô cũng là dễ đối phó.
Vì Dương Chấn Hoa tự bộc lộ nhiều vật tư như , thì ngoan ngoãn chờ cô thu hoạch!
Lục Sanh khẽ động ngón tay, điện xà gầm rú lao thẳng về phía mặt Dương Chấn Hoa, đồng thời cô nhanh chóng tập trung lực lượng ném một quả khí nén về phía vị trí của Dương Chấn Hoa.
Để kết thúc nhanh chóng, Lục Sanh dùng lực một đòn, chỉ cần trúng đích là c.h.ế.t chắc!
Điện tích siêu mạnh và đạn khí va chạm , tạo một tiếng nổ long trời lở đất!
Trần nhà phòng nổ tung, đá vụn và bụi bay mù mịt lập tức mờ tầm của Lục Sanh. Không ít đá vụn trực tiếp đập xuống bàn thí nghiệm phía , bốn " J quốc" vốn chỉ còn thở yếu ớt trực tiếp đập thành thịt băm.
Tuyền Lê
làn khói dày đặc, đột nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh khinh thường.
“ thích những cô gái thông minh đầu óc, nhưng thích những cô gái bạo lực tùy tiện động thủ.”
Sau khi bụi lắng xuống, Dương Chấn Hoa đưa tay phủi bụi quần áo.
Toàn phủ đầy vôi, cả giống như bò từ một bao bột chất lượng kém, quần áo cũng rách nát thành từng mảnh vải, chỉ đủ che những vị trí quan trọng.