Những ánh mắt lén lút trộm rèm cửa, ngoại lệ đều lộ sự ghen tị và tham lam.
Trong đám công nhân xây dựng ở tầng một, mấy đang xổm ở hành lang, chằm chằm những chiếc ba lô đầy ắp của Lục Sanh và .
Tiêu Ngọc che chở hai cô gái phía , ba cẩn thận về phía cầu thang.
Người đầu đội công nhân đang ngậm tàn t.h.u.ố.c mút mạnh, đôi mắt đục ngầu chằm chằm Tiêu Ngọc.
Phịch.
Tàn lửa cuối cùng tắt lịm, đó vứt tàn thuốc, đột nhiên dậy.
Lục Sanh lạnh.
Bây giờ lương thực bên ngoài quý hơn vàng, đám mua nổi đồ trong siêu thị, liền nhắm sinh viên. Cho rằng các cô một nam hai nữ dễ bắt nạt, thể tùy tiện cướp bóc.
Mấy đội công nhân đều mặt mày dữ tợn, đói đến mắt phát sáng, rục rịch bao vây ba .
Lục Sanh rút dao, ánh mắt sắc bén đối diện với mấy .
Người sợ kẻ to gan, kẻ to gan sợ kẻ liều mạng. Đám đội công nhân nhiều nơi, gặp nhiều , ánh mắt của Lục Sanh là cô là cứng rắn.
Hơn nữa đám mấy ngày ăn cơm đàng hoàng, đói đến mắt thâm quầng. Lục Sanh và Tiêu Ngọc trông đều , liều mạng chắc thắng.
Sau khi cân nhắc trong lòng vài giây, đầu đội công nhân nhe răng lộ một hàm răng vàng khè, uể oải xổm trở .
Lục Sanh cầm dao, một bước lùi một bước, ba cẩn thận trở về tầng bốn.
Trước tiên đặt đồ ở phòng 403, Lục Sanh và hai còn hẹn tắm , đó cùng ăn cơm.
Lục Sanh nhanh, tắm xong liền lấy ba túi mì lạnh Triều Tiên từ trong gian , nấu xong đổ nước dùng chua ngọt, thái vài nhúm dưa chuột và kim chi cay, xếp lên mì.
Tiện tay còn luộc một miếng thịt bò, một nửa thái lát đặt mì lạnh, một nửa cho Tráng Tráng ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-33.html.]
Lại cắt một quả dưa hấu hạt chín tới đất đen, cùng với đá viên đặt bát mì.
Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc đến, liền lập tức cầm bát uống mấy ngụm nước dùng mì mát lạnh.
Một bát mì lạnh chua, ngọt, cay đầy đủ xuống bụng, sự mệt mỏi của ba lập tức tiêu tan hơn một nửa.
Tuyền Lê
Tôn Điềm Điềm thỏa mãn vỗ vỗ bụng nhỏ phồng lên, ghế sofa lười biếng.
“Lâm Đống bọn họ mua ít đồ về, còn đăng ảnh lên mạng xã hội.” Tôn Điềm Điềm lướt tin tức trong nhóm .
Lục Sanh mở xem, liên minh cơm tập thể xã hội chủ nghĩa mà Đàm Tĩnh tổ chức dường như tan thành mây khói. Lâm Đống tiền, dẫn Tô Tử Thành và Bạch Sương Sương mua mấy túi lớn đồ ăn liền, thịt khô và các loại bánh quy xúc xích, còn đặc biệt chụp ảnh khoe nhóm.
Trong Lầu Đinh Hương, một đám đói đến mức bụng dán lưng, bình thường dù ưa Lâm Đống thế nào, cũng bắt đầu nịnh hót nhóm.
“Đống ca hào phóng, thể cho em chút ?.”
“Đi theo Đống ca việc ?”
Lâm Đống cực kỳ đắc ý, nhóm phát một đoạn thoại ngắn đầy vẻ khinh khỉnh.
“Em gái xinh gửi ảnh áo đen qua tin nhắn riêng thể đổi lấy một túi bánh quy, cơ hội hạn, ai đến .”
Nhóm lập tức bùng nổ.
“Đống ca, em trai ?”
“Đống ca đừng đặt giới hạn giới tính chặt chẽ như .”
Lâm Đống nhanh gửi một ảnh chụp màn hình WeChat mờ, chỉ trong vài phút mười mấy kết bạn với .
“Em trai cút , xem chân em gái nào nhất, tặng thêm một món đồ ăn liền.”
“ lúc, thích tìm c.h.ế.t, còn thể giúp chúng chuyển hướng sự chú ý.” Lục Sanh chia dưa hấu cho Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc, dặn dò nghiêm túc, “Mỗi tối khi ngủ nhất định kiểm tra kỹ cửa sổ cửa , đừng cho đám khốn nạn đó cơ hội.”
Vật tư giá trời, sinh viên căn bản mua nổi, dồn đến đường cùng, cái gì cũng thể .