Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 640
Cập nhật lúc: 2025-11-08 04:13:54
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Diệc nhạt, “Lâu như các gặp những sống sót khác ?”
“Không , hai là những sống đầu tiên chúng gặp kể từ thời kỳ mạt thế, nên kích động!” Hồ Cường xoa tay đầy kích động.
“Ừm, bên ngoài đúng là hỗn loạn.” Hứa Diệc chút để tâm đặt chiếc cốc giấy trở bàn, dùng mũi giày khẽ chạm chân Lục Sanh.
Lục Sanh lập tức hiểu ý.
Cô liếc mắt theo hướng mũi giày của Hứa Diệc.
Phía Hồ Cường một thùng rác lớn, bên trong chất đầy rác sinh hoạt.
Lớp cùng là hai chiếc cốc giấy và ba mẩu t.h.u.ố.c lá ngâm nước.
Thuốc lá là loại rẻ nhất thời kỳ mạt thế, trông nhăn nhúm, giống như loại mà các ông các bà ở khu dân cư ngậm khi đ.á.n.h mạt chược thời kỳ mạt thế.
Giấy cuốn t.h.u.ố.c ngâm nước đến vàng úa, trông như moi móc từ đó.
Lục Sanh chuyển mắt đến phụ nữ trung niên bụng nhô cao xa.
Người phụ nữ dáng gầy, da dẻ vì lâu ngày tiếp xúc với ánh nắng nên phần xanh xao. Do tứ chi thon thả, nên bụng nhô cao càng thêm nổi bật.
Có lẽ do bụng quá nhô cao ảnh hưởng đến việc , bà luôn dùng tay chống eo, mỉm bận rộn trong bếp.
“Hai ăn cơm ? Đến sớm bằng đến đúng lúc, cùng ăn bữa trưa nhé, đang cơm thịt kho tàu, sắp xong .” Tần Tiểu Nguyệt giơ tay vén lọn tóc mai tai, nhiệt tình chào đón Lục Sanh và Hứa Diệc.
Trên bếp nấu một chiếc nồi gang tráng men màu đỏ, đang ninh nhỏ lửa.
Mặt bàn lau sạch sẽ, tiếng lách tách của nồi ninh cứ thỉnh thoảng vang lên. Mùi hương quyến rũ từ cánh cửa bếp hé mở bay , cả căn nhà tràn ngập mùi hương đậm đà của dầu mỡ.
Dựa kinh nghiệm nấu nướng của Lục Sanh trong hai năm nay, thịt trong nồi hẳn còn khá tươi nên mới mùi thơm nồng như .
Thịt biến chất hoặc để đông lạnh lâu ngày sẽ mất nhiều hương vị, dù nấu nướng cẩn thận cũng sẽ mất hơn một nửa sự ngon miệng. Tần Tiểu Nguyệt và Hồ Cường xem cuộc sống tệ, còn thịt tươi để ăn.
Lục Sanh và Hứa Diệc , lặng lẽ di chuyển gần .
Ngay lúc , bên ngoài cửa đột nhiên truyền đến hai tiếng động trầm đục.
Hồ Cường lập tức dậy đầy căng thẳng, ghé cửa sổ ngoài.
Vì ngôi nhà vốn là siêu thị, nên Hồ Cường công tác an ninh cẩn thận, mỗi cánh cửa sổ đều lắp lưới bảo vệ. Điều cũng bảo vệ cho hai vợ chồng ông thể sống sót qua hai năm trong thời kỳ mạt thế.
“Bên ngoài hình như ba sống?” Hồ Cường đầu đầy kinh ngạc, “Hôm nay là ngày gì , đột nhiên gặp nhiều sống như .”
Lục Sanh và Hứa Diệc theo hướng Hồ Cường ngoài, phát hiện bên ngoài cửa là ba đàn ông trẻ tuổi mặc đồng phục căn cứ Linh Phong. Một tóc vàng, một béo tròn, và một cao lớn, da đen.
Ba họ va hai con ch.ó hoang biến dị ở đầu hẻm, mới xử lý xong thi thể.
Lục Sanh liếc tấm bản đồ tay béo, ba chắc cũng đang nhiệm vụ tìm kiếm sống sót.
“Ai, thể sống sót đến bây giờ cũng dễ dàng.”
Hồ Cường thở dài, nhanh nhẹn nâng cửa cuốn lên, huýt sáo về phía bên ngoài.
Ba bên ngoài tiếng huýt sáo lập tức chú ý đến siêu thị nhỏ ẩn trong góc, vui mừng chạy tới, “Tuyệt quá, tìm thấy sống sót !”
Lục Sanh và Hứa Diệc chỉ việc với Triệu Mộc Gia và Tô Chính, nên tầng lớp cơ sở của căn cứ Linh Phong quen hai họ, chỉ coi hai là sống sót.
“Hai địa phương đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-640.html.]
Hồ Cường nhiệt tình chào đón ba nhà, cũng lấy cốc giấy rót nước cho ba .
