Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 711

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-09 06:41:10
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người Sắt nhân tạo?

Đám là định chế tạo Tiêu Ninh thành vũ khí g.i.ế.c ?

Lục Sanh xem trò vui nửa ngày, một đám bên cạnh bàn thí nghiệm bận đến mồ hôi đầm đìa, mất hai tiếng mới đem cánh tay kim loại liên kết mỹ với cánh tay đứt của Tiêu Ninh.

Tích tích.

Khi đèn báo của cánh tay kim loại sáng lên, đám lập tức bùng nổ một trận hoan hô.

Thậm chí mừng đến phát , ôm nhảy dựng lên.

"Tuyệt vời! Chúng thành công !"

"Chỉ cần đợi cấp nghiệm thu thành công, chúng sẽ cần trâu ngựa nữa!"

Trong khi chìm đắm trong bầu khí vui sướng, Trương chủ nhiệm tuy rằng khó nén vẻ vui mừng, nhưng vẫn bình tĩnh dặn dò, "Vật thí nghiệm đối với chúng quan trọng, khi cấy ghép cánh tay kim loại thành công còn cần quan sát thêm hai ngày nữa, chúng thể chủ quan."

"Từ bây giờ trở sắp xếp hai đến trực ban, lúc nào cũng giám sát chặt chẽ chỉ cơ thể của vật thí nghiệm 38."

"Một khi bất kỳ chỉ nào d.a.o động, thông báo cho đến xử lý ngay lập tức."

Đám hẳn là việc liên tục trong một thời gian dài, mỗi đều mang hai quầng thâm xanh xao, hai bọng mắt sưng húp của Trương chủ nhiệm gần bằng nửa quả trứng gà.

Một đám ai cũng gì, đều nhận củ khoai lang bỏng tay .

Giám sát vật thí nghiệm là một công việc khô khan dễ đổ thừa, trông coi một phòng thí nghiệm zombie, đến chớp mắt cũng dám.

Trương chủ nhiệm thấy ai gì, ánh mắt đảo qua một vòng dừng đàn ông trẻ tuổi cao nhất trong đám , "Điền Dã, ."

"Vâng, chủ nhiệm." Điền Dã nhíu mày, tuy rằng tình nguyện nhưng vẫn đáp ứng.

Còn một nữa, những khác đều lặng lẽ cúi đầu, sợ gọi trúng.

Trương chủ nhiệm thấy ai xung phong, đang chuẩn nổi giận, trong đám liền truyền đến một giọng nhẹ nhàng.

"Chủ nhiệm, cùng Điền ở . Các đều mấy ngày chợp mắt , ở đây để Điền trông coi là ."

Là cô gái cao gầy nãy.

Trương chủ nhiệm vui mừng gật đầu, sang khen ngợi , "Các xem Khương Tuệ kìa, các xem, đều bằng một cô gái nhỏ."

Mọi hùa theo vài câu khách sáo, theo Trương chủ nhiệm rời khỏi phòng thí nghiệm.

việc, bọn họ trốn còn kịp.

Trong phòng thí nghiệm rộng lớn chỉ còn Khương Tuệ và Điền Dã, còn xung quanh là các vật thí nghiệm đủ hình dạng trong các khoang nuôi dưỡng. Không gian trống trải bỗng trở nên lạnh lẽo, hai ghế hà tay.

Điền Dã vẻ ngoài và cách ăn mặc đúng chuẩn dân kỹ thuật, sống mũi đeo một cặp kính gọng đen dày cộm, khi ở riêng với Khương Tuệ vẻ rõ ràng là căng thẳng và lúng túng.

Khương Tuệ tỏ tự nhiên, mặt luôn nở nụ ngọt ngào.

"Anh Điền, lạnh ?" Khương Tuệ kéo ghế đến gần Điền Dã, nhẹ nhàng tựa .

"Cũng... cũng ..."

Điền Dã lập tức căng cứng , căng thẳng đến đổ mồ hôi đầm đìa.

Dân kỹ thuật ít cơ hội tiếp xúc với con gái, đặc biệt là khi cơ thể mềm mại ấm áp của Khương Tuệ tựa vai , lập tức ngượng ngùng đỏ bừng cả mặt.

"Tay cóng hết , em giúp sưởi ấm nhé?"

Khương Tuệ như thấy sự lúng túng của Điền Dã, ngược chủ động nâng đôi bàn tay thô ráp của Điền Dã lên, dùng những ngón tay mềm mại nhẹ nhàng xoa bóp.

Ở góc phòng, ngọn đèn điện một ngàn oát Lục Sanh im lặng mím môi.

Hai cái quỷ gì , zombie cũng mạng đấy! Loại chuyện phù hợp với trẻ em cho dù là zombie cũng sẽ đau mắt hột đấy ? Tiêu Ninh còn đang trần truồng ở phía hai đấy!

Ít nhất cũng coi Tiêu Ninh là chứ!

Khương Tuệ ôm tay Điền Dã xoa xoa hai cái, tự nhiên kéo tay đặt lên n.g.ự.c , nhẹ nhàng ấn lên đường cong nhấp nhô n.g.ự.c cô.

