Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 15

Cập nhật lúc: 2025-10-18 10:11:19
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lên theo chiếc ô, một chiếc áo sơ mi màu xám kết hợp với quần tây vặn, ẩn hiện những đường nét rắn chắc, một khuôn mặt thanh tú , kèm với một cặp kính gọng vàng nửa viền.

"Giáo sư Hứa?" Lục Sanh ngạc nhiên, hóa là giáo sư Hứa Diệc mới đến của phòng y tế trong trường.

Hứa Diệc nghiêng ô về phía Lục Sanh, bấm chìa khóa xe, "Đi , đưa em , mưa lớn quá."

"Cảm ơn Giáo sư Hứa, Em về Ký túc xá Đinh Hương."

Lục Sanh khách sáo với Hứa Diệc. Một lát nữa trời sẽ tối, ở ngoài trời thêm một phút là thêm một phần nguy hiểm.

Hơn nữa, cô hết tiền, đến xe đạp công cộng cũng .

Thật trùng hợp, Hứa Diệc cũng chuyển đến Ký túc xá Đinh Hương, ở căn hộ lớn ở góc tầng 4. Lục Sanh cũng nhờ xe nhờ đến tận chân tòa nhà ký túc xá.

"Học kỳ tới phòng y tế sẽ suất việc bán thời gian, nếu em cần thì cứ nộp đơn xin."

Trước khi khỏi cầu thang, Hứa Diệc đầu Lục Sanh, ánh mắt dừng ở tay của cô.

Lục Sanh lúc mới nhận vẫn còn nắm chiếc áo ba lỗ của giao hàng trong tay .

"Cảm ơn Giáo sư Hứa."

Lục Sanh đợi Hứa Diệc đóng cửa, lặng lẽ lấy một thùng mì ăn liền từ gian đặt cửa nhà Hứa Diệc.

Tuyền Lê

Ở kiếp , Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm cũng từng gặp Hứa Diệc khi chạy trốn. Lúc đó Hứa Diệc cho họ một gói Tang Da Ren hết hạn sử dụng. Bây giờ cô đến ngày tận thế một ngày để trả cho Hứa Diệc một thùng mì ăn liền, coi như xóa nợ.

Khi Lục Sanh bước cửa, Tôn Điềm Điềm đợi sẵn ở cửa.

"Gọi cho mấy chục cuộc điện thoại mà máy! Sợ c.h.ế.t !" Tôn Điềm Điềm trong tiếng , ôm chầm lấy Lục Sanh, "Ngoài trời mưa to như , nếu xảy chuyện gì thì !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-15.html.]

"Mình lớn như thì chuyện gì chứ?" Lục Sanh sững , từ từ giơ tay lên xoa đầu Tôn Điềm Điềm. Cô bận mua sắm nên để ý điện thoại cháy máy.

Cảm giác quan tâm, nhớ đến thật .

Con rốt cuộc là động vật xã hội sống theo bầy đàn, cho dù trong tận thế khắc nghiệt đến , cũng đoàn kết để sinh tồn.

Tôn Điềm Điềm đ.ấ.m nhẹ vai Lục Sanh, "Cậu lâu ?"

Lục Sanh cởi chiếc áo khoác ẩm ướt bước nhà vệ sinh, đổ cả chai t.h.u.ố.c diệt côn trùng đậm đặc xuống cống, cuối cùng lắp nắp cống kín.

"Mưa to quá, đợi mưa tạnh chắc chắn sẽ côn trùng bò lên, Mình giúp cái nắp cống."

Nếu Lục Sanh nhớ lầm, thứ đầu tiên biến dị khi tận thế ập đến chính là côn trùng và chuột trong cống.

Những sinh vật ẩm ướt, tối tăm đó dường như một đêm biến thành hung hãn và khổng lồ một cách bất thường. Nhiều côn trùng và chuột c.ắ.n c.h.ế.t vì dịch bệnh trong vòng một tháng.

Các học sinh trong tòa nhà thói quen vệ sinh khác . Có cả tuần đổ rác, gián, muỗi và các loại côn trùng nhỏ thường xuyên bò lổm ngổm theo đường ống thoát nước.

"Cậu tin đồn ở ?" Tôn Điềm Điềm lấy một bộ đồ ngủ mới cho Lục Sanh, "Tin đồn đến tai trí tuệ thì dừng."

"Người trí tuệ nhịn ăn ba ngày." Lục Sanh nhận lấy quần áo, nửa thật nửa giả.

Sau khi hai ăn tạm bữa mì ăn liền, Tôn Điềm Điềm ngủ bù sớm. Lục Sanh khéo léo ám chỉ cô rằng tận thế sắp đến, nhưng Tôn Điềm Điềm đều cho là đùa.

Không còn cách nào khác, Lục Sanh đành tìm một lý do đại khái để nhắc nhở cô thông báo cho gia đình tích trữ thêm đồ ăn.

Bố của Tôn Điềm Điềm đều là bận rộn, cả hai hiện đang công tác xa, sẽ vì một câu của Lục Sanh mà bỏ công việc về quê.

Lục Sanh giường, nghiêng đầu ngoài cửa sổ. Tiếng mưa vẫn ngớt, thỉnh thoảng tiếng còi xe chói tai vang lên đường phố. Việc đường sá hạn chế do mưa lớn gây nhiều vụ t.a.i n.ạ.n liên nhiều đoạn đường.

Loading...