Người Luôn Ở Bên Em - Chương 90

Cập nhật lúc: 2025-01-01 12:28:17
Lượt xem: 28

Mỗi suất Cố Hàm Ninh cũng sẽ nếm một nửa, nếu như cảm thấy hương vị bình thường, cũng chỉ thử vài miếng, sau đó, cười híp mắt ấm giọng nhỏ nhẹ đẩy đồ ngọt còn dư lại đến trước mặt cậu.

 

“Thừa Dư, mình ăn không hết, còn lại cậu ăn giúp mình đi?”

 

Cố Hàm Ninh hơi híp mắt, lúc đó đuôi lông mày dài nhỏ hơi nhướng có vẻ rất quyến rũ, kết hợp với đôi môi hơi vểnh lên của cô, lần nào cũng khiến tim cậu đập rộn lên.

 

Lúc ấy đầu cậu nóng lên, liền phóng khoáng tiếp nhận thìa múc một miếng thật to cho vào trong miệng mình.

 

Chỉ trong nháy mắt, quả thực là có khổ khó nói nha!

 

Sau khi gắng nuốt vào, Triệu Thừa Dư nhìn năm sáu suất đồ ngọt to to nhỏ nhỏ trước mặt, trong miệng ngọt ngấy, trong lòng đau khổ nha!

 

Thực sự, cậu thà rằng uống thuốc đông y một tháng, cũng không muốn ăn bữa tiệc đồ ngọt này !

 

Tất nhiên Cố Hàm Ninh biết rõ bữa cơm đồ ngọt lần trước đến Triệu Thừa Dư, cho nên thấy Triệu Thừa Dư hơi nhíu mày, trong lòng liền cười trộm.

 

Được rồi, lần trước, có một phần nhỏ là cô cố ý giở trò xấu, nhưng thật không nghĩ tới, Triệu Thừa Dư nói mình không thích ăn đồ ngọt, trên thực tế, chỉ dùng một từ không thích để hình dung, còn chưa đủ chuẩn xác, nghiêm chỉnh mà nói, phải nói là chán ghét.

 

Lần này Cố Hàm Ninh quyết định vô cùng nhân từ, cho nên chỉ gọi một sữa hai lớp.

 

“Mình ăn no rồi, buổi tối cậu không phải mời mình đi ăn cơm, thế nào mình cũng phải để chừa lại chút chỗ trống.”

 

Cố Hàm Ninh liếc Triệu Thừa Dư một cái, cười cười nhạo.

 

Trong cửa hàng không có nhiều người lắm, hai người ngồi là góc khuất, cây xanh cao lớn để ở một bên, tạo thành một khung cảnh nửa bí ẩn.

 

Sữa màu trắng được đựng trong một chiếc bát sứ màu lam, rất cảnh đẹp ý vui.

 

Cố Hàm Ninh không nhịn được vểnh môi, cầm lấy chiếc thìa tinh xảo, cẩn thận múc một thìa ở trên mặt bỏ vào trong miệng!

 

Ân! Ăn ngon thật!

 

Cố Hàm Ninh hưởng thụ nheo mắt lại, một thìa lại một thìa, lập tức liền ăn hơn nửa chén, ngẩng đầu, thấy Triệu Thừa Dư cầm tạp chí ở bên cạnh đang lật xem, con ngươi xoay một vòng, không tiếng động cười hắc hắc.

 

“Thừa Dư!”

 

Triệu Thừa Dư nghe tiếng ngẩng đầu lên, làn môi liền bị Cố Hàm Ninh nghiêng người sang chuẩn xác ngậm chặt.

 

Đầu tiên là làn môi vò nhẹ, sau đó Cố Hàm Ninh liền hơi hơi thò đầu lưỡi ra, khẽ l.i.ế.m một chút trên môi Triệu Thừa Dư.

 

Hương sữa trong lành kèm theo xúc cảm mềm mại lưu luyến ở khóe môi, đáy lòng Triệu Thừa Dư vừa động, không nhịn được liền phối hợp hơi hé miệng.

 

Cố Hàm Ninh thấy đúng thời cơ, dính sát vào, đầu lưỡi khẽ cậy ở giữa răng môi của Triệu Thừa Dư.

 

Triệu Thừa Dư vội vàng để tạp chí trong tay xuống, đôi tay vòng lại, muốn ôm Cố Hàm Ninh tới gần mình, đột nhiên trong miệng trên lưỡi liền xuất hiện một khối ngọt mềm gì đó.

 

Cố Hàm Ninh thấy thực hiện được rồi, nhanh chóng lui ra, cười ngồi nghiêm chỉnh trở lại trên ghế mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-90.html.]

 

Triệu Thừa Dư cứng đờ, lập tức cười nhìn Cố Hàm Ninh, bất đắc dĩ nuốt ngụm sữa hai lớp trong miệng xuống.

 

Từ tiệm bánh ngọt ra ngoài, đã hơn năm giờ, Triệu Thừa Dư dắt cô đi thẳng vào một nhà ăn Nhật gần đó.

 

“Chậc, tại sao phải ăn món ăn Nhật Bản, vừa đắt vừa ăn không lịch sự!” Cố Hàm Ninh ghét bỏ nói.

 

Triệu Thừa Dư không để ý cô, lập tức nói xong với nhân viên phục vụ, liền lôi kéo Cố Hàm Ninh đi vào trong.

 

“Gần đây, chỉ có nơi này có căn phòng đôi nhỏ!”

 

Triệu Thừa Dư cũng không ngoảnh đầu lại, nhẹ nhàng nói một câu như vậy.

 

Đáy lòng Cố Hàm Ninh nhảy dựng, có một tia hối hận vừa rồi trêu cợt Triệu Thừa Dư !

 

Mặc dù là căn phòng đôi, nhưng cửa phía sau mở, bên trong cũng rất rộng rãi, giường nhỏ sạch sẽ, thật ra cũng có thể chứa tới năm sáu người.

 

Cố Hàm Ninh tò mò đánh giá.

 

“Mình cũng không biết nơi này còn có quán như vậy. Tốn rất nhiều tiền đi?”

 

“Yên tâm, mình mang ví tiền.” Triệu Thừa Dư cười kéo Cố Hàm Ninh ngồi xuống, “Đây là quán của anh rể họ mình, mình có thể được giảm giá.”

 

“Thì ra là thế. Có thể ăn không phải trả tiền sao?”

 

Cố Hàm Ninh đi theo ngồi khoanh chân xuống, kế bên Triệu Thừa Dư, cười nhẹ giọng hỏi.

 

“Có thể, chỉ cần ăn xong hai chúng ta chịu trách nhiệm rửa hết bát hôm nay!”

 

“Chậc, cậu thật không nể mặt!”

 

Cửa bị nhẹ nhàng kéo ra, người phục vụ tới đưa thực đơn rót nước trà, liền ở bên cạnh chờ gọi món.

 

Triệu Thừa Dư cười liếc Cố Hàm Ninh một cái, mở thực đơn.

 

“Cậu muốn ăn cái gì? Sashimi cá hồi ở đây không tệ, muốn một ít không?”

 

“Ừ, có thể a!”

 

Hai người đầu kề đầu, ghé vào trước thực đơn, cậu món này, mình món khác, cơm nóng để đến cuối hẵng gọi.

 

Chỉ chốc lát sau, sashimi, sushi, từng món được đưa lên.

 

Cố Hàm Ninh chọn sushi nếm thử.

 

“Ừm, hương vị cũng không tệ lắm.”

 

“Ừ, cậu nếm thử, cái này cũng khá được.”

Loading...