"Anh Điền, xem chỗ em cũng lạnh." Khương Tuệ nũng nịu chu môi, "Anh giúp em sưởi ấm nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-711.html.]

Điền Dã độc từ trong bụng chịu nổi loại dụ dỗ , tại chỗ mặt đỏ như tôm luộc, "Tiểu Tuệ...em ..."

Khương Tuệ càng tới, tay giữ đầu Điền Dã, kéo cả ôm chặt lòng .

Không khí lập tức trở nên mờ ám, mặt Điền Dã đỏ bừng, đẩy Khương Tuệ nhưng nỡ rời xa hương thơm dịu dàng, chỉ thể cứng đờ n.g.ự.c cô.

Khương Tuệ đặt tay lên lưng Điền Dã, từ từ di chuyển lên vai, cuối cùng nhẹ nhàng đặt lên gáy Điền Dã.

"Anh Điền, mệt ?"

Tuyền Lê

"Cũng... cũng ..."

Khương Tuệ ghé môi tai Điền Dã, bỗng nhiên sắc mặt lạnh , ngón tay thon thả đột ngột siết chặt, "Mệt thì ngủ ngon ."

"Cô..."

tay chuẩn xác, vặn bóp nát xương cổ của Điền Dã.

Điền Dã thậm chí chỉ kịp phát một tiếng kêu ngắn ngủi, liền mềm nhũn , trợn to mắt ngã xuống đất.

Lục Sanh ở trong góc thậm chí nhịn cho Khương Tuệ một tràng vỗ tay.

Quả nhiên là nghề nào cũng chuyên môn, sinh viên y khoa tay chính là chắc chắn chuẩn xác tàn nhẫn.

lúc Lục Sanh đang đoán xem Khương Tuệ g.i.ế.c Điền Dã là mục đích gì, liền thấy cô hăm hở chạy đến bên cạnh bàn thí nghiệm, nhanh chóng ấn mấy nút bàn thao tác.

Cạch.

Khóa an vốn trói buộc Tiêu Ninh ứng thanh mở .

Khương Tuệ kích động chạy tới, đem tất cả ống Tiêu Ninh tháo xuống, dùng tay nhẹ nhàng đẩy .

Dường như cảm ứng từ , Tiêu Ninh gần như đồng thời mở mắt .

"Tiểu Ninh, chứ? Đau ?" Khương Tuệ đổi vẻ hiểm ác nãy, thái độ đối đãi với Tiêu Ninh mang theo một loại hèn mọn lấy lòng.

Đôi mắt hoa đào của Tiêu Ninh xếch lên, khóe miệng tuy rằng cong lên, trong mắt chút ý nào.

Hắn an ủi ôm Khương Tuệ lòng, ôn nhu nâng cằm cô , "Tiểu Tuệ ngoan lắm."

Khương Tuệ mặt đỏ ửng, mặt giấu ý , mang theo mong đợi cẩn thận hỏi, "Tiểu Ninh, chúng mau thôi, đừng để bọn họ phát hiện."

"Biết thích em ở điểm gì ?" Tiêu Ninh hoạt động cánh tay máy móc lắp xong, ôm lấy eo Khương Tuệ.

"Không ..." Tai Khương Tuệ lập tức đỏ ửng.

Tiêu Ninh khẽ, cúi đầu trầm giọng bên tai Khương Tuệ, "Thích em đủ ngu."

"Cái gì?"

Khương Tuệ còn kịp hỏi, Tiêu Ninh c.ắ.n một ngụm cổ họng.

Thiếu nữ ngay cả tiếng kêu cũng kịp phát , trở thành bữa cơm đầu tiên khi Tiêu Ninh tỉnh .

Âm thanh nhai rau ráu vang vọng trong căn phòng trống trải, khiến Lục Sanh rùng .

Cái tên Tiêu Ninh thật đúng là ch.ó chừa tật ăn phân, cho dù biến thành zombie cũng vẫn là một tên cặn bã.

lúc Lục Sanh giơ ngón tay lên chuẩn nhắm Tiêu Ninh cho một kích trí mạng, bóng ở đằng xa đột nhiên dừng động tác nhai , đầu về phía Lục Sanh lộ một nụ thâm ý.

“Xem đủ ?”

Lục Sanh kinh ngạc, Tiêu Ninh thấy cô?

“Tháng ăn một con dị năng chống ẩn , tiện thể hấp thụ luôn.” Tiêu Ninh với giọng nhẹ nhàng, tùy ý vứt bỏ t.h.i t.h.ể đang ăn dở sang một bên.

“Yên tâm, hứng thú ăn cô, tìm cách tiện lợi hơn .”

Dường như nhận thấy sát ý của Lục Sanh, Tiêu Ninh chủ động phát tín hiệu thiện với cô.

Lục Sanh khinh thường lạnh, ngón tay mảnh khảnh chĩa về phía Tiêu Ninh, “Anh vẻ nhầm , bây giờ mới là con mồi.”

Giang Thự Quang ở , chúng thể hợp tác, cô lấy vắc xin, lấy chất xúc tác.”

Loading...