Người khác yêu thì cần tiền, tôi yêu thì cần mạng - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-08-31 19:14:03
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xem Bồ Đề Kinh , cũng thứ tầm thường nhỉ. Hơn nữa trái , còn sẽ tiếp tục kết ?”

 

 

Khóe môi Lâm Mặc cong lên nụ đầy hứng thú, trong mắt cũng mang theo sự thăm dò.

 

 

“Dù thì bây giờ cũng chẳng việc gì. Đều là chờ chị Đỗ về, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi. xem cây Bồ Đề còn thể kết trái thứ hai nữa .”

 

 

Nói là .

 

 

Lâm Mặc trực tiếp quán bộ linh hồn lực cây Bồ Đề.

 

 

Trước đây khi đột phá và lĩnh ngộ, cây Bồ Đề như nuôi dưỡng, nhưng lúc đó chỉ là một ít linh hồn lực phân tán.

 

 

Mà bây giờ. Cùng với việc Lâm Mặc đổ tất cả linh hồn lực cây Bồ Đề.

 

 

Trong khoảnh khắc. Ong! Thức hải của Lâm Mặc chấn động.

 

 

Mọi điều nghĩ, đều hiện thực hóa. Tư duy, ký ức, linh quang nhảy nhót... Cho đến cả những ý tưởng bay bổng. Tất cả thứ, đều hóa thành dưỡng chất của cây Bồ Đề.

 

 

...Một bên khác.

 

 

Khi Hà Nhã Văn tỉnh giấc, là buổi chiều .

 

 

Thấy những đồ nội thất bày ở ngoài cửa. Hà Nhã Văn ngẩn , thẳng đến ngoài phòng của Lâm Mặc.

 

 

“Lâm Mặc.” Hà Nhã Văn gọi, đưa tay dụi mắt.

 

 

đợi mãi thấy hồi âm.

 

 

“Đồ khốn.” Hà Nhã Văn vẫn còn ghi hận chuyện tối qua, nghiến răng đưa tay đẩy cửa.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

 

 

Trước tiên trong phòng. Căn phòng vốn cháy xém trang hoàng . Hơn nữa trong phòng còn bày đủ loại đồ nội thất, Lâm Mặc đang giường ngủ say sưa.

 

 

“Vẫn còn ngủ nữa.”

 

 

Hà Nhã Văn hậm hực đến mép giường, đưa tay đẩy Lâm Mặc.

 

 

Thế nhưng, hề phản ứng.

 

 

Trên giường.

 

 

Lâm Mặc ngủ say, thở đều đặn, giống như đang mơ một giấc mơ nào đó.

 

 

Hà Nhã Văn thấy đẩy mãi mà Lâm Mặc tỉnh, tức tối trực tiếp trèo lên giường, ở cuối giường đá đá Lâm Mặc, đá nở nụ tinh quái.

 

 

Thế nhưng Lâm Mặc vẫn phản ứng.

 

 

“Hửm?”

 

 

Hà Nhã Văn chút nghi hoặc, thấy Lâm Mặc như mà còn tỉnh, cô đột nhiên đỏ mặt.

 

 

“Lâm Mặc, Lâm Mặc.”

 

 

Hà Nhã Văn khẽ gọi, dần dần càng lúc càng bạo dạn hơn, từ từ bò gần nép lòng Lâm Mặc.

 

 

“Hì hì……”

 

 

Hà Nhã Văn úp đầu n.g.ự.c Lâm Mặc, miệng tự chủ bật tiếng .

 

 

Đương nhiên, cô cũng sợ Lâm Mặc đột nhiên tỉnh dậy.

 

 

Cho nên vẫn đảo mắt chằm chằm gương mặt Lâm Mặc.

 

 

đột nhiên.

 

 

Một cảm giác mơ màng khó tả xuất hiện trong đầu Hà Nhã Văn, lúc trong mắt cô, khắp Lâm Mặc như bao phủ bởi một lớp sương mù mờ ảo.

 

 

Không thể rõ, vô cùng huyền ảo.

 

 

“Lâm Mặc, thế ......”

