“Vậy các đưa bệnh viện, tới tìm gì?”
Lục Sanh liếc , bộ khuôn mặt Vương Lượng sưng húp như ong chích, hai mắt chỉ còn một đường kẻ, ngay cả đồng tử cũng thấy.
Vết thương Lục Sanh đ.á.n.h vẫn lành, phủ một lớp vảy m.á.u dày, còn lẫn cả dịch mủ màu vàng trắng.
Cô tay nặng nhẹ, loại vết thương căn bản sẽ nhiễm trùng nặng như . Chẳng lẽ vi khuẩn và virus cũng tiến hóa trong đợt nhiệt độ cao ?
“Cô đ.á.n.h Vương Lượng thương, cho cùng cô chịu trách nhiệm chứ?”
“Hiện tại trật tự trường học tạm thời loạn, với tư cách là giáo viên giúp học sinh phân xử công bằng.”
Tiếng cãi vã của mấy thu hút ít trong lầu tới xem, Tần Thú thấy càng thêm tự tin, giọng cũng cao hơn hai bậc.
Trước đó một tới ăn quả đắng, bây giờ cuối cùng cũng cớ để gây sự với Lục Sanh.
Lục Sanh bật thành tiếng, “Nếu ngứa tay động thủ, sẽ lý do đ.á.n.h ?”
“Nếu truy cứu nguồn gốc, Bạch Sương Sương nếu dẫn ba đàn ông đó về phòng nữ sinh đ.á.n.h bài, cũng sẽ ăn một cú . Thầy trách nhiệm như , thì cõng bệnh viện .”
“Trường học thường khó khăn thì tìm giáo viên, khó khăn đến thầy Tần chẳng lẽ khoanh tay ?”
Tần Thú nghẹn đến sắc mặt xanh mét, “Lục Sanh, vết thương nhiễm trùng nặng là sẽ c.h.ế.t , cô nhẫn tâm bạn học c.h.ế.t ? Ít nhất cũng nên lấy chút kháng sinh .”
“C.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi, con , lo gì.” Lục Sanh đôi mắt phượng hếch lên, đầy vẻ chế giễu, “Nếu thầy thực sự quan tâm đến sống c.h.ế.t của , từ lúc thương đến bây giờ thời gian đủ để thầy bệnh viện vài vòng .”
Tuyền Lê
“Một hai đều tham sống sợ c.h.ế.t, sợ cái thời tiết quỷ quái mệnh mệnh về, đến khi Vương Lượng sắp thối rữa mới nhớ tới đẩy sang chỗ , nhất là c.h.ế.t ở cửa nhà các mới yên tâm.”
Lục Sanh vạch trần hết những ý nghĩ bẩn thỉu của Tần Thú và Tô Tử Thành, đám sắc mặt đỏ bừng trắng bệch, nửa ngày một lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-26.html.]
Người vây xem ngày càng nhiều, Tần Thú mất mặt, “Lục Sanh, đừng quá độc ác…”
“Lằng nhằng phiền c.h.ế.t .” Lục Sanh mất hết kiên nhẫn, rút đao Ba Tư c.h.é.m xuống.
“A!”
Tần Thú cắt mất một miếng thịt ở cánh tay, trong lúc né tránh xô Bạch Sương Sương đang xem kịch ở giữa đám va tường, Bạch Sương Sương đầu vỡ, m.á.u chảy dọc theo xương mày chảy đến khóe mắt.
“ dịp, hai các cùng bệnh viện, cho bạn.” Lục Sanh nghịch ngợm cán d.a.o nhẹ nhàng.
“Tử Thành! Đau quá!” Bạch Sương Sương đau đến mồ hôi đầy đầu, cả co rúm trong vòng tay Tô Tử Thành run rẩy.
Tô Tử Thành sắc mặt dữ tợn, giơ nắm đ.ấ.m đ.á.n.h về phía Lục Sanh, Tiêu Ngọc một cước đá ngực, kéo theo cả Bạch Sương Sương ngã lăn đất.
Tiêu Ngọc cao gần một mét chín, chỉ đó thôi sức ép cực lớn.
Tô Tử Thành đ.á.n.h , hung hăng trừng mắt Lục Sanh một cái, ôm Bạch Sương Sương lao xuống lầu.
Những khác thấy Lục Sanh hung hãn như , càng dám lời nào, dìu Tần Thú ba tan tác.
Lục Sanh liếc mắt quét qua phòng 408.
Hứa Diệc chính thức nhậm chức, chỉ là Lục Sanh lúc giúp khoa trưởng xử lý hồ sơ trao đổi với , mới là bác sĩ mới của trường.
Những trong lầu lẽ còn phận của Hứa Diệc, nếu sớm chặn ở cửa đòi khám bệnh .
Chờ tan hết, Lục Sanh gọi Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc cửa.
“Các còn bao nhiêu tiền?”
Tôn Điềm Điềm lấy điện thoại xem, “Tiền sinh hoạt gia đình cho còn một ngàn.”