Người Luôn Ở Bên Em - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-01-04 18:17:37
Lượt xem: 23

Nhìn xem, bây giờ, cậu đã là đội phó câu lạc bộ khiêu vũ, cũng tìm được bạn gái xinh đẹp hơn, nghe lời hơn, săn sóc hơn so với Cố Hàm Ninh, cuộc sống đại học tuyệt vời không thể tưởng được!

 

Tầm mắt Cao Thần từ trên mặt Triệu Thừa Dư, chuyển qua trên vai của cậu, nơi đó đang lộ ra một khoảng tóc đen nhánh, đó là của Cố Hàm Ninh. Cậu có chút hoảng thần, nghĩ tới vừa rồi thấy Cố Hàm Ninh, trên mặt nổi lên màu hồng nhạt sáng bóng, khi mím môi cười yếu ớt thì làn môi càng thêm hồng nhuận ướt át, tươi đẹp như ngày đó tới đăng ký nhanh nhẹn đi tới phía mình cũng là khoảnh khắc động tâm. . .

 

Cao Thần mấp máy môi, tươi cười phai nhạt mấy phần.

 

“Chuyện bài vở, bản thân mình sẽ chú ý. Lần trước cậu đại diện trường học tham gia thi đấu được giải nhất, học bổng hạng nhất năm nay tất nhiên là thuộc về cậu rồi. Mình cũng không muốn được học bổng gì, hiện tại đối với mình mà nói quan trọng nhất là, dẫn câu lạc bộ, đầu tiên là tóm cuộc thi này trong tầm tay!” Cao Thần tự tin cười cười, Điền Hinh bên cạnh nghiêng đầu nhìn cậu, dính sát vào Cao Thần cười đến vô cùng tự hào.

 

Sắc mặt Triệu Thừa Dư ảm đạm, trong lòng cũng hiểu được, mình và Cao Thần đã không có nhiều chủ đề chung.

 

Mặc dù không có thấy vẻ mặt của Cao Thần, nhưng theo trực giác, cô biết lúc này trong lòng Cao Thần hẳn là chua chát.

 

Cái gì không muốn được học bổng? Hẳn là cảm thấy vô vọng giành được học bổng, cho nên, đặt tất cả hi vọng lên cuộc thi khiêu vũ lần này.

 

Triệu Thừa Dư được một lần danh hiệu hạng nhất, cho dù không phải cùng chung một trận đấu, cậu ta cũng muốn tranh một danh hiệu hạng nhất, thu hút sự chú ý của mọi người lại đi?

 

Từ lần trước cuộc thi đấu máy tính được giải nhất, ở trong mắt thầy cô và bạn học, danh tiếng của Triệu Thừa Dư lập tức nổi như cồn, trên đường đi người chào hỏi anh gần như đã tăng lên gấp đôi, tuy rằng, thật là nhiều người chào hỏi cậu, bạn học Triệu còn không hiểu ra sao, không biết đối phương họ gì tên chi. . .

 

Cố Hàm Ninh âm thầm bĩu môi.

 

Khiêu vũ thì có ích lợi gì? ! Chẳng lẽ cậu ta còn có thể dựa vào khiêu vũ để kiếm cơm ăn? Nói toạc ra, chỉ là một đam mê thơi sinh viên mà thôi, đặt nó trên vị trí quan trọng ngang hàng với bài vở, tính cũng quá trẻ con đi?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nguoi-luon-o-ben-em/chuong-119.html.]

 

Kiếp trước Cố Hàm Ninh chỉ đảm nhiệm một chức vụ trợ lý nho nhỏ trong câu lạc bộ khiêu vũ, căn bản không hề tham gia hoạt động do sinh viên khoa khác trong trường tổ chức, cho nên tuy rằng thành tích trên lớp không kém, lại vì vậy mà bỏ lỡ mất học bổng hạng nhất.

 

Mà bây giờ, cô càng thêm không có đặt cái gì mà công việc xã hội và học bổng ở trong lòng. Sống hơn ba mươi tuổi, cô mới phát hiện, mình học được quá ít trong trường học, nhưng sau khi ra xã hội, thời gian và tinh lực có thể làm cho mình an tâm học tập lại đã ít càng ít hơn.

 

Hiện tại, cô chỉ muốn học tập cho tốt, đọc sách nhiều hơn, hưởng thụ cuộc sống đại học yên tĩnh an tâm, thư thái mà phong phú qua hết bốn năm đại học, ờ, bây giờ, còn lại cũng không quá ba năm. Đại học, thật ra thoáng cái là hết. . .

 

Một năm học này, Triệu Thừa Dư được học bổng là không có vấn đề, học kỳ này điểm tổng kết của cậu xếp thứ nhất toàn khóa chuyên ngành năm nhất, mặc dù không có tham gia hoạt động sinh viên gì, nhưng cuộc thi lần vừa đây, có lợi không ít trong cuộc bình xét học bổng cuối kỳ này!

 

Chờ cậu cầm được học bổng, dĩ nhiên là muốn mời cô ăn một trận đã đời. Ừ, nếu như bị Thịnh Mạn Mạn là heo con ăn uống hàng đầu kia biết, không chừng sẽ bị đập một trận. Ừ, tuy rằng số tiền này phải tới sau khi khai giảng học kỳ sau mới có thể phát, nhưng mà có lẽ bọn họ có thể tiêu sớm, nhân lúc chưa tới huấn luyện quân sự, một kế hoạch hành trình nho nhỏ, không cần quá xa, ở vùng gần đây, hành trình khoảng hai ngày.

 

Cố Hàm Ninh nhất tâm lưỡng dụng (*), trong lòng lên kế hoạch, bọn họ có thể đi nơi nào chơi một chuyến.

 

[(*) Nhất tâm lưỡng dụng: đồng thời tập trung chú ý vào hai việc.]

 

Năm nay thời gian bọn họ huấn luyện quân sự là tháng tám, khoảng trước khi vào học, mấy người Bùi Duệ Triết có thể thuê được căn phòng đẹp ổn thỏa rồi, đến lúc đó, sửa sang, đăng ký, mua trang thiết bị, làm Triệu Thừa Dư hao tốn hơn phân nửa tâm tư.

 

Cố Hàm Ninh đột nhiên than thở, cô thế nào cảm thấy, ngày cô có thể có được Triệu Thừa Dư hoàn chỉnh, đã không nhiều lắm a?

 

Đến khi Triệu Thừa Dư dắt cô ra khỏi phòng ngủ, cô cũng chỉ là không chút đếm xỉa chậm chạp đi theo vung vẩy tay, trong lòng vẫn còn nghĩ đến kế hoạch, rốt cuộc nghỉ hè nên đi nơi nào chơi.

 

“Đang suy nghĩ gì?” Triệu Thừa Dư hơi hơi nhíu mày, nhìn vẻ mặt Cố Hàm Ninh hoảng hốt, nhịn không được véo nhẹ nhéo chóp mũi cao của cô.

Loading...