 

 

--- Chương 579 ---

 

 

Hà Nhã Văn một nửa, mí mắt càng lúc càng nặng trĩu, đầu nghiêng một cái ngủ .

 

 

Trong lúc mơ màng.

 

 

Hà Nhã Văn thấy xuất hiện trong một căn phòng trắng toát.

 

 

“Đây là?”

 

 

Hà Nhã Văn ngẩn một lát, đột nhiên cứng đờ tại chỗ, run rẩy, sắc mặt bỗng trở nên vô cùng đặc sắc.

 

 

Lúc .

 

 

Một giọng trầm ấm vang lên.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-527.html.]

“Văn Văn, há miệng......”

 

 

Hà Nhã Văn thấy giọng quen thuộc, gương mặt xinh lập tức đỏ bừng.

 

 

Quay đầu .

 

 

Lâm Mặc đang bên giường, một chân giẫm lên giường, trần truồng chống nạnh vẫy tay với cô.

 

 

“Đây, đây......”

 

 

Hà Nhã Văn vô thức lùi một bước.

 

 

Cô nhớ , rõ ràng đây là giấc mơ đây của cô.

 

 

thứ trong mơ đều là do cô tự tưởng tượng .

 

 

Bao gồm cả Lâm Mặc đang bày tư thế ngại ngùng, với giọng điệu đầy xâm lược .

 

 

“Mơ, đây đều là mơ, là giả!”

 

 

Hà Nhã Văn vỗ bốp bốp mặt , nhưng chân nỡ rời .

 

 

thì......

 

 

Đây là giấc mơ do chính cô tạo , đại diện cho những suy nghĩ của chính cô mà.

 

 

Vậy thì......

 

 

“Há miệng há miệng đây!”

 

 

Mặt Hà Nhã Văn đỏ đến mức nhỏ máu, Lâm Mặc do chính tưởng tượng , cuối cùng từng bước e thẹn tới.

 

 

Đồng thời.

 

 

Trong phòng.

 

 

Ý thức của Lâm Mặc vẫn đang nuôi dưỡng cây bồ đề, vô cảnh tượng trong thức hải ngừng biến hóa.

 

 

“Hửm?”

 

 

Lâm Mặc đột nhiên cau mày, cảm nhận một luồng linh hồn lực khác.

 

 

“Hà Nhã Văn?”

 

 

Lâm Mặc lập tức phản ứng .

 

 

Chắc chắn là cô bé đến tìm , hơn nữa linh hồn lực của bùng phát, lẽ thu hút linh hồn của cô bé đến đây.

 

 

Để đề phòng vạn nhất.

 

 

Lâm Mặc tách một tia linh hồn lực, trực tiếp xua đuổi linh hồn của Hà Nhã Văn .

 

 

“Ong!”

 

 

Một tiếng ong vang lên.

 

 

Ngực Lâm Mặc khẽ chấn động, ngay đó ý thức bắt đầu cuồn cuộn trong thức hải.

 

 

n.g.ự.c Lâm Mặc.

 

 

Hà Nhã Văn mặt đỏ hồng, nhắm mắt, đang há đôi môi đào nhỏ nhắn......

 

 

Đột nhiên.

 

 

“A!”

 

 

Hà Nhã Văn giật bật dậy.

 

 

Một tay cô như đẩy thứ gì đó , tay bịt miệng.

 

 

Nhìn xung quanh.

 

 

“Mơ, là mơ!”

 

 

Hà Nhã Văn giật tỉnh dậy, lập tức ngượng ngùng co ro thành một cục.

 

 

Mãi một lúc mới hồn.

 

 

“Sao mơ một giấc mơ đáng hổ như chứ, , đây là suy nghĩ của , đều là tên khốn !”

 

 

Hà Nhã Văn giơ tay nhéo Lâm Mặc một cái, đó đột nhiên nhận điều gì, nhảy xuống giường, ôm m.ô.n.g đầu mà chạy ngoài.

 

 

Đợi đến khi Hà Nhã Văn ngoài nữa.

 

 

Cô đẩy cửa phòng tắm, trong tay giấu chiếc quần lót hoạt hình .

 

 

“Kẻ .”

Loading...