Theo lực tay cô siết chặt, Trần Chiêu cuối cùng nghiêng đầu đứt .
Tiểu Mẫn buông tay, phủi phủi bụi tay, dùng sợi chỉ đỏ còn buộc lên tay Trần Chiêu.
“Thầy Hứa … Truyền thuyết về cương thi ở Tương Tây thật …” Trương Hiểu Quyên đến kinh hồn táng đảm, theo bản năng nuốt nước bọt.
Hứa Diệc khẽ, “Chỉ là truyền thuyết dân gian thôi.”
“Vậy t.h.i t.h.ể nhảy lên… Đi theo cô …”
Trương Hiểu Quyên chỉ về hướng đó, Tiểu Mẫn như dắt ch.ó dạo, dắt t.h.i t.h.ể Trần Chiêu bước nhanh tới.
“Xin để chờ lâu.” Việc đầu tiên cô khi tới là cúi đầu xin .
Dường như vì báo thù cho em gái mà tâm trạng thoải mái, cô rõ ràng hoạt bát hơn .
“Dị năng của là điều khiển con rối, thể dùng m.á.u để nuôi dưỡng t.h.i t.h.ể rối của để sai khiến. dị năng của Trần Chiêu cao hơn , chỉ thể mỗi ngày tìm cơ hội lén lút trộn m.á.u thức ăn hoặc nước uống cho . Hôm nay vặn là ngày cuối cùng, may mà kịp.”
Mọi ngơ ngác.
“Khó trách cô luôn bảo vệ Trần Chiêu, cô là sợ c.h.ế.t hoặc chạy trốn.” Cố Sa Sa bỗng nhiên hiểu .
Hóa đầu óc si tình cũng ngốc…
“Các yên tâm , c.h.ế.t thật . mang theo bên thể việc nặng cho chúng , loại rác rưởi c.h.ế.t cũng đừng mong an nghỉ.”
Mũi Tiểu Mẫn lấm tấm mồ hôi, “Chờ tận thế kết thúc, sẽ mang về quê bầu bạn với em gái .”
Yếu tố bất hòa duy nhất giải quyết, Lục Sanh dẫn lên máy bay.
Qua những cuộc trò chuyện đơn giản, Lục Sanh và cũng phận của Hàn Sâm và những cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-686.html.]
Hóa , những gì Trần Chiêu đều là lời dối.
Trước tận thế, Hàn Sâm là cảnh sát khu vực, một nhiệt tình và nghĩa khí. Hai năm nay, Hàn Sâm là chịu trách nhiệm bảo vệ tất cả , kiêm việc cung cấp lương thực và thỉnh thoảng tìm kiếm vật tư.
Tuyền Lê
Trần Chiêu, tận thế quen với cuộc sống của một công tử bột, thứ đều khác chuẩn sẵn, nên trong tập thể luôn tìm cách tính toán thiệt hơn. Vì , Hàn Sâm mấy ưa .
dù , Hàn Sâm cũng bao giờ bỏ rơi Trần Chiêu, mỗi ngày đều cho một chút đồ ăn để c.h.ế.t đói.
Còn về phần Cố Sa Sa, cô Trần Chiêu lừa. Cô tưởng đó là tình yêu, nhưng thực chất Trần Chiêu chỉ ăn bám.
Khi máy bay sắp hạ cánh xuống thành phố M, hệ thống radio máy bay đột nhiên nhận một tin nhắn khẩn cấp.
“Thông báo khẩn cấp: Khu trú ẩn Chu Sơn tấn công quy mô lớn, nhà cửa của chúng đang quái vật phá hủy, những sống sót c.h.ế.t thảm, xin các dị năng giả gần đó nhanh chóng đến chi viện, xin nhanh chóng đến chi viện!”
Ba thông báo liên tiếp, giọng điệu mỗi lúc một khẩn thiết hơn.
Mọi , một cảm giác nguy hiểm bao trùm khoang máy bay.
“Khu trú ẩn Chu Sơn ở ?” Tôn Điềm Điềm lo lắng hỏi.
Giọng từ đài phát thanh kinh hãi gấp gáp, khiến khỏi căng thẳng.
Hứa Diệc nghiêng đầu khung cảnh thành phố dần nhỏ và lùi xa dần bên ngoài khoang máy bay. “Cách thành phố M một con hào. Theo kế hoạch, vài ngày nữa chúng sẽ đến tiếp quản khu trú ẩn Chu Sơn.”
Thông báo khẩn cấp lặp lặp nhiều , cho thấy tầm quan trọng của tin tức .
Lục Sanh lười biếng dựa ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi, cánh tay đặt chỗ để tay, ngón tay gõ nhịp nhàng.
Đột nhiên, cô lạnh lùng ngẩng đầu lên, nhanh chóng đầu ngoài cửa sổ.
Một con cú mèo to bằng lớn đang lao nhanh về phía máy bay của họ!
Không giống những con cú mèo ngớ ngẩn tận thế, con cú rõ ràng biến đổi và khổng lồ hóa. Trên cái đầu đầy lông lá còn mọc nửa cái mỏ vẹt.