Hà Nhã Văn chằm chằm nén hương trong tay Lão Tỷ, định , thì thấy ngón tay trỏ của Lão Tỷ cong lên chỉ thẳng cô, đầu ngón tay suýt chút nữa quẹt cằm cô.
“Chị em , tiếng kêu la thảm thiết của cô, thấy hết đó nha!”
Nghe , mặt Hà Nhã Văn đen , tức đến mức đập mạnh một bàn tay xuống bàn.
“Cái đồ đàn bà thối tha, dán miệng !”
Hà Nhã Văn nhảy dựng lên, túm lấy bùa trấn sát dán thẳng miệng Lão Tỷ.
“Ối!”
Lão Tỷ nghiêng sang một bên, chạy mép cửa.
“Dán trúng , cái con nhóc ranh vắt mũi sạch, ghen tuông là lôi bùa trấn sát , đúng là chẳng tiền đồ gì.”
Nói xong Lão Tỷ xoay bỏ . khi , Lão Tỷ còn ngoảnh đầu liếc Hà Nhã Văn.
“À mà, là đàn ông đích thực đấy nhé, gọi là đồ đàn bà thối tha chứ.”
Tại chỗ.
Hà Nhã Văn tức đến mức nắm chặt tay. Nhất là những lời mà Lão Tỷ kích đểu cô, một con quỷ còn hương dẫn đường Lâm Mặc cho...
Còn đối với , cái tên khốn đó chỉ thầm.
“Lâm Mặc!!!”
Hà Nhã Văn nghiến răng ken két, tức giận chạy khỏi quầy.
Vừa ngoài cửa mấy con quỷ nữa tới. Hà Nhã Văn chỉ liếc mắt một cái, chạy thẳng sân .
Rõ ràng nỗi sợ hãi và cảm giác khó chịu của cô đối với quỷ tan biến hết !
--- Chương 576 ---
Hà Nhã Văn hằm hằm tới sân . lật tung mấy căn phòng , vẫn tìm thấy dấu vết của Lâm Mặc.
Tức chịu nổi, Hà Nhã Văn giậm chân thật mạnh, bất đắc dĩ sân .
Mà lúc . Ngoài tường viện.
Lâm Mặc bên cạnh thần khảm, cánh tay trái vẫn dây buộc chặt. Bốn Lão Què vây quanh.
“Con bé .”
Lâm Mặc tựa Tháp Trấn Sát, khóe môi nở nụ ẩn hiện.
“Gan đủ, cũng thông minh. Đêm đầu tiên đến mức là đủ . Tiếp theo, nghĩ cách giúp cô bé đó lấy Thiên Tử Ấn.”
Nói Lâm Mặc Đại Chủy.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Đại Chủy sắc mặt trầm xuống, mở miệng : “Tìm vài con quỷ dẫn độ thử xem, một con thì mười con, chỉ cần thể câu Thiên Tử Ấn là .”
Lâm Mặc gật đầu.
Lúc , Lão Què nhịn cúi đầu cánh tay trái của Lâm Mặc.
“Tiểu Mặc, thứ là từ khi trở về từ Đông Hải Thị ?”
“Thần Quan Què, ngài đây là gì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nguoi-khac-yeu-thi-can-tien-toi-yeu-thi-can-mang/chuong-525.html.]
Trong lúc chuyện, Lâm Mặc kéo dây buộc xuống, lộ cánh tay đen kịt.
Lão Què tiên lắc đầu, đó gật đầu.
Vẫn là Đại Chủy ở một bên mở miệng .
“Thằng nhóc Lâm Mặc, khí tức chúng từng gặp qua một . Cụ thể là gì thì chúng cũng rõ , nhưng nó , vô cùng !”
Lâm Mặc khẽ nhíu mày. Nhìn sang sắc mặt của Lão Đầu Bếp và Lão Mù cũng . Vậy thì tự nhiên, đáp án.
“Các ngài từng thấy Hỏa Tế ?”
“Ừm.” Lão Què và Đại Chủy gật đầu, định gì đó, nhưng như mở lời .
Thấy . Lòng Lâm Mặc chùng xuống.
Có thể khiến cho cả những Dạ Du Thần tỉ mỉ lẫn những Dạ Du Thần xề xòa đều im lặng, thì vấn đề cánh tay , rõ ràng là chút phiền phức .
“Tiểu Mặc.”
Lão Què cúi đầu, nghiêm túc Lâm Mặc.
“Tình trạng cánh tay của , Đỗ Tuyết Linh chắc chắn . Nếu cô mà cũng rõ, thì chúng sẽ một chuyến Thần Hỏa Lâm!”
“ !” Đại Chủy cũng tiếp lời.
“Đi tìm con yêu bà đó, cô thể giải quyết thứ , chắc chắn cách!!!”
Lâm Mặc khẽ gật đầu.
Anh thực cũng đang đợi Đỗ Tuyết Linh trở về, để xem rốt cuộc cánh tay của là . Nó đau ngứa, chỉ điều dương khí quán nhập đó liền như đá chìm đáy biển, biến mất .
“Phù...”
Lâm Mặc vươn vai một cái.
“Được , đừng lo lắng quá, xe đến núi ắt đường. Đừng nghĩ mấy chuyện tốn nơ-ron thần kinh nữa.”
Lão Què và Đại Chủy thấy Lâm Mặc thư thái như , cũng thở phào nhẹ nhõm, đồng thời chút hổ thẹn.
Dù thì, cùng với việc thực lực của Lâm Mặc ngày càng mạnh, những gì họ thể giúp đỡ ngày càng ít, nhiều lúc còn bất lực.
Lúc . Lâm Mặc xua tay : “Cô bé , vị nào trong các chịu khó một chút?”
Lão Què và Đại Chủy đều ngớ . Ngay đó đồng loạt về phía Lão Mù và Lão Đầu Bếp, cuối cùng ánh mắt dừng Lão Đầu Bếp.
“Thần Quan Đầu Bếp, ngài giúp đỡ cô bé nhiều một chút, vấn đề gì chứ?”
Lão Đầu Bếp ngơ ngác ngẩng đầu, theo bản năng : “Không ...”
“Được , Lão Đầu Bếp vui vẻ kìa.” Đại Chủy xua tay, “Vậy quyết định thế nhé, sẽ do ngài quyền phụ trách hỗ trợ cô bé .”
Lâm Mặc thì thẳng lưng, mỉm với Lão Đầu Bếp.
“Thần Quan Đầu Bếp, ngài chịu khó một chút, đợi cô bé thể lấy Thiên Tử Ấn, đến lúc đó đều thảnh thơi .”
Lão Đầu Bếp thấy Lâm Mặc chuyện khách khí, cúi đầu lộ nụ chất phác, dùng sức gật đầu.
Lâm Mặc Lão Mù một cái.
Vị Dạ Du Thần , trải qua mấy ngày chung sống, đối phương chút khó gần, nhưng thích nghi thêm chút là thôi.
Thoáng cái. Gần sáng.