Tiêu Ninh từ nhỏ dung mạo nổi bật, ít cô gái xinh hơn . Và mỗi cô gái khi đối mặt với hầu hết đều tỏ chủ động và nhiệt tình, điều ngược khiến Tiêu Ninh hứng thú.
Bản năng của đàn ông là săn bắn, sự phục tùng chỉ khiến thợ săn nhanh chóng mất hứng thú.
Cho đến khi gặp Lục Sanh.
Một đối thủ ngang tài ngang sức.
Sự lạnh nhạt và xa cách của Lục Sanh càng kích thích sự hứng thú của Tiêu Ninh.
Sau khi quen với ánh mắt say mê, ngưỡng mộ của phái nữ, từng gặp bất kỳ ai mà đầu gặp mặt thể hiện sự chán ghét rõ ràng đến .
“ cô gái đáng yêu của mắc kẹt trong kết giới gian của , em định thế nào?” Tiêu Ninh nghiêng đầu Lục Sanh với vẻ thích thú, ngón tay thon dài vuốt ve môi, “Em cầu xin , sẽ thả em .”
Lục Sanh nắm chặt chuôi dao, chằm chằm đôi mắt đỏ hoe của Tiêu Ninh, “Anh biến đổi thành xác sống ?”
“À, em suýt nữa quên, hôm nay là trăm ngày trở thành xác sống, nên ăn mừng mới .” Tiêu Ninh híp mắt nghiêng đầu.
Lục Sanh mím môi, “Anh ăn thịt tất cả trong căn cứ ?”
“Tất nhiên là , em coi là heo ?”
Tiêu Ninh đột nhiên nghiêm túc sửa lời của Lục Sanh, “Một quý ông thực sự sẽ kiểm soát d.ụ.c vọng của .”
“Hơn nữa cũng kén ăn, thứ gì cũng ăn.” Hắn , nhướng mày, “Cứ để đám tự c.ắ.n xé , còn vài con cuối cùng sẽ miễn cưỡng ăn .”
“Dù thì thịt xác sống cũng khó ăn.”
Nhìn Tiêu Ninh nghiêm túc giải thích, Lục Sanh chỉ cạn lời.
Người mà còn chê thịt xác sống khó ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-669.html.]
“Vậy t.h.u.ố.c tăng cường dị năng chỉ là cái cớ, mục đích thực sự của là lừa những dị năng cấp cao đến căn cứ Lam Hải để nuôi dưỡng độc bằng hình thức đấu sinh tử, cuối cùng con vương giả còn sẽ thức ăn cho ?”
Người cũng ngốc, ăn đồ bổ cũng ăn loại cô đặc.
Tiêu Ninh nhướng mày, đột nhiên hạ giọng, “Có lẽ chỉ chờ đợi một em thôi thì ?”
Âm tiết cuối cùng dứt, bóng dáng Tiêu Ninh đột nhiên biến mất trong gian u ám, chỉ còn giọng thiếu niên trong trẻo vang vọng bên tai Lục Sanh, “Quy tắc gian của chỉ một, lối chỉ mở cho , sự cho phép của , ai thể rời khỏi nơi .”
“ nhiều kiên nhẫn, em thể từ từ suy nghĩ.”
Cùng với sự biến mất của Tiêu Ninh, gian xung quanh chìm sự tĩnh lặng vô biên.
Tuyền Lê
Bóng tối áp bức như thủy triều nhanh chóng dâng lên về phía Lục Sanh, bao vây lấy cô.
Lục Sanh búng tay, mượn ánh lửa nhảy múa rút trường đao , “Có ai dạy rằng, quy tắc là để phá vỡ !”
Sức mạnh tuyệt đối thể chế ngự thứ, cái gọi là quy tắc chỉ ràng buộc những yếu kém, sức mạnh tuyệt đối quy tắc đều thể phá vỡ và xây dựng !
Không gian của Tiêu Ninh cho cùng cũng chỉ là từ trường tinh thần, chỉ cần tinh thần lực của cô thể nghiền ép Tiêu Ninh, thì cái gọi là quy tắc cũng chỉ là lời vô nghĩa.
Trong khí truyền đến tiếng trầm thấp của Tiêu Ninh, “Cô gái nhỏ cầm đao cầm thương thật dịu dàng, đừng trách nhắc nhở cô, dựa vũ lực cô thể rời khỏi gian của .”
Lục Sanh mỉm nhạt, “Không thử ?”
“Bây giờ, vai diễn của chúng sẽ đổi chỗ cho .”
Trong đôi mắt trong veo của Lục Sanh lóe lên một tia hàn quang sắc bén, “Anh cẩn thận đấy.”
Lời dứt, một bức tường khí vô hình đột nhiên dựng lên mặt Lục Sanh.
Rất nhanh, lấy mặt đất chân Lục Sanh tâm, một cỗ lực lượng khổng lồ nuốt trọn núi sông đột nhiên ngưng tụ trong gian u ám.