Lục Sanh nhặt chiếc máy ảnh lấy liền lên, từ khe ảnh b.ắ.n một tấm giấy ảnh còn tỏa nhiệt.
Cô thổi nhẹ tấm giấy, giấy dần hiện khuôn mặt kinh hoàng của Hồ Cường.
Mà cách Lục Sanh xa, mặt Hồ Cường vẫn còn nguyên biểu cảm sợ hãi, thể cứng đờ yên tại chỗ nhúc nhích.
Tráng Tráng tò mò chạy tới, dùng móng vuốt khều nhẹ chân Hồ Cường, nhưng như pho tượng phản ứng gì!
"Meo meo! Người cứng đờ !!!" Tráng Tráng hai mắt hổ phách dựng thẳng thành một đường.
"Thì bản thể là máy ảnh lấy liền." Lục Sanh khẽ động ngón tay, điện xà lập tức trói Tần Tiểu Nguyệt thành cuộn.
Vừa cô thấy một cuốn album trong phòng khách tiện tay lật xem, đều là ảnh giấy của máy ảnh lấy liền, nhưng nhân vật chính là những qua đường đủ loại, ảnh của Tần Tiểu Nguyệt và Hồ Cường.
Giấy ảnh máy ảnh lấy liền rẻ, mạt thế bốn năm đồng một tờ, bình thường ít lãng phí nhiều giấy ảnh như để chụp qua đường.
Vì khi Tần Tiểu Nguyệt lấy máy ảnh lấy liền , cô lập tức cảnh giác.
Chỉ là cô ngờ, bây giờ dị năng thức tỉnh kỳ lạ đến , còn thức tỉnh máy ảnh lấy liền!
Lần thức tỉnh nồi cơm điện chảo điện cô cũng ngạc nhiên!
"Mau đưa máy ảnh cho !" Tần Tiểu Nguyệt ôm bụng, mặt đầy đau đớn hét lên với Lục Sanh.
Lục Sanh lay lay chiếc máy ảnh lấy liền trong tay, "Chỉ cần cô chụp thì sẽ hóa đá?"
Nói xong, Lục Sanh khẽ động ngón tay, bóp nát chiếc máy ảnh lấy liền màu hồng thành bột phấn.
Khoảnh khắc chiếc máy ảnh hủy diệt, Hồ Cường lập tức tỉnh khỏi trạng thái hóa đá, đầu tiên là chạy tới đỡ Tần Tiểu Nguyệt dậy.
Đột nhiên, từ một phía khác của phòng khách truyền đến tiếng động nặng nề.
Ầm.
Ầm.
Ầm.
"Đói quá..."
Từ phòng tắm truyền đến tiếng va chạm của vật nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-644.html.]
Tần Tiểu Nguyệt và Hồ Cường kinh hãi ngẩng đầu, "Nó... nó !"
Hai vợ chồng lập tức từ đất bò dậy lao về phía phòng tắm.
Tần Tiểu Nguyệt hành động nhanh nhất, mở cửa phòng tắm, một khối chất lỏng màu đỏ sền sệt lập tức phun đầy bà .
"Đình..."
Bà còn hết lời, con quái vật từ khe cửa phun c.ắ.n đứt đầu.
Rắc rắc.
Tuyền Lê
Tiếng nhai xương ghê rợn vang vọng khắp phòng khách.
Cùng với tiếng răng rắc c.ắ.n xương, bản thể của Hồ Đình Đình từ từ trườn từ cánh cửa đang hé mở.
Như một khối bọt biển khổng lồ thấm đẫm máu, như một con giun sưng phù rỉ máu. Da cơ thể nó phủ một lớp chất lỏng màu m.á.u dày đặc, tứ chi phình to mềm nhũn như bơm nước.
Một cái miệng m.á.u còn rõ dung nhan điên cuồng gặm nhấm t.h.i t.h.ể Tần Tiểu Nguyệt.
"Mẹ ơi, em trai ở đây ạ?"
Hồ Đình Đình ngậm cánh tay Tần Tiểu Nguyệt trong miệng, cái đầu dính nhớp đột nhiên cúi xuống áp cái bụng nhô cao của Tần Tiểu Nguyệt.
Giọng của nó tám chín tuổi, trong trẻo mang theo sự non nớt của giọng trẻ con. vì khí quản chất lỏng màu đỏ chặn , giọng như ở nước kèm theo tiếng sùng sục.
Giọng trẻ con sền sệt quỷ dị đáng sợ, thậm chí ngay cả ba đứa nhỏ ở căn phòng kế bên đang ngủ say của căn cứ Linh Phong cũng giọng kỳ lạ đ.á.n.h thức.
"Mẹ kiếp!"
"Mẹ kiếp!"
"Mẹ kiếp!"
Ba mắt nhắm mắt mở từ trong phòng chui , lập tức cảnh tượng kinh hoàng mắt cho sắc mặt trắng bệch.
Cậu nhóc béo lập tức giơ súng, khai hỏa về phía Hồ Đình Đình.
Đạn va chạm lớp chất lỏng sền sệt bề mặt cơ thể Hồ Đình Đình, giống như rơi vũng bùn giảm lực xung kích, cuối cùng lún trong da thịt.
"Mẹ kiếp, s.ú.n.g vô dụng ."
Cậu nhóc béo của căn cứ Linh Phong kinh hãi kêu lên một tiếng, đó mới liếc Lục Sanh và Hứa Diệc đang ở xa phía .