Nếu Tráng Tráng Tôn Điềm Điềm đang nấu cơm, Lục Sanh thậm chí còn nghi ngờ hai đang nghiên cứu lò phản ứng hạt nhân.
"Không gọi đồ ăn ngoài, bữa sáng cho các ..." Tôn Điềm Điềm xoa tay ngượng ngùng.
Tiêu Ngọc cầm một cái bát, gắp một miếng vật chất đen kịt bỏ miệng, nghiến răng nghiến lợi , "Khá , so với đây tiến bộ hơn nhiều ."
Lục Sanh nhíu chặt mày, lén lút dấu tay với Tiêu Ngọc.
Tuyền Lê
Người mới là đầu óc yêu đương đỉnh cấp, cô tự nhận bằng.
Đuổi Tôn Điềm Điềm và Tiêu Ngọc khỏi bếp, Lục Sanh sữa nóng và bánh sandwich đơn giản. Do dự một chút, cô ngâm quyển sách thức tỉnh sơ cấp ly sữa của Tiêu Ngọc.
"Vết sẹo là huân chương của tình yêu chân thật." Lục Sanh Tiêu Ngọc, hùng nuốt lò phản ứng hạt nhân, đau lòng niệm thầm.
Cô lĩnh giáo sự cùi bắp của hệ thống , chiếc xe lắc điệu đà trong gian cũng bám đầy bụi. Thể chất chơi bóng rổ của Tiêu Ngọc , dù cũng chịu đựng giày vò hơn Tôn Điềm Điềm.
Mười giờ sáng, nhiệt độ mặt đất gần 50 độ.
Nhiệt độ cao nướng thủy tinh nóng bỏng, khung cửa sổ bằng nhựa của nhà hàng xóm thậm chí còn bắt đầu tan chảy biến dạng.
Có thử rời khỏi Lâu Tím, nhưng đến tầng một dòng nước ngập đến thắt lưng và nhiệt độ cao ngăn cản.
Trong nhóm tiếng than vang lên một mảnh, phần lớn hết lương thực. vẫn còn một tràn đầy năng lượng chia sẻ video .
Có rán trứng bệ cửa sổ, bắt con bướm dài một tấc đăng lên vòng bạn bè, vẫn nhận , tai họa đến.
“Uống sữa xong hình như dị ứng, một lát.” Tiêu Ngọc xoa đầu về phòng.
Lục Sanh chút chột , cầm điện thoại lướt WeChat để phân tán sự chú ý, phát hiện hai tin nhắn của liên hệ mới thêm.
“Lục Sanh, xóa .”
“Đừng giận dỗi nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-20.html.]
Cả hai đều là Tô Tử Thành.
Lục Sanh thèm để ý, trực tiếp chọn chặn.
“Lâm Đống bọn họ thật quá đáng.” Tôn Điềm Điềm gọi Lục Sanh, cầm điện thoại cho cô xem cuộc trò chuyện trong nhóm.
Trong nhóm đều than oán, gọi điện cầu cứu ai bắt máy, trường cũng sắp xếp hỗ trợ.
Vốn dĩ đang chê trách sự bất lực của Đại học Kinh, Lâm Đống đột nhiên hùa theo Lý Minh Hạo với tư cách lớp trưởng nên phục vụ , tìm cách ngoài tìm thức ăn.
“Mọi tin tưởng mới bầu lớp trưởng, lúc khó khăn đừng hỏng việc.”
“ , càng khó khăn thì đảng viên càng nên .”
“Học bổng quốc gia cũng nhận, đến lúc nên thì im lặng ?”
Lâm Đống và lũ tay sai một câu một lời, đẩy Lý Minh Hạo thế khó.
“Mọi yên tâm, tớ nhất định sẽ dốc hết sức giúp giải quyết khó khăn.” Lý Minh Hạo chỉ gửi một câu mất tăm.
Lục Sanh lắc đầu, Lý Minh Hạo là sinh viên đại học duy nhất từ một ngôi làng nhỏ , tính tình mạnh mẽ nhạy cảm, Lâm Đống khích bác như , lẽ sẽ chuyện dại dột.
Quả nhiên, lâu , Tráng Tráng liền vỗ vỗ cửa kính kêu meo meo ngừng.
Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm ghé sát xem, phát hiện Lý Minh Hạo mà một khỏi ký túc xá.
Thân hình nhỏ bé gầy yếu, chống một chiếc ô đen lội nước khó khăn. Nhìn từ xa, giống như một cây kim châm nấm đầu nặng chân nhẹ trôi mặt nước.
Cơn mưa như trút nước cuốn trôi ít cơ sở vật chất trong trường, trong nước lẽ bước nào cũng thể dẫm cạm bẫy.
Lý Minh Hạo tuy cẩn thận, nhưng mới vài bước loạng choạng ngã nhào xuống vũng nước cùng với chiếc ô.
Tôn Điềm Điềm hít sâu một , căng thẳng áp sát cửa kính, “Hắn chứ?”
“Buông bỏ chấp niệm giúp đỡ, tôn trọng vận mệnh của khác.” Lục Sanh vẻ mặt đạm mạc, từ xa ảnh gầy yếu trong nước loạng choạng bò dậy.