“Ồ hô! Anh , chỗ còn nước tinh khiết nữa ?” Đôi mắt béo sáng rực, cầm lấy cốc uống một cạn sạch.
Bọn họ gần hai năm uống nước tinh khiết sạch sẽ, sản lượng hàng ngày của dị năng giả hệ nước hạn chế, còn ưu tiên cung cấp cho tầng lớp lãnh đạo căn cứ, những thuộc tầng lớp cơ sở như ba họ mỗi ngày chỉ nửa chai nước lọc đục ngầu.
Tuyền Lê
Giờ đây, một cốc nước tinh khiết nhỏ bé đối với họ còn quý giá hơn vàng thời kỳ mạt thế!
Hồ Cường ha hả, tay quen tay sờ lên cái đầu trọc của , “Anh đây gì khác , chỉ là gạo, bột mì, dầu ăn và nước thì nhiều, hai đừng khách sáo, uống xong còn nữa.”
Ông tỏ nhiệt tình và rộng rãi, Lục Sanh vẫn ngừng quan sát ông .
“Anh ơi, bình thường lúc đồ thì ai cũng giấu giếm, sợ khác đến xin, ít thấy như rộng rãi như .” Người tóc vàng của căn cứ Linh Phong uống hết nước , chút e dè thật lòng.
Năm thứ hai của thời kỳ mạt thế, đồ ăn gần như ăn sạch, bây giờ còn lương thực dư thừa đều là những thắng cuộc.
Hồ Cường ngây ngô, “Sống sót đều dễ dàng, bây giờ bên ngoài là zombie, chúng sống thì nên giúp đỡ lẫn . Với vợ còn đang mang thai, chút việc coi như tích đức cho con.”
Sau khi uống nước, ba phấn khởi thông báo cho Hồ Cường và Tần Tiểu Nguyệt tin tức liên quân giành thành phố M.
“Hai yên tâm, cần sống trong lo sợ nữa, chúng sắp sửa bắt đầu cuộc sống mới ! Giống như thời kỳ mạt thế!” Cậu béo phấn khích giới thiệu, khóe mắt thậm chí còn rơm rớm nước mắt.
Bọn họ khó khăn sinh tồn trong cái thời kỳ mạt thế ăn thịt quá lâu, giờ đây cuối cùng cũng thấy một tia hy vọng, tâm trạng kìm nén sự kích động.
Hồ Cường và Tần Tiểu Nguyệt sững sờ, đó lộ nụ nhạt, “Vậy thì thật quá.”
Lục Sanh khẽ nhíu mày.
Ba quá vội vàng, cô dùng ánh mắt ám chỉ họ uống nước, nhưng ba để ý, uống sạch một hết nước.
Hồ Cường hì hì rót cho mỗi thêm một ly, “Thật dễ dàng, lâu chuyện với lạ. Dù trong thành phố cũng còn zombie nữa, hôm nay hai cứ ăn cơm ở nhà , nghỉ một đêm về căn cứ.”
Tần Tiểu Nguyệt trong bếp phụ họa, “ lúc nhiều lắm, đủ ăn, chúng cùng ăn.”
“ lúc đây còn mấy chai rượu ngon, chúng cùng ăn mừng thành phố M khôi phục sức sống.” Hồ Cường bưng nồi gang tráng men đựng thịt kho tàu từ trong bếp , lấy một chai rượu trắng đóng gói từ trong tủ .
Ngay khi nắp nồi gang tráng men mở , mùi thịt thơm quyến rũ lập tức xông mũi.
Mùi thơm của mỡ tan chảy hòa quyện với mùi thơm béo ngậy của nước tương và hành phi, tỏa ngào ngạt, hạt cơm trắng bóng mờ ảo đang bốc tỏa ánh sáng hấp dẫn.
Ba căn cứ Linh Phong lập tức như hút hồn, chằm chằm nồi gang tráng men rời mắt.
Thơm, quá thơm!
Miếng thịt heo mỡ nạc xen kẽ đang rỉ dầu và nước sốt màu đỏ sẫm giống như một sợi dây thừng mạnh mẽ, nắm chặt lý trí và dây thần kinh của ba căn cứ Linh Phong.
“Đây là thịt heo ?” Cậu béo , nước miếng khống chế chảy xuống cổ áo.
“Là thịt heo đen nguyên chất mua thời kỳ mạt thế, thơm.”
Hai còn đôi mắt gần như rơi trong nồi, nhưng nghĩ đến kỷ luật của căn cứ, do dự quanh bàn.
Tần Tiểu Nguyệt lấy một chồng củ cải muối dưa từ tủ lạnh, dịu dàng mời, “Đừng khách khí, các vất vả như , cũng nên ăn chút đồ ngon.”
“Vậy… cảm ơn chị dâu…”
Tiểu béo tử vội vàng bưng bát cơm lên, múc một muỗng mỡ thịt kho nóng hổi rưới lên cơm.
Thịt thấm đẫm nước sốt thơm lừng ngấm từng hạt cơm, ba Linh Phong căn cứ lập tức ăn ngấu nghiến.