Tôn Điềm Điềm chớp chớp đôi mắt to tròn, dựa Lục Sanh mềm mại: "Tối nay thể thêm một phần cơm ?"
Lục Sanh: "..."
Đêm qua còn cùng phi tang thi thể, hôm nay ăn cơm chung một bàn, cảm giác chút .
Ba đang chuyện, tầng năm đột nhiên bùng nổ một trận gào kinh thiên động địa, trần nhà còn truyền đến tiếng bàn ghế đổ vỡ.
"Hình như là phòng 502?" Tôn Điềm Điềm là tò mò nhất, lập tức kéo Tiêu Ngọc chạy đến hiện trường xem náo nhiệt.
Tuyền Lê
Lục Sanh bất đắc dĩ , đặt bốn con gà ban công chuẩn thả nuôi vài ngày.
Tráng Tráng nhốt trong nhà quá ngột ngạt, lập tức chạy ban công đ.á.n.h với bốn con gà.
Đáng tiếc, ngày ngày nuôi béo vận động, Tráng Tráng chỉ hai hiệp gà mổ cho kêu meo meo. Cuối cùng vẫn là Lục Sanh tay mới cứu nó khỏi móng vuốt của gà.
“Quân tử báo thù, mười năm muộn!”
Tráng Tráng trong lòng Lục Sanh nghiến răng nghiến lợi với bốn con gà.
“Cục cục tác.”
Bốn con gà nghiêng đầu nhỏ, chổng m.ô.n.g về phía Tráng Tráng.
Tráng Tráng từng chịu loại uất ức , rúc trong lòng Lục Sanh tủi mà thút thít.
Lục Sanh dỗ Tráng Tráng, lấy từ gian một hộp bánh xốp, cho Tráng Tráng mấy miếng, phần còn để dành cùng Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc ăn.
“Tin ! Nghe thật hả !” Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc chẳng mấy chốc chạy về.
Tôn Điềm Điềm cửa uống ừng ực một ngụm nước lớn, dựa bên cạnh Lục Sanh miêu tả sinh động những gì thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-37.html.]
“Lâm Đống hôm qua khoe khoang vật tư trong nhóm ? Tối qua nửa đêm cướp sạch!”
“Có một đám nửa đêm thừa lúc bọn ngủ say trực tiếp cạy khóa nhà, Lâm Đống và Tô Tử Thành còn đang mơ màng trói gô lên giường.”
Tôn Điềm Điềm vốn ưa Tô Tử Thành và đồng bọn ức h.i.ế.p Lục Sanh, giờ kể càng thêm hăng say.
“Đám chỉ cướp hết vật tư, còn ép Lâm Đống chuyển hết tiền trong ví điện tử và tài khoản ngân hàng .”
Lục Sanh đưa bánh cho hai , “Vậy lầu nãy ai , Lâm Đống ?”
“Là Bạch Sương Sương!” Tôn Điềm Điềm c.ắ.n một miếng bánh, hạ giọng .
“Đám bịt miệng Bạch Sương Sương, mặt Lâm Đống và Tô Tử Thành cưỡng h.i.ế.p cô . Bọn giày vò cả buổi sáng mới cởi dây trói, thả Bạch Sương Sương cô gào .”
“Bạch Sương Sương bình thường yếu đuối là thế, nãy cào nát mặt Lâm Đống . Nói tại khoe khoang trong nhóm, mới dẫn đến đám .”
Bạch Sương Sương đối xử với Lục Sanh thế nào, Tôn Điềm Điềm tận mắt chứng kiến, tự nhiên thể đồng cảm với loại xanh .
Tiêu Ngọc lau mồ hôi trán: “Bọn lập tức báo cảnh sát, nhưng cảnh sát quản.”
Lục Sanh vuốt m.ô.n.g béo tròn của Tráng Tráng, vẻ mặt thản nhiên: “Bây giờ bộ cảnh sát đều đang xử lý bạo loạn, chuyện lông gà vỏ tỏi sẽ ai quản .”
“Vương Lượng vốn chỉ còn thoi thóp, giày vò thế thì hẳn.”
Tôn Điềm Điềm nuốt miếng cuối cùng: “ đối với Lâm Đống mà chỉ là mất chút tiền, vấn đề lớn, dù gia sản cũng dày.”
Lục Sanh lắc đầu: “Lần tổn thất lẽ là kha khá tiền đấy.”
“Trước đó Lâm Đống khoe trang cá nhân, tiền mặt của nhà gần như đều ở ngân hàng Thung lũng Silicon của M quốc .” Lục Sanh lấy điện thoại , mở trang tìm kiếm tin tức nóng hổi mới cập nhật, “Ngân hàng Thung lũng Silicon tuyên bố phá sản , bộ tiền ở nước ngoài đều rút nữa.”
Ngân hàng trong nước hiện tại vẫn đang trong tình trạng dân đổ xô rút tiền gây tê liệt hệ thống, về lý thuyết vẫn còn khả năng chính phủ bảo lãnh. Bên phong cảnh càng thêm độc đáo, trực tiếp công khai phá sản, buông xuôi .
Lâm thiếu gia lẽ thể, sắp biến thành kẻ nghèo rớt mồng tơi .