Thế nhưng chỉ đầy một giây, đàn bà chặt đầu…
Lục Sanh càng thêm rạng rỡ, khuôn mặt lạnh lùng xinh lộ một chút yêu mị kỳ lạ, “Tự nhiên là đến lấy mạng ch.ó của ông.”
Cô giơ những ngón tay mảnh khảnh thon dài lên, một đạo lưỡi khí trong suốt vô hình trực tiếp lướt qua cổ thôn trưởng.
Làn da cứng rắn như sắt của dị năng giả hệ kim cấp 6 đạo lưỡi khí tựa như đậu hũ non mềm mại, nhẹ nhàng một cái cắt đứt khí quản.
Thôn trưởng kinh hãi trợn to hai mắt, hai tay bịt lấy cổ giảm bớt sự mất m.á.u cùng sinh mệnh dần trôi .
Máu tươi theo khe hở ngón tay nhuộm đỏ n.g.ự.c thành màu đỏ chói mắt.
Bịch.
Lão già gánh tội ác nặng nề ngã xuống đất.
Dân làng còn ngây hai cỗ t.h.i t.h.ể đột nhiên xuất hiện mặt đất, sợ đến hai chân run như sàng gạo, dám phát một chút âm thanh nào.
“… Chúng oán cừu với các , là hai đó g.i.ế.c các , với chúng quan hệ!”
“Các ! Trong thôn các trúng cái gì tùy tiện lấy! Chúng giếng nước phạm nước sông, !”
Tuyền Lê
Đáp bọn họ, là khóe miệng Lục Sanh ngọt ngào nhếch lên.
Nụ khiến tâm trạng tất cả mặt lập tức rơi xuống đáy cốc, sống lưng dâng lên hàn ý thấu xương.
“Chúng sai ! Chúng cũng cố ý mua từ tay kẻ buôn ! chúng ở đây thật sự quá nghèo! Hoàn phụ nữ nào nguyện ý gả tới! Con trai đều lớn như , cha thể trơ mắt con trai độc cả đời chứ!”
Vài “phịch” một tiếng quỳ xuống đất, đối với Lục Sanh “bành bành” dập đầu mấy cái.
“Chúng là nông thôn, hiểu pháp luật! Cô hãy độ lượng bỏ qua cho chúng !”
Lục Sanh đ.á.n.h cái “bốp”. “Không trúng cái gì tùy tiện lấy ?”
“Vậy thì lấy mạng của các .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-606.html.]
Vài dân làng thấy cầu xin yếu thế dùng với Lục Sanh, lập tức lộ bộ mặt hung ác tàn bạo.
Thím Trương xách theo một cây chĩa phân, đầy mặt thịt dữ tợn , “Bọn họ chỉ mấy , chúng Từ Gia Thôn mấy trăm ! Mọi cùng lên! Đem mấy tiểu khốn kiếp cho hố thịt!”
“! gọi !”
“Chúng cùng lên! G.i.ế.c c.h.ế.t mấy ngoại lai !”
“Chúng cầu cô ! Người đàn bà tâm địa quá độc ác, chúng liều mạng với cô !”
Dân làng quần chúng tình xúc động lý thẳng khí hùng, rõ ràng coi là nạn nhân, tựa như Lục Sanh mới là kẻ ác thể dung thứ.
Lục Sanh liếc mắt những , đá con thỏ nhỏ khỏi gian.
Để đề phòng tên trong căn cứ sinh sôi lung tung, cô mang theo Thỏ Thỏ ngoài.
Hai ngày gặp, tên … béo lên…
Thỏ Thỏ đang ôm một quả dâu tây lớn gặm vui vẻ, khóe miệng còn dính một mảng nước dâu tây đỏ, đột nhiên một cước đá khỏi gian, mờ mịt bệt xuống đất.
“Mấy mày xử lý , buổi tối ăn đầu thỏ cay.”
Nghe đến đầu thỏ cay bốn chữ, Thỏ Thỏ lập tức sợ đến lộ hai cái răng cửa lớn.
Mấy thấy Lục Sanh chỉ ném một con thỏ nhỏ đáng yêu, lập tức cầm đủ loại nông cụ vây Lục Sanh giữa.
Thím Trương giành lấy con thỏ , lập tức vung chĩa phân đ.â.m mạnh về phía con thỏ nhỏ mặt đất.
Hự.
Chỉ trong chốc lát, cục bông biến thành một con cự vật khổng lồ cao tới hai mét.
Con thỏ khổng lồ vẫn giữ nguyên vẻ ngoài đáng yêu mềm mại, nhưng áp lực do vật khổng lồ mang vẫn khiến tất cả dân làng mặt rùng .
Chỉ một tên đầu óc để ý vẫn vui vẻ lẩm bẩm, “Thỏ lớn như ! Đủ cho cả thôn chúng ăn mấy ngày! Mọi xông lên!”
Giây tiếp theo, nổi nữa.